Người ta từng nói có duyên,có phận sẽ bên nhau bạc đầu. Hoặc oan gia cũng có thể hóa giải à nha.
Điển hình là cậu và nhỏ. Gặp nhau là cãi nhau sang sảng vậy mà gìơ lại như thằng khờ cầm hoa làm lãng tử si tình. Đời đúng là không như mơ.
-Y Y, Như ở đâu?nói cho anh biết.
Cậu đá cửa phòng thiết kế chạy một mạch tới bàn cô mà truy hỏi.
Hơ hơ, tên si tình lại tới cửa.
-Anh trai, Như là bạn em nhưng em cũng không biết cô ấy đâu cả. Đang yên đang lành lại chạy tới chỗ em. Chả lẽ anh lại chọc giận cô ấy.
-Làm gì có, anh cưng như cưng trứng,hứng như hứng hoa. Cung phụng như thái hậu thì làm gì mà có chuyện giận dỗi.
Cô líêc liếc nhìn cậu.
-Ồ, vậy mà hôm có cả tá ảnh chụp anh và Phong đang ở quán bảr ký kết hợp đồng cùng mấy em chân dài cười cười nói nói. Sờ mó lung tung.
Chuyện đó cô còn chưa xong với Phong mà tên này còn vác mặt tới bảo cưng chìu.
-Cái đó là hiểu lầm.
-Hừ, anh và Phong tự mà kiểm điểm lại. Khi nào hối lỗi Như sẽ về. Còn không em và cô ấy dắt tat nhah hưởng hạnh phúc về gìa cùng với bánh bao đậu của tụi em. Nghe nói bên nước ngoài có đăng ký kết hôn đồng tính.
Cô nhẹ nhàng nói nhưng lời lại như sét đánh.
Rầm
-Nhóc con. Em dám đám cưới với người khác anh, anh giết cả nhà nó.
Phong phẫn nộ chạy đến ôm cứng lấy cô. Hừ, ai dám cưới anh liền cho vào mồ.