"Thả tôi ra! Anh làm cái gì vậy? Tôi không phải hung thủ mà anh muốn bắt! Tôi không có tráo thuốc!"Đột nhiên bị Lý Tùng Khánh bắt lấy, Tiết Kiệt đầu tiên là sửng sốt sau đó kịch liệt giãy dụa:"Anh bắt nhầm người rồi! Tôi thật sự không phải là hung thủ mà anh muốn bắt! Tôi không có tráo thuốc!"Các nhân viên y tế nhìn thấy Lý Tùng Khánh đột nhiên nhảy khỏi sân khấu, bắt lấy Tiết Kiệt trong đám đông, mọi người đều ngơ ra, mặc dù Tiết Kiệt chỉ là một bác sĩ thực tập vừa chuyển chính thức không bao lâu nhưng nhân duyên của anh ta cũng không tệ lắm.
Bỗng nhiên thấy Lý Tùng Khánh bắt anh ta, mọi người đều không thể tin nổi.Người tráo thuốc hóa ra là Tiết Kiệt?Người đầu tiên lên tiếng giúp đỡ anh ta là Trần Khánh, người ngồi bên cạnh:"Tiết Kiệt là bác sĩ trẻ đầy triển vọng của bệnh viên chúng tôi, tiền đồ vô hạn, không lý nào anh ấy lại làm những chuyện vô lương tâm, tổn hại y đức như vậy! Đội trưởng Lý, anh nhất định là bắt nhầm người rồi!"Lý Tùng Khánh liếc qua anh ta:"Anh ta còn trẻ đầy triển vọng, tương lai rộng mở, không thể làm chuyện như vậy? Bác sĩ Trần thì sao? Anh đã có tuổi rồi lại chỉ là một chủ nhiệm nho nhỏ, tiền đồ của anh coi như cũng kết thúc, có phải hay không anh thu được lợi ích gì đó rồi không tiếc bán đứng lương tâm làm những chuyện tổn hại y đức?""Anh nói bậy!"Vẻ mặt Trần Khánh biến rồi lại biến, hung hăng nhìn chằm chằm Tùng Khánh:"Đội trưởng Lý, tôi biết anh là bạn tốt của Trạm Kình và chủ nhiệm Hứa.
Người phụ nữ đó đã cứu Trạm Kình cùng ông chú của chủ nhiệm Hứa, họ đều rất biết ơn cô ấy.
Quan hệ của anh và cô ấy có vẻ rất tốt, nhưng anh cũng không thể tùy tiện bắt người chỉ vì tình trạng của cô ấy chuyển biến xấu!""Người phụ nữ đó? Người phụ nữ nào? Anh đang nói đến ai? Anh đang nói đến cô Tri Thanh sao? Người có bệnh tình chuyển biến xấu đi là cô Tri Thanh? Cô ấy bây giờ thế nào?"Tiết Kiệt có phần tham gia vào cuộc giải phẫu đầy chấn động kia, biết Tri Thanh là người đã cứu Trạm Kình, đồng thời biết tình trạng của cô không hề nhẹ, anh lập tức quên đi tình cảnh hiện tại của mình, trước hết quan tâm đến tình trạng của thần tượng.Thần tượng của anh bị người khác đổi thuốc? Cô ấy bây giờ thế nào rồi?Tiết Kiệt thò tay nắm chặt bả vai Trần Khánh:"Bác sĩ Trần, anh nói cho tôi biết, cô Tri Thanh bây giờ thế nào? Tình trạng bây giờ của cô ấy ra sao rồi?"Sức lực của Tiết Kiệt quá lớn khiến Trần Khánh đau không chịu nổi, trực tiếp hất tay Tiết Kiệt ra, vẻ mặt khó chịu nói:"Hừ, còn có thể thế nào nữa? Sau này đều thành người tàn phế! Hừ, tôi đoán là trong tương lai cô ấy không thể cầm dao mổ được nữa!"Trần Khánh thực sự rất khó chịu vì bị Diệp Tri Thanh cướp mất sự nổi bật hôm đó, hừ, lần này anh muốn xem cô làm cách nào nổi bật được nữa! Kể từ bây giờ, cô ta sẽ dành cả đời trên giường, cả đời cũng đừng mong có thể cầm dao mổ lên lần nào nữa!"Không thể nào?"Tiết Kiệt loạng choạng mấy bước, thần tượng trong lòng anh, thần tượng mà anh chưa kịp thổ lộ, vậy mà lại trở thành người tàn phế? Không thể cầm dao phẩu thuật nữa?Tiết Kiệt vĩnh viễn cũng không quên được phong thái xuất thần của Diệp Tri Thanh khi cầm dao phẫu thuật trên bàn phẫu thuật hôm đó.
Anh còn muốn xem thêm vài lần, học tập nhiều hơn một chút.
