Đại Chúa Tể

Diễn võ trường vốn rất lớn kinh qua đại chiến nay đã bị tàn phá trở nên hỗn độn, phòng ốc bị phá hủy không còn gì, mặt đất đầy những khe nứt như mạng nhện. Nhìn qua cũng biết trận chiến đó kịch liệt cỡ nào

Mục Trần lăng không bình tĩnh nhìn về hướng Hạ Hoằng đào tẩu biệt tăm, dù gì hắn cũng là hoàng tử Đại Hạ hoàng triều nên ít nhiều cũng có thủ đoạn bảo mệnh. Tốc độ chạy trốn của Hạ Hoằng lúc đó dù cho Mục Trần dốc toàn lực cũng không cách nào đuổi kịp. Dĩ nhiên phương pháp bỏ trốn đó sẽ để lại di chứng rất lớn, e rằng sau này Hạ Hoằng cũng không được sống yên ổn

Hơn nữa ngay lúc tối hậu quan đầu Mục Trần đã phế nát một cánh tay của Hạ Hoằng nên dù có mượn linh dược phục hồi mọc lại cánh tay thì cũng phải cần thời gian dài mới được

Nghĩ đến đây Mục Trần cũng không lo lắng nữa, tuy đánh Hạ Hoằng trọng thương nhưng Mục Trần cũng không bận tâm lắm. Chuyện như thế quá lắm cũng cho rằng do tuổi trẻ nhiệt huyết tranh phong mà thôi. Dù Đại Hạ hoàng triều biết thì cũng chỉ thầm giận mà thôi, nếu đứng lên đối địch với Đại La thiên vực thì cũng phải trả giá rất lớn

Lúc này thượng cổ thiên cung hiện thế nên các thế lực đứng đầu luôn nhìn ngó về đây, vì thế Hạ Hoàng cung sẽ không dám đắc tội một thế lực có thượng vị địa chí tôn vào lúc nhạy cảm thế này

“vì bảo mênh mà có thể vứt bỏ ba chuẩn thánh vật a”

Mục Trần bình tâm lại sau đó nhìn về ba đạo quang hoa bị giam cầm trong quang tráo của kim thủ Đại nhật bất diệt thân

Ba đạo quang hoa đó chính là ba chuẩn thánh vật mà Hạ Hoằng đã vứt ra lúc trước

Trong ba vật này thì Xích long chiến thương với Xích long chiến giáp là một bộ chuẩn thánh vật đầy đủ, uy lực bất phàm nên lúc trước Hạ Hoằng dựa vào đó mà bất phân thắng bại với Mục Trần nên đối với năng lực công thủ của nó Mục Trần thèm nhỏ dãi

Hắn phỏng chừng giá trị của hai kiện chuẩn thánh vật này còn cao hơn phá hải châu kia

Cũng vì giá trị lớn của nó nên lúc trước Mục Trần mới bị phân tâm để cho Hạ Hoằng có cơ hội đào tẩu, dù sao khi đối mặt với ba chuẩn thánh vật dù là Mục Trần cũng phải kích động không thôi

Nếu như hắn không xuất thủ đoạt trước thì ba bảo bối này sẽ rơi vào tay các cường giả tứ phương mà thôi, lúc đó nếu Mục Trần muốn cường đoạt lại sẽ phải đắc tội với rất nhiều người

Vì lẽ đó Mục Trần phải tiên hạ thủ vi cường

“lại bị gia hỏa này chơi một vố rồi” Mục Trần khẽ cười một tiếng, Hạ Hoằng cũng khôn khéo, biết điều bỏ ra đại giới để Mục Trần phải ngừng tay

Bất quá tuy nói bị tính kế nhưng Mục Trần cũng không chút tức giận, có cơ duyên tự nhiên được ba chuẩn thánh vật nên Mục Trần càng mừng, mong cơ duyên như vậy càng nhiều càng tốt

Lúc Mục Trần đang suy tính thì khắp tứ phía vô số mục quang nóng rực nhìn về ba đạo quang hoa trong tay hắn. Trong đó không ít mục quang mang vẻ tham lam, giá trị của ba chuẩn thánh vật ít nhất cũng phải bốn năm nghìn vạn chí tôn linh dịch, mà đây cũng không phải là số nhỏ a

Ánh mắt nhìn tuy tham lam nhưng cuối cùng không ai dám xuất thủ cướp đoạt, dù gì trước đó Mục Trần đã hiển lộ chiến lực kinh người của mình, hơn nữa còn có một Lâm Tĩnh thâm bất khả trắc, nhiêu đó cũng đủ làm các cường giả ở đây không dám xem thường

