Tất cả đều ngủ chỉ trừ chị này...
“Cố lên! Còn một phòng cuối cùng!” Vylee cổ vũ bản thân lôi từng phòng, từng phòng ( Khổ chưa! Cho cái tính cố chấp! ).
Cô lê cái thân rất ư là thê thảm vịnh ở khóa cửa. “Mở ra nha! Mình chắc sẽ có! Ba không dễ dàng mà bỏ qua đâu!” Cô mím môi, lấy tay gật mạnh như cổ vũ bản thân.
Cô hé hé mở cửa định mở cửa ra nhưng vừa nhìn qua khe hở cô đã giật mình. Quay mặt ra, tựa lưng vào cửa, mặt đỏ bừng bừng. Cô cố gắng lấy can đảm nhìn lại một lần nữa “Woa! Là Zinjee đó nha!” Cô nhìn vào phòng.
“Thân hình siêu mẫu nha! Đẹp trai ghê chưa kìa!” Cô nhìn muốn chảy nước giải “Mà cũng thật tình sao lại chỉ choàng khăn tắm thôi thế! Lở người ta có gắng camera thì khổ!”
“Mà cũng đúng! Có gắng camera thì cũng nhìn đến chảy máu mũi luôn rồi còn gì!” Không biết là cô suy nghĩ cái gì mà tinh nghịch cười cười.
“Mà nói tới đây mới tức! Nghĩ sao lại chọn phòng cao nhất mà ở vậy không biết! Như vậy thì đi lên đây làm sao mà leo nổi! Không leo nổi vậy có phải là tiếc lắm không?” Cô vừa nhìn, vừa tức vừa tiếc mà trắc lưỡi ( Ý đồ ghê tởm hông? Mê trai gớm! ).
Zinjee ngồi trên giường, choàng chiếc khăn tắm buộc nhẹ để lộ ra vòng ngực màu đồng rắn chắc đẹp đến mê người, bọt những lăn nhẹ li ti tạo nên một nét đẹp quyến rũ. Anh khẽ lắc đầu, mái tóc ướt vũ nhẹ nước làm người ta nhìn muốn chảy máu mũi luôn vậy đó.
Zinjee bình thản xem ti vi, vẻ mặt không chút biểu cảm “Nhìn đủ chưa?” Anh thản nhiên nói nhưng tầm mắt vẫn không di chuyển.
Vylee ngơ ngác khi nghe anh nói “Nói ai thế? Có lẽ không phải mình!” Suy nghĩ một lúc rồi lại đưa mắt nhìn ( Bó tay! ).
“Cẩn thận nước giải ngập phòng tôi!” Anh vẫn không nhìn cô, điềm tĩnh nói.
Vylee giờ mới theo bản năng nhìn xuống “Á! Mất mặt quá!” Cô chảy nước giải ra miệng rồi còn gì. Vội vàng lau mép “Vậy từ nãy giờ! Người anh ta nói....là mình!” Cô vô thức chỉ tay vào mặt.
“Chết rồi! Sao anh ta lại thấy chứ!” Cô chợt hét lớn rồi theo ý thức lấy tay bịp chặt miệng lại. Zinjee khẽ nhìn qua cửa rồi di chuyển càng ngày càng gần làm Vylee chợt tái xanh mặt mày.
Theo bản năng cô cong chân chạy nhưng vừa mới xoay lưng đi thì “Tối như vậy cô không ngủ đến phòng tôi làm gì?” Thân ảnh cao lớn đã đứng trước cửa, cách cô vài bước chân, giọng nói vẫn lạnh lùng đầy kiêu ngạo.
Vylee mím môi, mồ hôi đã chảy ra. Cô máy móc quay cái đầu lại, trên môi nở một nụ cười hều “Đâu có! Đâu có! Tôi đâu lại làm chuyện này chứ! Anh đừng hiểu lầm!” cô cố gắng cười gượng mà vẫn cười hì hì.
