Lần đầu tiên nhìn thấy họ, Mạch Ly đã rất ngạc nhiên, bởi vì hai người đó không khác gì ba mẹ thật của cô ở thế giới thực cả.
Mạch Ly là đứa con gái mà hai vợ chồng nhà họ Mạch trong sách làm thất lạc nhiều năm. Thế nhưng ngày gặp lại, bọn họ lại chẳng có cảm giác xa cách, giống như sự thân mật đã gắn trong cốt tuỷ, dù thời gian có làm cách nào cũng không thể chia cắt được.
Khi bọn họ gặp nhau, người lo lắng nhất không phải Mạch Ly cũng chẳng phải hai vợ chồng họ Mạch mà lại là Kim Triền Húc.
Lần đầu tiên trong đời Kim tổng được hiểu cảm giác ra mắt gia đình vợ kèm theo suy nghĩ là sợ vợ chồng nhà họ Mạch sẽ chê hắn và không để cho cô gái nhỏ được ở bên cạnh hắn nữa.
Chính vì điều đó mà Mạch Ly đã phải an ủi và động viên hắn rất nhiều trước khi họ gặp nhau.
“Anh đừng lo mà, sẽ không sao đâu.”
“Dù ba mẹ em có ngăn cản, em sẽ không rời khỏi anh.”
Mạch Ly biết có thể sẽ rất lâu cô mới rời khỏi thế giới này được. Vì vậy chi bằng cô hãy tận hưởng từng giây phút bản thân còn được sống khoẻ mạnh.
Sống ở thế giới thực là sống thì sống ở thế giới này cũng là sống, chỉ cần làm tốt ngày hôm nay là được.
Nhưng lo được lo mất, điều Kim tổng không ngờ là hai vợ chồng đó lại không hề phản đối hắn, thậm chí họ còn rất ủng hộ là đằng khác. Còn nhớ ngày hôm ấy, khi Mạch phu nhân đứng trước mặt hắn và nói những lời tán thưởng khiến trái tim hắn đập liên hồi.
“Con là Triền Húc à?”
“Dạ đúng rồi dì.”
“Dì đã nghe kể nhiều về con rồi, thế nhưng hôm nay gặp mặt dì mới hiểu hết được. Con là người đàn ông mà con bé nhà dì có thể dựa vào cả đời, nếu như hai đứa đã quyết định ở bên nhau, dì sẽ ủng hộ hết mình.”
Không ai biết sau khi nghe được những lời đó hắn đã hạnh phúc đến nhường nào.
Cuối cùng thì hắn cũng có một kết cục viên mãn rồi.
Mạch Ly cười nhìn hắn.
“Em đã nói ba mẹ em nhất định sẽ không phản đối mà.”
—-
Vì có sự đồng ý của Mạch gia chủ và Mạch phu nhân, đám cưới của hai người cuối cùng cũng diễn ra.
Mạch Ly được bọn họ chăm chút như một nàng công chúa.
Đám cười của Kim tổng đích thực là một đám cưới thế kỉ mà ai cũng phải nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ.
Ngày đó, hắn mua luôn một hòn đảo nổi tiếng về cảnh đẹp để tổ chức đám cưới. Hoa tươi được đặt riêng trải dài từ cổng vào đến lễ đường phía trong. Khung cảnh ngày ấy dùng một lời không sao tả xiết, chỉ biết rằng những cô gái trẻ cũng chỉ ước bản thân có một đám cưới xa hoa lộng lẫy và một người chồng cưng chiều mình hết mực giống như Kim tổng đó thôi.
Đám cưới diễn ra hết sức suôn sẻ, sau màn trao nhẫn và bắn pháo hoa lúc tối muộn khiến mọi người cực kì mãn nhãn, đôi vợ chồng son cuối cùng cũng có không gian riêng cho mình.
Kim Triền Húc kéo cô về phía bờ biển, cùng cô đi dưới những cơn gió nhè nhẹ mát lạnh của biển đêm.
“A Ly…”
“Dạ?”
“Anh yêu em.”
“Em cũng vậy.”
Kim Triền Húc mỉm cười cầm lấy tay cô, sau đó kéo cô vào trong lồng ngực mình.
Hắn thì thầm bên tai cô, âm thanh trầm ấm ấy như hoà làm một cùng với tiếng sóng biển.
“A Ly, có thể em không tin, nhưng dù em có ở đâu, anh cũng sẽ tìm được em, yêu em, nuông chiều em. Thế nên A Ly cũng yêu anh thật nhiều có được không?”
Mạch Ly ngẩn ra, sau đó cô như hiểu được điều gì đó mà mỉm cười một cách hạnh phúc, cô choàng tay qua bờ vai vững chắc của người đàn ông, khẽ gật đầu.
“Được… chỉ cần là anh, em nhất định sẽ ở bên cạnh anh.”
Tuy rằng không ai nói rõ ràng, thế nhưng trong lòng người ai cũng tự hiểu.
Hệ thống đột ngột thông báo một tin tức mới.
[Tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ là 80%, chúc mừng kí chủ.]
Mạch Ly nhận được tin này, nhưng bản thân cô lại không quá vui vẻ, bởi vì nếu như tỉ lệ lên tới 100% thì lúc đó cô phải rời xa Kim Triền Húc, phải rời hỏ thế giới này.
Cô không muốn phụ tấm chân tình của người khác.
Chỉ có điều, chưa để cô suy sụp tinh thần quá lâu, hệ thống lại thông báo thêm một nhiệm vụ mới.
[Thông báo! Bên trên tổng bộ có thông báo mới! Qua đo lường cho thấy nhiệm vụ chỉ được tính hoàn thành 100% khi Kim Triền Húc đạt được hạnh phúc viên mãn. Nghĩa là kí chủ sẽ phải ở lại thế giới này cho đến khi hai người bên nhau bạc đầu. Khi ấy nhiệm vụ mới được tính là hoàn thành. Thế nên Hệ Thống tôi sẽ tạm biệt kí chủ tại đây, khi nào nhiệm vụ hoàn thành tôi sẽ lại xuất hiện và đưa kí chủ tới thế giới thứ 3.]
Nghe tới đây, trên môi Mạch Ly thấp thoáng nụ cười nhẹ nhõm.
“Được, tạm biệt.”
[Hẹn ngày gặp lại kí chủ.]
Mạch Ly cuối cùng cũng có thể cười một cách thật sự vui vẻ, cô sung sướng nhào vào lòng người đàn ông đó, hứa hẹn ngọt ngào.
“Tiên sinh à, em nhất định sẽ ở bên cạnh anh đến khi bạc đầu.”