“Woa! Là biệt thự nha!” Haly la toáng lên, mừng rỡ nhìn xung quanh. “Đẹp quá anh Kynlee ơi!” Royjee cũng hưng phấn nói.
Yue, Venjy, Kynlee và Zinjee thì điềm tĩnh ngồi sofa như đây là chuyện hết sức hiển nhiên vậy. “Ủa! Vylee đâu rồi!” Venjy thắc mắc nhìn.
“Phòng này không phải!”
“Ui phòng này cũng không phải!”
“Phòng này liệu có hay là không?”
“Bên đây là gì ấy nhỉ?”
Cả nhóm đưa mắt nhìn một con khỉ đang chạy nhảy lung tung trong nhà, dò xét mở cửa từng phòng với tốc độ nhanh như chóp miệng thì lẩm bẩm không ngừng. Lập tức ba vạch đen hiện rõ trên trán cả nhóm.
“Vylee! Em làm gì vậy?” Kynlee thắc mắc hỏi.
“Làm ơn đừng có làm ồn!”
Cô nhanh nhẹn quăn lại một câu rồi lại chạy qua chạy lại xem xét. “Ui! Đây là gì?”
“Cái này không phải!”
“Cái kia cũng không phải!”
Cả nhóm lắc đầu nhìn cô “Mày có đem theo thuốc không?” Venjy nhìn Yue hỏi “Thuốc gì?” Yue khó hiểu nhìn anh.
“Thì thuốc bổ dưỡng thần kinh ấy! Tao nhớ mày thường uống loại đó khi lên cơn mà! Sao lại không mang!” Venjy thản nhiên châm chọc trong khi sắc mặt Yue bỗng tối sầm lại.
“Thằng khốn! Tao điên hồi nào hả mậy?” Thế là chiến tranh lại xảy ra.
“Này! Đừng có giở trò rồi đụng chạm vào người tao nha!”
“Đụng chạm này! Tao ày chết!”
Cả nhóm lắc đầu nhìn hai người rồi thôi. Đột nhiên Kynlee đứng dậy, di chuyển nhanh lên tầng hai rồi đứng chặn trước mặt Vylee.
“Vylee! Thật ra em đang làm gì vậy?” Kynlee đứng trước mặt cô, đưa ánh mắt dò hỏi nhìn cô.
“Hai à! Em nói nhỏ cho anh biết! Anh giữ im lặng nha!” Vylee tỏ vẻ bí mật, Kynlee nhìn cô lúc lâu rồi gật đầu.
“Em sợ ba gắn camera theo dõi anh em mình!” Cô kề sát tai Kynlee nói nhỏ rồi quay ra nhìn anh đầy nghiêm trọng.
Kynlee chợt nhìn cô “Em điên quá rồi đấy!” Anh cốc nhẹ vào đầu cô một cái “Ui! Sao hai đánh em! Em bảo thật đấy chứ!” Cô xoa xoa cái đầu nói.
“Em nghĩ ba sẽ làm chuyện trẻ con như em sao? Nếu ba muốn bắt về thì anh và em sẽ không đứng ở đây rồi! Em quên ba mình là ai sao? Làm gì mà làm chuyện con nít đó chứ! Bớt hoang tưởng đi cô nương!”
“Thật chứ?” Cô đưa ánh mắt trong suốt nhìn anh.
“Thật! Đừng suy diễn lung tung nữa! Đi nhanh mà lo mai mấy anh phải nhập học rồi!” Kynlee nói xong thì bỏ tay vào túi quần, quay lưng bước đi.
Căn nhà này là căn biệt thự khi ba mẹ anh còn ở Việt Nam đã xây nó. Diện tích khá rộng và khang trang, tông màu trang nhã cùng vật dụng đều được bố trí tinh tế. Thỉnh thoảng ba anh thường về đây ở khi công tác ở bên đây nên nó luôn được trang trí mới mẻ.
Không gian cũng rất rộng, có những đến mười phòng gồm bốn tầng lầu nên diện tích rộng khỏi phải nói. Chỉ lo đi lạc mà thôi.
Căn nhà này cũng được bảo vệ rất chặt chẽ đến tận ba cổng rào sắt nên cũng an tâm, may mà lúc trước khi định bỏ đi anh đã lén ăn cắp chìa khóa nhà chứ nếu không giờ ngủ gầm cầu là sự thật. Anh định sẽ dọn về đây từ lúc đầu nhưng xảy ra nhiều chuyện quá nên bây giờ mới dọn đến.
“Này! Cái thân vàng ngọc của tao ai ày đụng chạm hả?” Venjy nói.
“Tao đá ày đi bây giờ mà đụng với chạm! Mày quý quá há thằng cờ hó!” Yue vừa đánh vừa nói.
“Cái thằng này! Ai ày nói vẻ đẹp của tao vậy chứ!” Venjy cải lại. Thế là chiến tranh lại tiếp tục diễn ra.
Không biết là họ đánh nhau bao lâu cho đến khi cả nhóm tắt đèn về phòng đi ngủ cả mà họ vẫn chưa dừng lại ( Ghê chưa! Anh Venjy gọi đây là cuộc chiến giữa hai thằng đàn ông đấy! ).