Tiếng Chuông 36: Find Place (2)
- Ây ây, nè....ê..ê! Nè!_ Gia Tuệ nhíu mày, đôi tay lay " nhẹ" người Đức Huy, khó chịu cất giọng
Hiện tại là bây giờ, tất cả các bạn nam đang đắm đuối nhìn ra ngoài của sổ mà không thèm để ý đến sự góp mặt của các bạn nữ. Nếu không nhìn kĩ, rất có thể các bạn nữ sẽ thấy các bạn nam đang mải mê ngắm...gái! Nếu quả thật như vậy thì tất nhiên những bạn có đôi có cặp sẽ tức điên lên.
" Rầm"
Chiếc bàn còn thơm mùi gỗ bỗng vỡ làm đôi. Thủ phạm chính là bông hồng Gia Tuệ. Nghe thấy tiếng động lạ và những luồng sát khí bất bình thường. Tụi con trai như một cỗ máy, bỗng quay ra nhìn tụi con gái. Chà! Mặt Gia Tuệ và Ngọc Anh như hai con cọp chuẩn bị ăn thịt thỏ non. Đức Huy và Hải Anh gương mặt tái mét!
- Mọi người làm sao vậy?_Nakosa lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng
- À...ừm...nói sao nhỉ?_ Phúc Nam giật mình lắp bắp
- Sao là sao?_ Ngọc Anh chống hông hỏi
- Ở đó...đó_ Mạnh Gia đứng dậy, chỉ tay về phía cửa sổ_ Bảo Uyên ở đó...đây!
- Bảo Uyên!_Bọn con gái đồng thanh
- Nực cười!_ Minh Di cười nhạt_Nói dối không chớp mắt
- Không đâu....Bảo Uyên thật mà!_Bảo Nam lên tiếng
- Đây là lí do tồi tệ nhất mà tớ nghe thấy đây. Nói thật đi! Ngắm gái thì đừng lôi Bảo Uyên vào!_ Ái Vy không vui nói
- Thật...tớ thề!_ Lý Kiệt nhăn mặt nói
- Hừ...Thất hết cách! Vậy nếu Bảo Uyên ở đó...Vậy ai đang đứng sau các cậu kia?_Adilia hỏi
- Hả?_Cả bọn con trai quay ra và họ nhìn thấy thấy Bảo Uyên đang vẫy tay chào họ.
Ôi thần linh ơi! Cái của nợ gì thế này? Chả lẽ bọn con trai hoa mắt thật?
- Cậu đứng đây từ lúc nào thế?_Thiên Minh lên tiếng hỏi
- Lâu rồi_Bảo Uyên cười nhẹ
- Oát thờ....Chẳng lẽ là nhầm nhầm?_Gia Bảo lên tiếng
Bọn con trai lắc đầu
- Hải Anh à...tí nữa vào nhà tớ hỏi cậu cái này nhé!_Ngọc Anh đôn hậu, mỉm cười dịu dàng
- Ặc, thiện tai....Chết rồi Hải Anh ơi!_Hạo Thiên lắc đầu
- Bảo Đăng tụi tôi ghét ông!_Hải Anh và Đức Huy uất ức hét lên
-Tôi vô tội!_Bảo Đăng đáp
Bây giờ sắc mặt Gia Tuệ không tốt chút nào.Phải nói là rất không tốt. Hầu như ai cũng nhận ra sự khác biệt đó và thầm thương cho " ai đó" một cách vô hình. Suốt dọc đường về biệt thự, Gia Tuệ không nói lời nào, không đi cạnh Đức Huy, không lanh chanh lóc chóc khiến mọi người có một chút....sợ.
- Huy ơi là Huy...cậu xong rồi!_Hàn Thiên lắc đầu
- Wao! Sức mạnh của sự ghen tuông!_Ái Vy chép miệng
-Không, không...Sức mạnh của tình yêu !_ Minh Di nói
" Sẹt"
Cả hai nhận được cái ánh mắt " đầy yêu thương" của Gia Tuệ.
* Cháp này quá ngắn >.<