“Mạch Ly, mày dám không cho tao chép bài hả?”
Vừa mới xuyên đến thế giới mới, Mạch Ly đã phải chịu cảnh bị ấn xuống đất rồi hứng một cái tát mà không rõ nguyên cớ làm sao.
Cô ngớ người ra, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn người con gái rất ra dáng đại ca trường đang hùng hổ túm lấy tóc cô rồi ấn xuống đất, mặt mũi cô ta tuy xinh đẹp nhưng ánh mắt lại cực kì ác liệt.
Đám đàn em đứng bên cạnh cô ta thấy vậy liền cười nịnh nọt.
“Chị Thanh Hoa, chị cần gì phải đích thân ra tay đánh nó, chị cứ để em.”
Phùng Thanh Hoa nghe vậy thì cười khẩy, bàn tay đang nắm chặt tóc cô lại càng dùng sức hơn. Trong lúc Mạch Ly đang ăn đau, cô đã nhìn thấy khuôn mặt của cô gái kia dí sát mặt mình một cách rõ ràng.
“Mạch Ly, không phải hôm nay mày thi rất tốt sao? Mày cậy mày học giỏi nên không chỉ bài cho tao đúng không? Vậy thì tao sẽ cho mày không còn cơ hội mà vênh váo nữa cái đồ mọt sách ngu ngốc.”
Mạch Ly bị ấn đến mức không ngóc đầu lên được, cô cau mày muốn phản kháng, thế nhưng do đám người kia quá đông nên khi cô vừa mới vung tay muốn cho cô ta một bạt tai thì đã có người tới đá một cái lên người cô.
“Khụ… khụ…”
Trong miệng cô toàn là đất cát, đây là lần đầu tiên trong đời cô phải chịu cảnh uất ức và nhục nhã đến nhường này.
Đúng lúc này, hệ thống vừa mới mang cô từ thế giới kia tới đây đột nhiên xuất hiện.
[Ký chủ… tôi đã tới rồi đây. Đây là thế giới thứ ba và cũng là thế giới cuối cùng mà ký chủ cần thực hiện nhiệm vụ công lược. Nếu như nhiệm vụ ở thế giới này thành công, ký chủ có thể trở về thế giới thực với một cơ thể khoẻ mạnh.]
“A… con nhỏ này giỏi, dám phản kháng cơ đấy.”
Mạch Ly không có thời gian trả lời hệ thống, bởi vì lúc này cô đang bị đám người Phùng Thanh Hoa làm khó dễ.
[Người đang nắm tóc ký chủ chính là nữ chính của thế giới này, tên là Phùng Thanh Hoa, ngoài khuôn mặt xinh đẹp và một gia thế khủng ra thì không còn điểm cộng nào khác. Đánh nhau trốn học, hút thuốc nhuộm tóc nữ chính này đều có cả. Thế nhưng đây cũng là điều những độc giả thích ở nữ chính Phùng Thanh Hoa, lí do là mấy năm nay mọi người đã quá chán với hình tượng nữ chính mary sue.]
Mạch Ly không quan tâm, cô đang uất ức chết đi được, chờ thời cơ, cô lập tức ôm lấy một bên tay Phùng Thanh Hoa rồi quật ngã cô ta ra đất.
“Ầm!” Tiếng vang lớn khiến cho nhiều người nhìn qua, cảnh tượng chị đại Phùng Thanh Hoa bị cô gái nhỏ bé như Mạch Ly quật ngã ra đất mà không kịp phản kháng khiến cho đám đàn em cực kì lo lắng.
Trong giò phút đó, Mạch Ly cảm thấy cực kì may mắn bởi kiếp trước cô đã bị người đàn ông Kim Triền Húc kia bắt học mấy thế võ để phòng thân.
Nếu như không có thì không biết hôm nay cô sẽ bị cô gái Phùng Thanh Hoa này ức hiếp đến mức độ nào nữa. Cô đứng dậy bình tình lau vết bẩn trên má. Tuy rằng trông cô khá nhếch nhác nhưng đám người của nữ chính đột nhiên cảm thấy Mạch Ly mọt sách mà bọn họ biết không nên có dáng vẻ đáng sợ và khí thế bức người như thế này.
Phùng Thanh Hoa là tiểu thư nhà giàu, xưa nay chỉ có cô ta kéo bè kéo cánh bắt nạt người ta chứ đâu có chuyện người khác ép cô ta vào thế khó. Như nhận thấy được bản thân đang bị sỉ nhục một cách nghiêm trọng, Phùng tiểu thư liền nhếch môi cười.
“Cái con nhỏ này, mày gan lắm.”
Hệ thống không hề xem xét tình huống mà vẫn thao thao bất tuyệt kể về diễn biến tiếp theo của thế giới.
[Phùng Thanh Hoa nhìn hùng hổ như thế thôi chứ thực chất bên trong cô ta mềm yếu và dễ bị tổn thương. Nữ chính thế giới này yêu thầm Sầm thiếu gia Sầm Dạ Niên đã lâu nhưng không được đáp lại. Ký chủ đoán xem Sầm Dạ Niên có thân phận gì? Là mục tiêu mà ký chủ cần công lược đó. Còn nam chính của thế giới này là người em trai cùng cha khác mẹ không được coi trọng của Sầm gia, gọi là Sầm Khác.]
[Sầm Khác luôn muốn vượt qua nam phụ, luôn tìm cách hãm hại nam phụ. Vì thế giới này luôn ưu tiên cho nam nữ chính nên cuối cùng Sầm Khác sẽ đoạt lấy tất cả của Sầm Dạ Niên, thậm chí còn ép Sầm Dạ Niên vào trại tâm thần nữa.]
Mạch Ly không có thời gian quan tâm nó, cô vừa đỡ đòn của Phùng Thanh Hoa vừa lùi dần về phía tường, tuy rằng học với Kim Triền Húc giúp cô có thể đánh lại mấy đòn. Nhưng hiển nhiên cô không thể so với loại đàn anh đàn chị như nữ chính rồi.
Đương lúc Mạch Ly cảm thấy bản thân nhất định sẽ ăn một trận đòn đau ở đây thì đột nhiên một hòn đá từ đâu bay tới trúng vào người nữ chính.
“A…”
Nữ chính ăn đau lui sang một bên.
“Ai?!”
Một cậu thanh niên đi ngược sáng vào trong con hẻm tối. Mạch Ly thở phào nhẹ nhõm vì thoát nạn, đúng lúc đó lại nghe thấy hệ thống reo hò.
[Là Sầm Dạ Niên!]
Thì ra là người trong lòng của nữ chính.
Sầm Dạ Niên tung hứng một viên đá nhỏ ở trong tay, ánh mắt nhìn Phùng Thanh Hoa không hề có độ ấm.
“Ai cho cô tuỳ tiện động vào người của tôi?”