Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân

Không xem mắt! Nhất quyết là không xem mắt!

Thẩm Lạc Tình đánh phủ đầu trước cho chắc ăn. Ban đầu ông già này vì muốn mai mối cho cậu nên đã tìm không biết bao nhiêu là các cô gái xinh đẹp, dịu dàng, cá tính này nọ có hết. Nhưng mà xui cho ông, cậu lại không có hứng thú với con gái. Khi mà lật bài ngửa với người trưởng bối trong nhà này cứ tưởng rằng là sẽ bị mắng té tát. Ai dè nó lại chẳng khiến ông thay đổi gì. Thậm chí là từ nữ chuyển sang nam. Sắp xếp cho cậu biết bao người đàn ông đến.

Cậu thật sự phục sát đất ông nội mình ở điểm này! Ông quả thật là nhất trong khoan này luôn rồi!

- Hừ!

Thẩm Thất không thèm đếm xỉa đến cậu nữa. Làm như ông mai mối cho cậu quái vật ba đầu sáu tay hay gì mà cứ nằng nặc từ chối. Nhưng mà không sao! Cứ để ông già này ra tay, nhất định lần này sẽ bắt được cá!

...........

- Chậc, thế nào ông ấy cũng mai mối cho tao mà coi!

Thẩm Lạc Tình rít một hơi thuốc rồi nói. Tính của ông nội mình cậu rành quá cơ mà! Nếu mà lần này không có ý định mai mối cậu đi bằng đầu cho coi.


- Mày tìm hiểu nhà họ Phan chưa? Tao có nghe thông tin của bọn họ nhưng mà cũng không rõ lắm!

Thẩm Lạc Tình dập điếu thuốc trên tay. Đôi mắt hơi nheo lại, ánh lên sự quyến rũ khó tả mà nhìn Lý Sâm cặm cụi bên cạnh.

- Đại ca à cái gì cũng từ từ chứ? Em mới mở máy tính lên mà!!

Lý Sâm thật sự vô cùng ai oán. Sao đại ca có thể bốc lột sức lao động của con người vậy chứ? Bị ông nội dụ đi xem mắt là đáng đời cơ mà!!!

BỐP!

- Ui da! Anh nhẹ tay chút coi, đánh mạnh quá sau này em ngu rồi ai làm việc cho anh!

Lý Sâm tự nhiên bị tán một cái lên đầu liên trừng mắt như mèo con. Y làm gì sai cơ chứ? Nói có một câu thôi liên bị đánh, ài! Y muốn về nhà, y muốn ngủ, y muốn nằm lì trong nhà!! Y muốn về với anh Phi cơ!!!

- Hừ! Ai kêu mày nói nhiều quá làm gì?! Chậc, tao hiểu sao mày với thằng cha Phi kia hợp nhau rồi đó! Một đứa thì lắm lời y như con nít, một đứa thì không khác gì lưu manh đi dụ dỗ trẻ con!

Thẩm Lạc Tình hung hăng giơ nanh múa vuốt mà Lý Sâm bên cạnh chỉ có thể ngậm ngùi khóc thầm trong lòng. Phận làm đàn em khổ quá, y muốn bỏ trốn!!!

.........

Một lát sau...

- Bánh này cũng ngon phết!

Thẩm Lạc Tình vừa nhâm nhi bánh vừa đợi thằng em của mình làm việc. Trông cậu thì thảnh thơi bao nhiêu ấy vậy mà lướt mắt qua Lý Sâm lại như hai bầu trời riêng biệt.


Lý Sâm lúc này miệng thì ngậm bánh, hai bàn tay thì không ngừng lướt qua lướt lại trên bàn phím. Được rồi, cứ cho là vì món bánh socola này rất ngon, vừa ngọt vừa béo, chưa kể còn tan chảy hết trong miệng y cho nên y sẽ không chấp nhất với đại ca đâu!

Tách!

- Xong!

Lý Sâm hớn hở bẻ khớp tay. Cuối cùng sau một hồi miệt mài y cũng đã tìm xong hết thẩy thông tin về nhà họ Phan. Quả là danh gia vọng tộc, thật khiến người ta không khỏi trố mắt ngước nhìn.

- Xem ra trình độ tốt hơn rồi đó!

Thẩm Lạc Tình tán thưởng vỗ cái bốp lên vai y khiến Lý Sâm thật sự muốn chửi thề.

- Anh có thể nào nhẹ nhàng một chút không hả?! Có khen thường cũng đừng mạnh bạo quá chứ?!

- Nói nhiều quá!

Thẩm Lạc Tình lười để ý đến người bên cạnh, cậu nhìn đống tài liệu Lý Sâm tìm được mà nhanh chóng đánh giá.


Phan gia là một gia tộc lớn trong thành phố A. Sức ảnh hưởng không hề nhỏ trong nhiều lĩnh vực. Hmm, còn có quan biết cả hoàng gia sao? Xem ra là một gia tộc không tầm thường cũng không dễ đụng. Ông nội tính ra cũng tài phết, thật không ngờ lại có quen biết cả Phan gia. Quả nhiên là lão làng trong giới Hắc bang có khác!

- Hiện tại chủ gia tộc là Phan Thịnh, con trai và con dâu lần lượt là Phan Diệp Thành - một chủ doanh nhân thành đạt thâu tóm thương trường ở nhiều lĩnh vực trên toàn nước và Liễu Như - một nữ minh tinh nổi tiếng đã giải nghệ khiến cho bao nhiêu người tiếc nuối. Có hai đứa cháu trai...ủa?! Sao lại thiếu tên một người?

Thẩm Lạc Tình khó hiểu nhìn thông tin mình đọc. Hai đứa cháu trai nhưng chỉ có tên của nhị thiếu gia, còn người anh trai thì không có đề cập đến.

- Lúc nãy em đọc sơ thì thấy người ta bảo rằng đại thiếu nhà họ Phan đó giờ chưa từng lộ mắt. Hình như cũng không có tiếp quản công ty của gia đình. Hiện tại tổng giám đốc Phan thị là người em trai là Phan Diệp Chân!

Lý Sâm một bên vừa uống nước vừa nói. Y cũng chỉ lướt lướt sơ mà thôi. Còn lại cứ để ông đại ca này tự xem đi! Y ngồi đây ăn bánh uống nước không phải sướng hơn sao? Mắc chi phải tìm tòi, dù sao nhân vật chính cũng đâu phải y chứ!!

- Phan Diệp Chân...Phan Diệp Chân..Wtf!! Thằng cha tâm thần này là Phan Diệp Chân đó hả? Cái quần qu* gì vậy, đang đùa nhau à?





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận