Mặc dù Trạm Kình có rất nhiều công việc bận rộn, thế nhưng anh vẫn ung dung đứng lại xem khuôn mặt biến sắc của Diệp Trạch Văn."Xem ra Diệp gia chủ đã nghĩ ra rồi nhỉ!"Nghe vậy, Diệp Chí Tư hoảng hốt nhìn về phía cha mình.
Sau khi anh ta thấy sắc mặt của Diệp Trạch Văn, đáy lòng anh ta thầm hô "Xong rồi!", chẳng lẽ..
Sẽ không! Sẽ không! Sao có vậy chứ?Há miệng thở dốc, hiện tại Diệp Chí Tư đã rất căng thẳng rồi, hơn nữa bây giờ cho dù cố gắng thế nào thì anh ta cũng không thể phát ra bất kì âm thanh nào cả.
Lúc này, Diệp Chí Tư vô cùng sợ hãi, anh ta sợ hãi việc sẽ phải nghe thấy những việc không muốn nghe từ ba mình.Mặc dù Diệp Tri Vận đang tựa vào lòng ngực của Thiệu Tuệ, thế nhưng sắc mặt cô ta lúc này phải nói là vô cùng khó coi.Ngày hôm đó, vốn dĩ kế hoạch của gia đình họ là cả năm người cùng nhau đi du ngoạn, chỉ là lúc ấy cha mẹ và anh trai đột nhiên "Trùng hợp" có việc, thế nên không thể cùng bọn họ cùng đi du lịch.Vốn dĩ Diệp Trạch Văn cùng Thiệu Tuệ đã có ý định đổi ngày, nhưng hai người họ không thể lay chuyển được sự kỳ vọng của Diệp Tri Vận và Diệp Tri Thanh về chuyến đi chơi "Vĩ đại".
Cuối cùng họ vì bất đắc dĩ lại thêm sự yêu chiều hai cô con gái nên đã đồng ý.
Diệp Trạch Văn cùng Thiệu Tuệ đã phái ra ít nhất năm người bảo tiêu ở trong tối ngoài sáng bảo vệ hai cô nhóc, bao gồm cả người tài xế đưa Diệp Tri Vận và Diệp Tri Thanh đi.Vị kia tài xế cùng lão Cổ giống nhau, đều là thân thủ không tồi, hơn nữa những bảo vệ đó là Diệp gia tuyển đầu, Diệp Tri Văn vô cùng tín nhiệm hắn, ông cho rằng có này năm người bảo vệ giữ, trong đó có một người bảo vệ ưu tú nhất nhà họ, hai cô bé đi ra ngoài chơi nửa ngày sẽ không có vấn đề.Nhưng mà cuối cùng, hắn ta lại làm Diệp Tri Thanh bị mất tích.Sau khi Diệp Tri Thanh mất tích, mấy người bảo vệ kia đều vô cùng thẹn với sự tín nhiệm mà Diệp Trạch Văn dành cho bọn họ.
Trước tiên họ đã nhận lỗi, hơn nữa hổ thẹn, bọn họ chẳng sợ rời đi, họ cũng sẽ tiếp tục tìm kiếm tung tích Diệp Tri Thanh.Cùng lúc đó, còn có bốn người bảo tiêu cũng tự nhận lỗi rồi từ chức.Khi đó, Diệp Trạch Văn vô cùng thương tâm khổ sở, mà đồng dạng ông cũng rất tức giận.
Đối với sự nhận lỗi từ chức của họ ông cũng không không giữ họ lại nữa.
Mà lúc sau, ông vẫn luôn không tìm được Diệp Tri Thanh, thế nên đã ôm hi vọng gọi cho người bảo vệ kia, ông hi vọng có thể hắn ta đã tìm được manh mối gì đó.Diệp Trạch Văn mặc dù thất vọng về việc bọn họ không bảo vệ được Diệp Tri Thanh, nhưng, ông rất tin vào năng lực tìm kiếm của họ, nếu như có tin tức của Diệp Tri Thanh ông tin chắc họ sẽ toàn lực hỗ trợ tìm kiếm.Nhưng sau một hồi điều tra, Diệp Trạch Văn biết được, người bảo vệ kia sau khi rời đi vẫn luôn áy náy về chuyện của Diệp Tri Thanh.
Qua không lâu, người bảo vệ kia đã dùng cái chết để tạ tội bọn họ.Lúc mà Diệp Trạch Văn nghe thấy cái tin tức này cũng có chút không thể tin được.
Người bảo vệ kia đi theo bên người ông ta làm việc trong thời gian dài, làm việc cũng rất tốt, hơn nữa thân là bảo vệ Diệp gia, tâm lý thừa nhận năng lực tuyệt đối không có khả năng yếu kém như vậy.Huống chi anh ta hứa hẹn sẽ hỗ trợ ông ta tìm Diệp Tri Thanh, sao có thể vì áy náy mà lấy cái chết tạ tội chứ?Bởi vì không chịu nổi áy náy mà tự sát?Ông ta vẫn luôn không tìm thấy đáp án.Nhưng Diệp Trạch Văn lại nghe được, sau khi người bảo vệ đầu chết đi, tất cả những người bảo vệ còn lại đều vì áy náy mà từng người từng người lấy chết tạ tội.Chuyện của mấy bảo vệ Diệp gia đã để lại cho mấy người còn lại có suy nghĩ, có phải Diệp gia đang ngoài sáng trong tối bức chết mấy người kia không? Diệp Trạch Văn đã tốn không ít công sức mới có thể đem nghi ngờ này của bọn họ đánh tan.Đương nhiên khi đó, những việc này ông ta không hề nói cho Thiệu Tuệ Như cùng Diệp Chí Tư biết.
Thế nên cả hai người chưa ai biết chuyện này.Tự nhiên, lúc ấy hắn liền cảm giác nơi này có vấn đề, cũng từng âm thầm tra qua, chỉ là tra xét một đoạn thời gian không có tra được bất luận cái gì manh mối, lúc sau Diệp gia cùng với Diệp thị tập đoàn đã xảy ra rất nhiều việc, ông nhất thời phân không ra thần tới tiếp tục tra, liền đem chuyện này về cho là trùng hợp.Hiện tại nghe được Trạm Kình nói, đáy lòng Diệp Trạch Văn lập tức trở nên lạnh lẽo, ông ta không muốn tin tưởng, thật sự không muốn tin tưởng.
Tất cả những việc này đều do con gái ông làm hay sao? Đều do Diệp Tri Vận làm hay sao?Sao có thể?Diệp Tri Vận lúc ấy mới chỉ có bốn tuổi!Một cô gái nhỏ mới bốn tuổi, sao có thể có tâm tư ngoan độc như vậy?Liền cho là thật sự có tâm tư ngoan độc như vậy, nhưng sao có thể có năng lực cùng thủ đoạn độc ác thế?Trừ phi, trừ phi phía sau Diệp Tri Vận có một người mang năng lực cùng thủ đoạn xuất chúng chỉ điểm!Nghĩ việc bốn năm qua bọn họ tìm như thế nào cũng không thấy nơi Diệp Tri Vận rơi xuống, sau lại nghĩ đến tên hung thủ thần bí luôn đuổi giết Diệp Tri Thanh kia.
Cả người Diệp Trạch Văn lập tức lạnh lẽo.
Mặc dù đang là mùa hè, nhưng cả cơ thể của Diệp Trạch Văn lúc này không khác gì đang nằm trong hầm băng cả.Thấy bộ dáng này của Diệp Trạch Văn, Trạm Kình liền biết vị cáo già trên thương trường kia khẳng định đã nghĩ đúng điểm mấu chốt.