“Hiểu lầm sao?” Zinjee nhíu mày, trong một lúc chợt đến gần cô. Vylee như bị anh lấy hết không khí, lùi ra xa cho đến khi lưng đã tựa vào lang cang mới dừng lại “Anh...có thể cách xa chút không?” Cô cố gắng tỏ ra tự nhiên.
Zinjee nghe vậy càng tiến lại gần “Cô nói tôi hiểu lầm! Vậy đó lá gì?” Anh điềm tĩnh nói chỉ vào mấy giọt nước trước cửa. Chết chưa! Mê trai đến vậy mà cùng! Cô chợt nhắm mắt, mím môi đầy đâu khổ “Tôi...” Cô cứng họng.
“Cô làm sao?” Anh càng tiến lại gần hơn “Anh...anh có thể tránh xa một chút được không? Nếu không tôi...tôi sẽ ngã mất!” Cô lấy tay đẩy đẩy anh ra rồi nhìn xuống dưới nhà mà nuốt nước bọt.
Zinjee chợt đứng ra đưa mắt nhìn cô “Cô nói xem! Cô đến phòng tôi làm gì?” Anh lạnh lùng nhìn cô. “À! Thật ra thì....” Cô cười hều “Thật ra thì tôi không biết đây là phòng của anh!”
“Không biết sao?” Zinjee vẫn không biểu lộ cảm xúc “Đúng! Hoàn toàn không biết! Tôi chỉ muốn xem xem mấy phòng của căn nhà như thế nào thôi! Chứ không có ý gì khác!” Cô xua xua tay nhẹ.
Zinjee không nói chỉ liếc nhìn qua mấy chấm nhỏ nước dưới sàn nhà “Vậy đó là gì?” Anh ngước nhìn cô đầy khiêu khích. Vylee thật sự rối rấm đến muốn chết “Cái đó...” Cô cố gắng vắt chút chất xám cuối cùng.
“À cái đó hình như là nước từ trên người anh! Anh mới tắm mà không đúng sao?” Cô ngơ ra nhìn anh, anh im lặng nên cô nói tiếp “Tôi mới thấy anh tắm xong từ phòng tắm bước ra mà, đương nhiên ra đây còn ướt chắc là nước trên người anh!” Cô nói xong anh vẫn im lặng nhìn cô.
Vylee chợt thấy có cái gì đó không bình thường, cô chợt ngơ ra “Chẳng phải sao?” Cô dò hỏi “Cô nhìn thấy tôi từ phòng tắm bước ra?” Anh vẫn nhìn chăm vào cô, theo bản năng cô gật đầu.
“Cô nói nước đó trên người tôi!” Anh vẫn nhìn cô, cô cũng gật đầu “Vậy cô thừa nhận mình nhìn trộm tôi!” ngon chớn gật đầu luôn.
Khóe môi anh chợt nhếch lên, Vylee chợt cảm giác có cái gì đó không bình thường bỗng suy nghĩ lại câu nói vừa rồi “Ơ! Không phải! Không phải vậy đâu!” Cô xua tay lia lịa.
Zinjee không nói, chỉ im lặng nhìn cô, cái nhìn thấu đến tận tâm can. Cô lo sợ nhìn anh, mổ hôi đã đỗ ra hết, vẻ mặt gượng gạo vô cùng khó coi “A tôi nghe anh tôi nói mai các anh phải đến trường đúng không?” Cô cố gắng nói tự nhiên nhất có thể nhìn anh.
Zinjee vẫn im lặng, đưa mắt nhìn cô “Không phải sao?” Cô cứng đơ nói. “Không phải! Không phải cũng không sao! Dù gì cũng phải ngủ mà! Nghỉ sớm đi!” Cô cười hì hì rồi lê nhẹ từng bước men theo lang cang rời khỏi và cuối cùng là co người chạy mất dép.
Zinjee chợt nhìn theo dáng cô, bật cười vô cùng nhẹ.