“Mày bỏ trốn?” Cả hai ngơ ngác nhìn anh “Ừ!” Kynlee điềm tĩnh gật đầu rồi bổng Yue và Venjy lăn ra cười sặc sụa “Nó đòi bỏ trốn!” Venjy nhìn Yue cười nghiêng ngả “Tao nói thật mày đừng buồn! Tao thấy ba mày không bỏ trốn thì thôi chứ cái mặc mày...” Yue ôm bụng cười.
“Cái mặc mày mà đòi bỏ trốn! Người ta bỏ rồi trốn luôn cũng không kịp với mày chứ mày mà đòi bỏ trốn! Nói bị đuổi thì dễ ghe hơn đó Kynlee ạ!” Yue ôm bụng cười nhưng hai anh đâu biết người bên cạnh mặc đã tối sầm lại.
“Vui lắm hả?” Giọng nói đầy nguy hiểm. “Đương nhiên là...” Chợt cảm thấy có cái gì đó không bình thường Venjy và Yue chợt điềm tĩnh lại “Đương nhiên là không vui rồi!” Tỉnh bơ trả lời (Đóng kịch cực chuẩn luôn nha!)
“Hai thằng khốn! Bạn bè chơi vậy đó hả mậy! Tụi bây không đi tao sẽ đi! Đừng đứa nào đi tao nữa!” Kynlee tức giận bước đi “Này! Tụi tao nói chơi mà!” Venjy chợt đuổi theo “Này giận thật à?” Yue cũng chạy theo.
“Mày đuổi rồi tụi tao ở đâu?”
“Không nhà, không nơi nương tựa tội lắm đấy!”
“Này! Chờ với!”
..............
6:00 sáng tại Việt Nam...
“Vylee! Thức đi!” Haly mệt mỏi lay người bên cạnh trong khi mắt cô vẫn nhắm lỳ “Đừng có phá! Thêm chút nữa đi!” Vylee đẩy tay cô ra “Có phải đi chợ đâu mà mặc cả hả?” Royjee hét lớn khiến cả hai giật mình.
“Cậu làm gì thế hả?” Vylee giật mình nhìn cô “Mới sáng sớm có cần phải hét lớn đến vậy không?” Haly ngáp dày, ngáp ngắn nói “Đúng! Sáng sớm! Các cậu mở to mắt nhìn xem mấy giờ rồi hả?” Royjee bực tức nói.
“Mới có sáu giờ chứ nhiêu!” Vylee tỉnh bơ trả lời “Ừ mới có...” Haly định tiếp lời thì cả không gian chợt im lặng. “Sáu giờ!” Vylee lặp lại một cách máy móc “Á! Trời ơi! Trễ học rồi!!!” Haly hét lớn lên.
Thế là hai cô nàng tất bật chạy xuống giường lục tung mọi thứ “Ủa! Mà này!” Vylee chợt ngừng tay khó hiểu nhìn “Tụi mình có phải học sinh cá biệt không?” Cô quay sang nhìn Haly đang tất bập với đóng quần áo.
“Không học sinh cá biệt chứ là gì?” Haly vừa chuẩn bị vừa nói. Chợt cả hai ngừng tay đưa mắt nhìn nhau, một nụ cười bí hiểm bỗng chốc xuất hiện “Haiz! Vậy mà làm hết cả hồn!” Cả hai đồng thanh nói “Học sinh cá biệt mà!” Vylee tỉnh bơ nói “Làm gì quá đáng vậy!” Haly tiếp lời “Ừ! Làm gì quá đáng vậy!”
“Thôi! Ngủ tiếp!” Nói xong cả hai cô nàng chui rúc trong chăn và lại tiếp tục mơ mộng đẹp. Royjee hết nói nổi, chỉ lắc đầu nhìn hai cô rồi bước vào nhà vệ sinh.
Trường SCA....
“Này! Mấy giờ rồi!” Vylee đứng trước cổng trường, khoanh tay nói “8 giờ!” Haly vén tay áo lên xem đồng hồ “Còn sớm nhở!” Royjee nhún vai nói “Mới trễ có một tiết chứ nhiêu!” Vylee tỉnh bơ.
“Cậu định cúp à?” Haly thắc mắc nhìn cô “Một giây trước tớ đã có ý nghĩ đó nhưng lại nhanh chóng tan biến!” Vylee điềm tĩnh nhìn cô “An Thy từ bao giờ ham học vậy ta!” Royjee không khỏi thắc mắc.
“Không phải là ham học! Mà là có trò chơi rồi!” Vylee nở một nụ cười, cực kỳ bí hiểm. Royjee và Haly khó hiểu nhìn cô, rồi cả ba bước vào trường. Trường giờ này một bóng học sinh cũng không có thế là cả ba cứ từ từ rảo bước, một chút gấp gáp cũng không.
“Này! Sao các em giờ này mới đến trường hả?” Thầy giám thị đưa mắt nhìn “Thì sao? Có ý kiến gì à?” Royjee đến bên, nở một nụ cười nguy hiểm làm thầy giám thị rung cả người.
“Bộp!” Vylee đặt cặp hay nói đúng hơn là đập cặp xuống bàn thản nhiên đưa mắt nhìn lên bảng, bắt gặp ánh nhìn của tụi bạn cô nheo mắt “Sao? Có ý kiến gì à?” Royjee nói.
“Các em hay lắm! Dám đi học trễ còn lên mặt nữa à?” Thầy giáo quát lớn nhưng cả ba thì bình tĩnh hơn bất cứ ai “Ê! Tiết gì thế?” Vylee nhìn qua Haly “Hình như là tiết Hóa!” Nghe Haly nói khóe miệng cô chợt nhếch lên “Tiết Hóa sao? Vui vậy!”.
“Đem cái này lên làm quà gặp mặt đi!” Vylee liếc nhìn Haly, cô nhanh chóng đem đặt trên bàn “Cái này...” Thầy giáo dè chừng nói “Mở ra sẽ biết!” Royjee điềm tĩnh nhìn.
Thầy giáo đặt tay, từ từ mở ra thì “Bùm!” tiếng nổ lớn làm cả lớp giật mình còn ba cô được một trận hả hê vui sướng “Các cô...các cô giỏi lắm! Dám chơi tôi như vậy à?” Thầy giáo trong bộ dạng người ma không phân biệt được miệng đầy khói trong khi tóc thì dựng đứng và dạng da Châu Phi.
“Thầy à! Bọn em không cố ý! Chỉ là có thí nghiệm mới cần thầy kiểm chứng ai ngờ lại thành công vượt trội như vậy, có trong học tập chắc thầy không trách bọn em chứ?” Vylee dò chừng.
“Ra ngoài hết cho tôi!!!!!!!!!!” Thầy Hóa hét lớn như muốn dở luôn cả nóc trường đi trong khi cả ba thì hả hê bay ra không nuối tiếc. “Này! Quỳ gối dạng này cũng không phải là lần đầu tiên nhở?” Vylee nói.
“Thủ sẵn hết rồi nè!” Haly lấy trong cặp ra hai cái nệm lót gối “Hay!” Royjee chợt bật cười và không lâu sao đó thầy giáo bước ra với bộ dạng người quỷ khó phân biệt làm cả ba muốn ôm bụng cười “Chào thầy!” Vylee nở một nụ cười vô cùng thân thiện “Thầy khỏe chứ?” Haly tiếp lời.
Thầy giáo tức đến nỗi không nói được gì, quay lưng bước đi “Đi bình an nha thầy ơi!” Royjee ở phía sau còn tiếp lời. Thầy giáo vừa đi khỏi cả ba đã không nhịn được mà ôm bụng cười sặc sục. Điên hết rồi.
..............
8:00 tối tại Mỹ...
“Này! Tụi bây sao lại thành ra cái dạng này!” Zinjee thắc mắt nhìn “Nhờ ai mà tụi tao ra thế này?” Yue gác hai tay lên ghế sofa nói “Không phải mày ban thì tụi tao cũng không ra đường lập cuộc đời mới!” Kynlee tiếp lời.
“Cảm ơn mày cho tụi tao cuộc sống tự lập không cần gia đình nha!” Venjy nói “Này! Ba thằng bây sao lại đổ tội lên đầu một mình tao! Tao làm gì sai nào?” Zinjee tỏ vẻ không hài lòng.
“Mày làm gì sai!” Yue nở một nụ cười nguy hiểm “Nói cho nó biết xem nó đã làm sai!” Kynlee vắt chân chéo điềm tĩnh nói “Không nhờ mày thì tụi tao đâu có kiếm chuyện với băng trường mới và gây sự không thương tiếc! Nhờ mày không mà nhà tụi tao bồi thường tiền xây dựng trường không biết là bao nhiêu và nhờ mày một năm tụi tao bị đuổi học 20 lần trong một tháng. Cảm ơn mày nhiều!” Venjy kể tội một hơi khiến Zinjee giật mình.
