Mấy chuyện xấu xa cứ lần lượt được bóc mẽ.
Mục Tinh Lăng hẳn là sắp phát điên tới nơi rồi, nếu không thì anh ta đã không làm ra mấy chuyện càng điên rồ tiếp theo.
Có vẻ như vòng hào quang của nam chính sắp đứt đoạn, bởi vì cô cảm thấy, mọi chuyện Mục thiếu gia làm đã không còn được suôn sẻ như ngày xưa nữa.
Đầu tiên là kể tới việc Mục Tinh Lăng cho người ám sát Kim Triền Húc lần lượt thất bại, tiếp theo đó là chuyện anh ta đầu tư một số tiền cực kì lớn vào một dự án gần như là không có khả năng thua lỗ. Thế nhưng kết cục vẫn không phải là cái mà anh ta mong muốn.
Những việc này Kim tổng đều là người ngáng chân, đương nhiên cô biết.
Ngày hôm qua, khi Mạch Ly từ trung tâm thương mại trở ra, cô chợt nhìn thấy một khuôn mặt mà bản thân không hề muốn nhìn thấy.
Mục Tinh Lăng.
Anh ta đến gần chỗ cô, sau đó còn nói với cô mấy lời điên rồ hết mức.
“Mạch Ly, cô có biết tại sao cả tôi và Kim Triền Húc đó đều muốn lấy cô không?”
Mạch Ly hiểu rằng mấy lời anh ta nói ra tiếp đó nhất định là chẳng có gì tốt đẹp.
“Tôi không muốn biết, và đương nhiên cũng sẽ không tin mấy lời mà anh nói. Thế nên Mục thiếu gia nên biết thân biết phận mà biến khỏi tầm mắt của tôi đi.”
Ở với Kim Triền Húc lâu ngày, cô nhận ra rằng bản thân bắt đầu học được lối ăn nói không nể nang ai của người đàn ông đó rồi.
Nhưng biết làm sao được, người chống lưng cho cô là người cực kì có tiền và có quyền mà.
Thời gian này, cô biết Kim Triền Húc là người như thế nào. Tuy rằng hắn có hơi ác liệt, máu lạnh cộng với cực đoan, nhưng mà hắn đối xử với cô rất tốt. Cô không tin hắn đến với cô vì một lí do nào khác ngoại trừ tình yêu.
Mục Tinh Lăng rõ ràng là có ý xấu muốn chia rẽ hai người, vậy thì tiếc cho mục đích xấu xa của anh ta rồi.
Mục thiếu gia thấy cô không muốn nghe thì cực kì tức giận, đương muốn tiến lên túm lấy cô để chất vấn thì đã bị vệ sĩ chặn lại.
“Cậu Mục, đừng để chúng tôi phải ra tay.”
Thời gian này Kim thiếu gia đã thả lỏng hơn, hắn biết không thể kiểm soát cô quá chặt, thế nên đám vệ sĩ cũng không dám đuổi người đi nếu như không có lệnh của Mạch Ly,
Dù sao thì trước khi đi theo cô, đám vệ sĩ đã được dặn dò một cách đặc biệt rằng nhất định phải luôn nghe theo mệnh lệnh của cô gái này, người sẽ trở thành Kim phu nhân trong tương lai.
Mục Tinh Lăng đương nhiên không dám làm gì cả. Đám vệ sĩ nhà họ Kim này anh ta đã được kinh qua rồi, vô cùng khó chơi, thế nên anh ta nào dám manh động, chỉ có thể lùi về sau vài bước rồi bắt đầu nói.
“Mạch Ly, cô căn bản không phải con nhà họ Mạch ở thủ đô này.”
Mạch Ly cau mày, thấy anh ta nói một câu chuyện vừa hoang đường vừa vớ vẩn.
“Anh nghĩ anh bịa ra câu chuyện này là tôi phải tin à?”
Mục Tinh Lăng cười khẩy, sau đó nói bằng giọng cực kì đanh thép.
“Đương nhiên tôi biết cô không tin, nên tôi còn có bằng chứng việc cô không phải con gái của nhà đó đây!”
Nói xong anh ta lập tức lôi hai tờ giấy ra, giống như là có chuẩn bị kĩ càng mà tới.
Mục thiếu gia đưa nó cho cô, sau đấy lại lùi về phía sau hai bước mới tiếp tục nói.
“Đây là hai tờ xét nghiệm có dấu mộc của bệnh viện nhân dân thành phố, người làm xét nghiệm là trưởng khoa An Thế Dân, ông ta nổi tiếng là người nghiêm khắc và không bao giờ nhận tiền đút lót chắc cô cũng biết. Thế nên hai tờ giấy này hoàn toàn là thật.”
Mạch Ly nửa tin nửa ngờ mà xem qua.
Trên tờ giấy đầu tiên có ghi, cô và ba mẹ ruột của cô bây giờ hoàn toàn không có quan hệ huyết thống.
Sau đó là tờ giấy ở dưới.
Ghi rằng cô và một người đàn ông tên Mạch Thường Nghị có quan hệ cha con.
Mà Mạch Thường Nghị là ai? Nổi tiếng là người đàn ông đã từng làm mưa làm gió trong nước của thời gian trước đây. Mười mấy năm trước, nghe nói trong nhà họ có biến cố, đứa con gái nhỏ của nhà đó đã mất tích và đó là nỗi đau quá lớn đối với đại gia tộc họ Mạch lúc bấy giờ.
Sau khoảng thời gian tìm kiếm vô vọng, nhà họ Mạch đã chuyển qua nước ngoài sinh sống và tiếp tục tạo dựng cơ nghiệp khổng lồ của gia tộc.
So với nhà họ Kim hoặc nhà họ Mục, nhà họ Mạch đó mới đích thức là lớn mạnh vô cùng.
Mạch Ly nhìn tờ giấy rồi lại nhìn đi nhìn lại cái tên người cha ruột trên đó. Tên của người này giống y hệt tên của cha cô ở thế giới thật.
Có lẽ nào??
Mục Tinh Lăng thấy phản ứng của cô như vậy bèn nghĩ rằng Mạch Ly đã dao động. Anh ta liền nói thêm.
“Mạch Ly, hẳn là cô không đoán được việc tôi đã sớm biết cô là con gái của gia đình đó đâu. Đó cũng là lí do tôi chọn kết hôn với cô, nào ngờ giữa đường lại nhảy ra một Kim Triền Húc khốn nạn ấy. Cô nghĩ mà xem, liệu lí do của tôi và hắn ta khi ở bên cạnh cô có giống nhau hay là không?”