Vậy mà mới qua có mấy ngày, có người nói cho anh biết, thần tượng của anh đã tàn phế rồi?Trần Khánh nhìn bộ dạng mất hồn của Tiết Kiệt, trong lòng cảm thấy sung sướng thoải mái, hừ, anh cũng nhìn thằng nhãi này không vừa mắt, tự cho là tuổi trẻ tài cao, khoe khoang tựa như khổng tước xòe đuôi.Hừ, bác sĩ là nghề đòi hỏi kinh nghiệm!Muốn nổi tiếng? Còn sớm lắm!Ngoan ngoãn cút sang một bên học hỏi đi!Lý Tùng Khánh buông Tiết Kiệt ra, lấy còng tay, trực tiếp còng vào tay Trần Khánh, người vẫn đang âm thầm đắc ý, giễu cợt nhìn anh ta, ánh mắt sắc lạnh nghiêm nghị:"Ồ? Ai nói cho anh người có bệnh tình xấu đi là Tri Thanh? Là ai nói cho anh người bị đổi thuốc kia sẽ trở nên tàn phế?"Trần Khánh sắc mặt đột ngột thay đổi.Lý Tùng Khánh nhìn sang anh ta cười lạnh thêm:"Xin lỗi khi phải nói với anh rằng Tri Thanh vẫn ổn! Thuốc bị anh tráo đã được phát hiện, Tri Thanh không dùng chúng và cô ấy sẽ không tàn phế.
Cô ấy có thể cầm dao phẫu thuật bất cứ lúc nào.
Về sau có thể thực hiện rất nhiều rất nhiều cuộc phẫu thuật khác nữa.
Ngược lại là anh, anh đã bị triệt để phế đi.
Không còn có thể cầm dao phẫu thuật nữa! Tất cả công sức của anh đều uổng phí, lợi ích mà đối phương hứa hẹn cho anh, anh cũng không lấy được xu nào.
Hơn nữa, anh sẽ phải dành phần đời còn lại của mình trong tù.""Không thể nào!"Trần Khánh thốt lên, sau đó sắc mặt biến đổi, hoảng sợ lại tức giận trừng mắt nhìn Lý Tùng Khánh:"Các người vốn không có chứng cứ, từ nãy đến giờ các người đều đang lừa gạt tôi, buộc cho tôi phải nói ra!"Lúc nãy, vẻ mặt cùng giọng điệu của Hứa Cảnh Đường, sự tức giận và uất hận của Lữ Di cùng sự buồn bực và tức giận của Hứa Hoành Văn, tất cả đều khiến anh ta nghĩ rằng mình đã thành công, anh ta sẽ nhanh chóng nhận được những lợi ích mà người kia đã hứa hẹn cho anh.Hừ, một cái chủ nhiệm nho nhỏ thì tính là gì, Chỉ cần nhận được lợi ích mà người đó hứa hẹn cho mình, anh ta có thể tự mở bệnh viện, tự mình làm viện trưởng!Sau khi Lý Tùng Khánh như một kẻ mù mà bắt bậy bắt bạ Tiết Kiệt, anh ta càng thêm đắc ý, trong lòng còn khinh bỉ chỉ số thông minh của những người này, không ngờ những người này hợp lại lừa gạt mình!Chết tiệt!Lý Tùng Khánh liên tục chế nhạo liếc nhìn anh ta:"Bác sĩ Trần, là thủ đoạn của anh quá thấp, vốn dĩ chúng tôi đã chuẩn bị một vài chiêu, nhưng không ngờ mới chiêu đầu tiêu mà anh đã bị bắt được rồi!"Đúng vậy, tất cả những thứ này đều do Trạm Kình sắp xếp.Anh ta không hiểu y thuật nhưng lại thấu hiểu nhân tâm!Anh ta biết rõ người đã ra tay nhất định là vì ích lợi, mà còn phải là lợi ích khiến người không thể kiềm lòng, cho nên trước hết anh ta làm cho người đó đắc ý, lại để người đó cho rằng mình đã thành công, không lâu sau sẽ có thể nhận được ích lợi kinh người kia.Đồng thời anh ta cũng nhận thấy, người đó có thể làm những việc như tráo thuốc mà còn làm thành công thì thủ đoạn cùng tâm tư của người này cũng không tồi, cho nên sau khi phát hiện người đó ở đây anh ta cũng không ra tay ngay.
Anh ta khiến cho người đó mất cảnh giác trước, sau đó đánh hắn không kịp trở tay.Phải nói là Trạm Kình nắm tâm tư của người này rất chính xác!Tên Trần Khánh này là nhân viên lâu năm của bệnh viện Hứa thị, năng lực của hắn quả thật không tệ, ở bệnh viện Hứa thị vẫn có năng lực cùng mối quan hệ nhất định.
Tiếp theo, hắn cũng là người từng trải, không dễ dàng gì mà ép hắn ra ngoài được.Chẳng qua người này có một điểm yếu trí mạng!Quá mức tự phụ, quá hẹp hòi, quá mức ghen tỵ với những thế hệ trẻ tài năng hơn mình.Mà Trạm Kình nắm bắt rất rõ điểm này, dễ dàng đem cái nhọt này ép ra ngoài.Trần Khánh sắc mặt lại thay đổi, đến cuối cùng vẫn kiểu lợn chết không sợ nước sôi, chết cũng không nhận tội:"Tôi không biết anh đang nói cái gì, tôi không có làm gì hết! Chỉ là tin tức của tôi nhanh nhạy hơn thôi!"Hừ, anh ta làm việc này vô cũng sạch sẽ, những người này tuyệt đối không tìm được chứng cứ!Chỉ cần không tìm được chứng cứ, những người này cũng không làm gì được anh ta!Người kia cũng đã nói, cho dù kết quả như thế nào cũng sẽ bảo vệ anh ta bình yên vô sự!_____Editor: DttLinhNgày 25.1.2021 tại việt nam overnight truyện..