Phía sau Diệp Tri Vận đúng là còn có một người.Có thể năm đó Diệp Tri Vận vô cùng hận Diệp Tri Thanh, hận không thể làm Diệp Tri Thanh biến mất mãi mãi, nhưng lúc đó cô ta chỉ mới là một đứa bé bốn tuổi, năng lực cùng thủ đoạn còn chưa đủ.Mà người phía sau màn kia có thể thu mua bảo vệ Diệp gia dưới tình huống Diệp Trạch Văn không hay biết, vậy thì xem ra đó cũng không phải một người tầm thường.Trạm Kình nhìn Diệp Trạch Văn đang chịu đả kích ở kia, không có nửa điểm đồng tình với ông ta, lại thêm cho ông ta một cái đả kích nữa."Tề Tiến, phóng viên cùng truyền thông đã liên hệ tốt chưa? Hội chiêu đãi kí giả liền sắp xếp vào hai tiếng sau đi.""Đều đã liên hệ tốt! Những nhà báo và truyền thông ở Hải thị rất nể tình, bảo đảm lúc nào cũng có thể gọi họ đến!"Tề Tiến mang vẻ mặt đứng đắn nói.Thật ra anh ta ngay cả điện thoại cũng chưa từng cầm lên gọi điện, nhưng đây cũng không phải là lời nói dối.
Lấy địa vị của tập đoàn Kình Thiên ở Hải thị này, những nhà báo cùng truyền thông đúng là lúc nào cũng có thể gọi đến."Được."Như nhớ tới chuyện gì, đột nhiên Diệp Chí Tư chìm chằm chằm Trạm Kình, nói:"Trạm Kình, cậu thật sự phải tuyệt tình đến mức này sao? Cậu thật sự muốn đem Trạm Thừa lôi xuống nước chung sao?"Trạm Kình liếc nhìn Diệp Chí Tư, sau dó nói chuyện bằng giọng nói không chút độ ấm nào:"Diệp Chí Tư, anh không cần phải lặp đi lặp lại chuyện của Trạm Thừa với tôi.
Hơn nữa anh không quên chứ, bốn năm trước Trạm Thừa đã hoàn toàn đổi máu rồi.
Dòng máu đang chảy trên người Trạm Thừa chính là của Trạm Kình tôi, cho nên, nó không có chút quan hệ nào với Diệp gia các người cả."Diệp Chí Tư sắc mặt lập tức trắng bệch như cương thi, cả người cũng giống như biến thành cương thi.
Anh ta giống như người bị hút đi sinh khí.Đúng vậy, anh ta thiếu chút nữa là quên mất!Năm đó, Trạm Thừa là đứa bé bị sinh non.
Lúc thằng bé mới sinh ra đã bị chẩn đoán là mắc bệnh tim bẩm sinh, các bác sĩ đều khuyên bọn họ nên từ bỏ Trạm Thừa.Lúc ấy bọn họ đều nghĩ nên từ bỏ, nhưng mà Tri Vận luôn không muốn từ bỏ.
Con bé dùng nhiều cách, cuối cùng cũng đem được Trạm Kình tìm tới.Kết quả Trạm Kình thật sự có thể cứu được thằng bé.
Trạm Kình dùng chính mạng của mình, dùng chính máu của mình, đem Trạm Thừa giành lại từ tay Tử thần.Thay máu!Trạm Kình đã lấy một nửa máu trong cơ thể mình, sau đó đem máu trong người Trạm Thừa hoàn toàn đổi đi.
Lúc ấy, việc đổi máu của hai người họ chính là một kì tích.
Rất nhiều người nghĩ Trạm Thừa sẽ không chịu đựng được, thế nhưng cơ thể thằng bé lại lại tiếp nhận máu của Trạm Kình, còn không để lại tác dụng phụ nào.
Đó chính là lí do Trạm Thừa có thể sống đến bây giờ.Mọi người ủng hộ truyện càng nhiều thì chương mới sẽ có càng nhanh.- _ _ _ _Editor: Trịnh Tô NguyệtCập nhật 18.1.
2021 tại việt nam overnight truyện..