“Này! Sao có thể trách tao! Bạn bè gặp chuyện không lẽ tụi bây không giúp! Còn tiền đó xem như sung vào công quỷ góp ích cho nước nhà đi! Còn bị đuổi học đối với tụi bây không phải là quá bình thường rồi sao? Mà này! Tao cũng bị chịu thiệt hại không ích nha! Nếu ba tao ở nhà không chừng người ngủ gầm cầu đêm nay không phải ai khác mà là tao này!” Zinjee tức giận nói.
“Không nói nữa! Mày định chịu trách nhiệm với tụi tao sao đây?” Yue điềm tĩnh nói làm cả ba ngơ ngác “Này! Yue, nhiều lúc tao có nghiên ngờ nha! Liệu giới tính mày có bình thường như bao người không? Hay là bị khiếm khuyết vài chỗ rồi!” Zinjee ngơ ngác nói. (Tại anh ấy baby như con gái nên bị hiểu lầm ấy)
“Khiếm khuyết hả?” Yue chợt nhếch môi “Thằng khốn nạn! Khiếm khuyết cái đầu mày! Có cần tao trình bày phẩm chất quý ông ày xem không?” Yue đánh vào đầu Zinjee tức giận nói.
Còn Kynlee và Venjy thì bậc cười bởi cái câu ‘Phầm chất quý ông’ nghe thật kinh tởm! “Này! Vậy bây giờ tụi bây muốn sao?” Zinjee xoa đầu, khó chịu nhìn cả nhóm.
“Bỏ trốn!” Cả ba đồng thanh “Gì? Muốn bắt cóc tao à?” Zinjee giễu cợt nói “Không ngờ sắc đẹp tao không giới hạn đến nỗi cả ba thằng bây muốn chiếm làm của riêng luôn à? Đúng thật là! Vậy thì tiếc cho nhân loại quá nhỉ?”.
Cả ba chợt mỉm cười nguy hiểm “Thằng điên!” Và thế là Zinjee nhận được ba cái cốc vào đầu “Này! Không đùa nữa! Kế hoạch thì tụi tao lập ra rồi! Còn đi hay không đều tùy thuộc vào mày!” Kynlee nhìn anh vẻ thân thương.
“Mà tao thấy mày không đi cũng không được rồi vì vừa rồi tao có điện cho ba mày!” Venjy mỉm cười nguy hiểm “Mày sẽ không nói bậy bạ gì chứ?” Zinjee dè chừng nhìn anh.
“Đương nhiên tao sẽ không nói bậy! Tao chỉ nói là ‘Bác ơi bác về sớm đi thằng Zinjee nó sắp dở nóc nhà bác ra rồi kìa! Tiền bồi thường nhà trường cháu e rằng két sắc nhà bác chắc cũng không đủ dùng và con trai của bác rất giỏi hiện giờ mọi trường đều từ chối nhận học sinh ưu tú như nó mất rồi! Cho nên bác hãy mau về nếu muốn bảo toàn gia tộc’ vậy thôi!” Nói rồi Venjy còn cười đắc ý.
“Mày đúng là bạn tốt! Thương tao ghê vậy đó!” Zinjee cười hì hì vỗ vai Venjy “Thằng cờ hó! Mày giỏi rồi!” Và chiến tranh lại xảy ra giữa hai thằng đàn ông đang tranh giành sự sống.
“Thôi đủ rồi!” Kynlee hét lớn “Bây giờ mày có đi hay không? Không đi thì vài hai ba hôm nữa tụi tao sẽ bay qua ăn cháo đêm xem như tiễn mày lần cuối! Thấy thế nào?” Kynlee nhìn Zinjee nói đầy điềm tĩnh.
“Tao còn lựa chọn sao?” Bị bức đến đường cùng rồi “Vậy được rồi! Nội trong ngày mai chúng ta xuất phát! Tối mai hành động ngay! Ba thằng bây về chuẩn bị đi! Nhớ là đánh lạc hướng ba mẹ tụi mày nghe chưa! Không là toi mạng cả lũ” Kynlee ra dáng anh cả.
“Còn mày?” Cả ba ngơ ngác nhìn “Mày không thấy gì à?” Kynlee ngước nhìn vali “À! Thì ra là bị đuổi trước rồi!” Venjy nói “Hèn chi! Xem ra số mình con may mắn hơn nó!” Yue mỉm cười rồi cả hai chưa đầy ba giây đã bay khỏi nhà trước khi chiến tranh bùng nổ.