Hôm nay là ngày thi cuối cùng, Vylee nhất định phải cố gắng chứ nếu không chắc cô gia nhập cái bang thật luôn quá. Bước vào phòng thi mà tim Vylee thật sự muốn rớt ra ngoài ai ngờ đâu khi vào phòng thi đã bắt gặp một người.
“Ê! Mina phải không?” Vylee vui mừng mà gọi cô gái trước mắt. Cô gái đó nghe vậy cũng ngước lên nhìn cô “Ê! Vylee mà! Cô cũng thi đại học nữa hả?” Mina cười tươi rối chạy đến bên cô “Ê! Sao cô lại nói vậy chứ! Mặc dù thường ngày tôi có hơi học đại một chút nhưng mà tính ra tư cách thi đại học cũng còn mà đúng không?” Vylee tỏ vẻ tự ái.
“Được rồi! Không trêu cô nữa nha! Nhưng không ngờ tôi lại gặp cô ở đây! Cũng xem như chúng ta có duyên đi!” Mina nhướng mắt đầy tinh nghịch nhìn cô khiến cô nổi hết cả da gà “Này! Gì chứ! Cô làm tôi thấy ớn quá! Đừng nói với tôi là cô có gì đồ gì gì đó nha! Không phải thất tình rồi chuyển sang giới khác chứ!” Vylee trêu chọc nói.
“Này! Hôm nay là ngày cuối cùng đi thi, cô thật sự muốn gây chiến với tôi sao?” Mina nghênh mặt cải lại “Cô tưởng tôi ở không lắm chắc! Haiz! Không hơi đâu mà gây nhau với cô nữa!” Vylee chán nản xua xua tay.
Nói thì gây nhau vậy thôi chứ gặp Mina ở đây cô cũng mừng muốn chết. Ích nhất thì cũng không phải thi một mình.
Giáo viên bước vào phòng thi, ngước nhìn xung quanh rồi dừng tầm mắt ở Vylee. Đối với cô gái này bà ta không mấy là thiện cảm cho lắm. Bà ta nổi tiếng là khó tính nhất trường này, nên lớp nào gặp bà ta gác thì xem như xuôi.
Hắn giọng vài tiếng rồi nói “Hm! Chắc tất cả các em cũng biết! Chúng ta đến đây thi đại học nên hạng chế đưa con em vào cùng! Đã đem chồng thì thôi đã đành còn đằng này lại dẫn cả con theo! Tôi thật sự không biết các cô cậu trẻ bây giờ nghĩ sao nữa!” Bà ta nói đầy mỉa mai. À! Thì ra bà ta thấy Thiên Thiên gọi cô là mami nên cảnh cáo chứ gì. Chứ ai đời có cái quy định không được dẫn người thân vào cổ vũ chứ. Nếu thật là có chắc bà ta là người đặt ra đầu tiên.
Nghe nói bà cô này bị ế chồng nên thấy người nhỏ tuổi hơn có gia đình nên ganh đua vậy mà. Nhất là “chồng” của cô lại quá là đẹp trai đi, không lấy làm tức mới là lạ. Cô đã không thích bà ta từ nãy giờ rồi, mặt thì đánh cả ký phấn ở trển, không biết là lấy bê trét lên hay đánh phấn nữa, bà ta không nói thì thôi chứ đã nói rồi thì nằm mơ đi cô mới bỏ qua. Vylee thật sự còn lâu mới chịu thua bà ta, thi đại học thì thi chứ, có đuổi cô cũng không sợ nữa là.
“Hm! Người ta còn có người thân đi theo để cổ vũ! Còn những người đến giờ vẫn không có ai mới thật là đáng buồn! Ha?” Vylee nói xong nhướng mắt nhìn qua Mina ngồi bên cạnh. Cô hiểu ý mà tiếp lời “Đúng! Ai đời lại cấm đoán không cho dẫn chồng, con vào cổ vũ chứ! Hay chỉ có những người nghen tỵ vì không có mới ra cái quy định ngược đời đó thôi!”
“Thật tình thì, khó tính quá không có được ai để ý cũng không thể trách rồi!”
“Ừm! Cũng phải! Người ta thường nói “nhìn mặt thì bắt hình dong” , “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” mà nhìn mặt đã biết gỗ nào tốt hơn sơn nào rồi! Cứ đánh sơn cho dữ dô cũng không biết gỗ bên trong đã mục hay nát rồi nữa chứ!”
Hai cô ngồi nói không nương lời khiến cả phòng thi trố mắt mà nhìn. Đúng là hôm nay được mở rộng tầm mắt nha! Không hổ danh là Siêu quậy trường SCA nha! Đúng là hâm mộ mà! Ngay cả đi thi đại học cũng không kiên dè gì mà chặt chém giáo viên! Đúng là bái phục mà!
Cả lớp nhìn hai cô bằng ánh mắt phục sát đất còn bà cô trên bảng thì mặt đã đỏ lên như bốc khói, bà ta tức giận mà nhìn “Các cô vừa mới nói ai thế hả? Có tin tôi đuổi các cô ra ngoài không?”
Vylee và Mina nghe bà ta nói vậy thì cười cười “Ô! Cô muốn đuổi bọn em à?” Mina vô tội nói “Lấy lý do gì ta? Lý do là học sinh nói bóng gió trong phòng thi hay thảo luận đầu giờ vô thi hả cô?” Vylee không nương tay nhướng mắt nhìn bà ta.
“Mà hình như nãy giờ bọn em không có làm gì cô nha! Bọn em chỉ đang bàn đề tài về bà cô già nào đó thích gây đua với học sinh thôi! Không nói tên, nói họ chắc cô không lầm tưởng là ai đó nên mới tức như vậy chứ!”
“Mà cũng đúng! Cô thấy có đúng không? Làm khó học sinh như vậy thì có ma nào dám vào! Ế chồng là phải lắm rồi! Đúng không Mina?” Vylee nhướng mắt nhìn Mina “Ừm! Tôi cũng thấy vậy!” Mina gật đầu đồng tình trong khi người trên bảng mặt đã tái xanh.
Và chưa đầy ba phút sau...
“Cô ơi! Cô có bị sao không?”
“Đem cô lên phòng y tế mau lên!”
Giám thị bất ngờ đột ngột bị tăng xông nên phải đưa đi cấp cứu gấp còn các cô thì được một trận hả hê được đổi dám thị khác. Đắc chí mà nhìn nhau.