Trường nghệ thuật Bangkok
"Tạm biệt Build nha!"
"Bai!"
"Về nha Build!"
"Bái bai Build nha!"
"Ờ...mấy bạn về đi!"
Nó tạm biệt mọi người rồi...nó đứng ở cổng,bấm gọi ai đó.
"Alo! Apo hả! Qua đón tao chưa vậy!?"
"Rồi! Tao đang tới đây!"
Nó cúp máy...nhìn ngó xung quanh...rồi thở dài.
"Tên Build rất đẹp..mình cũng thích nó..nhưng sao..mình lại cảm giác e thẹn khi bị người khác gọi nhỉ!?"
"Có lẽ...là do,mình chỉ là kẻ thay thế!"
"Hazzz!"
Kétttttt
Tiếng thắng xe..làm nó hoảng...đang định hét lên chữi,liền bị 1 đám người bịt miệng..bắt lên xe..nó cố thoáng ra..nhưng không được..vừa lúc đó,Apo cũng đến..Apo bỏ cả xe..chạy đến...tên cầm đầu thấy thế liền đi đến..lấy cây gổ đập thẳng vào đầu Apo.
"Apooooo!"
Cậu ngã xuống đất...họ cũng bắt cậu lên xe...chiếc xe thành công đưa họ đi...ở trên xe,nó liên tục lay người cậu.
"Apo! Apo à,đừng làm tao sợ mà! Apo!"
Cậu nằm đó..chả nhúc nhít gì...nó thấy chiếc điện thoại trong túi cậu..liền lấy ra,nhắn tin cho ai đó.
"Bas! Tao và Apo bị bọn White bắt rồi! Mau đến ứng cứu!"
Vừa lúc đó điện thoại cũng bị lấy đi...nó bất lực nhìn chiếc điện thoại...hạ cánh xuống đường,...bọn họ bị bắt đi.
Hắc Bang
"Mẹ kiếp! Build và Apo bị bắt cóc rồi!"_Bas đập bàn.
"Báo cho Mile và Bible chưa!?"_Tong hỏi.
"Ông lớn ra lệnh..chuẩn bị hành động!"_Pong đi vào.
Tất cả vệ sĩ lẫn đàn em trong bang đều tập hợp... Chiếc xe của hắn và gã dọn sạch tất cả những chiếc xe ngán đường...
"Mile! Định vị thế nào!?"
"Chưa! Cái máy theo dõi tao để trong điện thoại Apo không hiện nữa!"
Bỗng điện thoại của Bible hiện lên,1 dòng tin nhắn từ số lạ.
"Build đang ở khu nhà cũ 1406...phía trước ngọn núi gần biên giới!"
"Mile!"_hắn đưa cho gã xem.
"Ai vậy!?"
"Không biết! Nhưng thử đến đó xem!"
"Lỡ như đó là tin nhắn lừa ta đến cái bẫy họ làm sẵn thì sao!?"
"Thử rồi biết!"
Gần như là tất cả các thành viên đều nhận được tin nhắn như vậy...họ đang kéo đến đó.
Khu nhà hoang 1406
Nó bị bắt ngồi xuống ghế...còn cậu thì bị nhốt ở nơi khác...nó ngồi ở cái ghế...nhìn người xung quanh...trước mặt nó là 1 người phụ nữ,cùng với 1 lão già.
"Tại sao lại bắt cóc tôi!?"
"Mày hỏi tại sao à!"
"Tôi đã là gì của các người!?"
"Mày vô ơn vậy à! Dù sao trong người mày,cũng đang chảy dòng máu của gia tộc!"
"Bà nói xạo! Dù có như thế nào,thì bà cũng sẽ giết tôi..cùng với ông già đó thôi!"
Ông ta giờ đây không thể nói gì..cái miệng bị méo..có lẽ là đã bị tiêm loại thuốc gì đó...
"Chính mày...nếu mày không xuất hiện! Thì tao đâu tàn nhẫn mà làm ba tao ra như thế này!"
"Cái gì cũng do tôi à!?"
"Đúng...ban đầu khi mày ra đời..đã là 1 sai lầm rồi!"
"Cái gì cũng là lỗi của tôi! Sao các người ích kỷ quá vậy! Chuyện người lớn sao lúc nào cũng lôi tôi ra vậy! Kể cả khi ba tôi chết cũng là lỗi của tôi sao!?"
"Mày...!"
"Cô sao! Ông nội sao! Ngay từ ban đầu thì tôi đã xem như tôi là trẻ mồ côi và chưa hề có quan hệ gì với các người rồi!"
"Đúng như Yanhi nói! Mày không đơn giản là 1 đứa trẻ mới trưởng thành!"
"Haha! Lũ ngốc!"
"Ý mày là sao!?"
"Việc có thêm các người...càng có thêm 1 lớp nền...cho tôi thêm nổi bậc thôi!"
"Ý mày!"
Từ đâu..sau lớp kính...1 viên đạn dài...bay xẹt ngang qua mặt nó...tạo ra 1 vạch máu dài....viên đạn bay thẳng đến tấm ảnh cũ...ghim thẳng vào đầu người phụ nữ trong bức ảnh.
"Mày!"
"Hazzz! Chắc giờ..họ cũng tới rồi,chờ xem kịch hay đi!"
"Thằng khốn!"
"Bo! Mày giết hết tụi nó cho tao!"
"Được!"
Cô ta nói trong bộ đàm...nó đi thẳng tới người đàn ông ngồi trên xe lăn. Khuỵ chân xuống...nhìn lão.
"Ông à! Lần cuối cháu ngoan gọi ông bằng 1 tiếng ông!"
"Sau tất cả! Chính ông mới là kẻ giết ba của con!"
"Nhưng ông yên tâm...con hiểu mà,danh vọng và quyền lực..có phải rất hấp dẫn đúng không ông!"
"Con chưa từng nghĩ rằng..chính Ba nuôi lại là kẻ giết chết ba ruột của mình...đau...đau lắm!"
"Con đã muốn giết ông ấy! Nhưng thật đáng buồn..vì không thể...!"
"Con ngồi đây! Đợi người tới cứu nhé! Con sẽ ngồi đây,nói chuyện với ông! Và khi có người đến..và khi con ra khỏi cánh cửa đằng kia! Con...chính thức không còn là người của gia tộc Jakapan nữa!"
"Con chỉ là con...chỉ là Build...duy nhất là Build..không danh..không phận..cũng chả có họ tên gì nhất định cả!
Nó ngồi xuống ghế sofa cũ đó..ngồi đó với tâm trạng không sợ hãi...vẫn rất bình tĩnh như chưa hề có chuyện gì xảy ra..mặc dù ở bên ngoài..đã có rất nhiều tiếng súng,lựu đạn và cả bom nổ...cô ta thì đang đi qua đi lại...
"Haha! Thắng rồi...tụi mày nghĩ tao dễ đánh bại như vậy à!"
"Sẽ không có vụ đó đâu!"
Nó nhìn người cô như hoá điên của mình...rồi sờ khuôn mặt đang chảy máu...
"Khuôn mặt này! Là thứ ba yêu quý nhất! Sản phẩm hoàn hảo nhất...bị hư rồi!"
( Sản phẩm bị hư rồi😶😑)