Đối với những ánh mắt nóng rực kia Mục Trần cũng không thèm để ý, sau đó vung tay một cái ba đạo quang hoa liền bị hút đến bay một vòng sau cùng bị Mục Trần nắm lấy

Hắn ngắm nghĩa ba đạo quang hoa trong lòng bàn tay, chợt giậm chân một cái Đại Nhật bất diệt thân bắt đầu hư huyễn từ từ, sau cùng hóa thành kim quang tiêu tán

Thân ảnh Mục Trần dưới vô vàn ánh mắt nhòm ngó hạ xuống chỗ nhóm người Cửu U, Lâm Tĩnh đang đứng. Sau đó hắn xòe tay ra, hùng hồn nói “chiến lợi phẩm lần này, thích cái nào cứ lấy”

Lâm Tĩnh nghe thế liền hé miệng cười duyên, nàng tùy ý liếc qua ba chuẩn thánh vật một cái sau đó không còn hứng thú. Lấy thân phận của nàng đừng nói là chuẩn thánh vật, ngay cả thánh vật chân chính nàng cũng có, cho nên những chuẩn thánh vật này trong mắt các cường giả khác thì quá quý, chỉ ngộ bất khả cầu, còn trong mắt nàng thì không có nửa điểm hấp dẫn nào.

Cho nên nàng lắc đầu, sau đó vươn ngọc thủ ra. Chỉ thấy kim quyển khảm trên bức thạch sư ở phía xa bị nàng hút vào trong tay

“Đây mới là cái quan trọng a” Lâm Tĩnh giơ kim quyển nhìn Mục Trần cười híp mắt “ngươi yên tâm, chờ ta thu được tiền cược sẽ chia ngươi phân nửa”

Mục Trần mỉm cười, trong lòng vì Đại Hạ hoàng triều mà mặc niệm lần nữa. Lấy thân phận Lâm Tĩnh dù là một ức chí tôn linh dịch cũng khó có thể làm nàng động tâm, nhưng chuyện đi đòi nợ này mới làm cho nàng cảm thấy hứng thú

Một khi tiểu công chúa của Võ Cảnh nghiêm túc thì Đại Hạ hoàng triều sẽ gặp xui xẻo thôi

Về chuyện thái độ hờ hững của Lâm Tĩnh đối với ba chuẩn thánh vật, Mục Trần cũng đã sở liệu trước, do đó hắn cũng không nói nhiều liền nhìn qua Cửu U

Cứu U cũng không có ý gì, mỹ mâu của nàng đảo qua một cái liền lấy đi phá hải châu, nàng cười “xích long chiến thương với chiến giáp này là một bộ đi chung với nhau, nếu tách ra thì uy lực sẽ suy giảm vì thế hai món này sẽ để lại cho ngươi”

Lúc này ở nơi cực tây quần hùng tụ hội, Thiên la lục đại thiên kiêu cũng đã tề tựu đông đủ. Mục Trần đánh bại Hạ Hoằng bất quá cũng chỉ bài danh hai mươi trên bảng thiếu niên cường giả mà thôi. Tại nơi này dĩ nhiên sẽ còn gặp nhiều đối thủ mạnh hơn, hơn nữa Mục Trần còn phải đối phó với một người đến từ Thánh Ma cung, đồng thời bài danh thứ ba trên bàng cường giả, danh xưng Già Lâu La (Garuda)

Đối mặt với những thiên kiêu đó dù là Mục Trần cũng cực kỳ khó giải quyết nên với những bảo bối có thể trợ lực cho Mục Trần, Cửu U dĩ nhiên sẽ không đụng tới

Mục Trần thấy vậy cũng không từ chối, bởi vì hắn cũng động tâm với hai kiện chuẩn thánh vật này. Nếu như có được nó thì chiến lực của hắn được tăng lên không ít

Thủ chưởng lộn một cái liền thu hồi xích long chiến thương với chiến giáp, chuẩn bị đem chúng luyện hóa

Xử lý xong chuyện này hắn mới ngẩng đầu nhìn các cường giả khắp nơi. Mấy kẻ đó đứng xem sợ rằng không có hảo ý, nếu như hôm nay Mục Trần yếu thế thì những kẻ đó sói đói rình mồi sẽ nhào lên mà tranh giành

Cường giả tụ tập xung quanh khi thấy mục quang của Mục Trần nhìn tới thì đều chột dạ không dám nhìn thẳng, chứng kiến tình cảnh Hạ Hoằng thảm bại lúc trước nên đối với Mục Trần mới bán bộ cửu phẩm bọn họ cũng không dám xem thường mà ngược lại, trong tâm lại đầy kiêng kị

“Chư vị còn mơ tưởng gì đối với lệnh bài trong tay ta không? Nếu có thì ta hiện giờ tiếp nhận bất cứ khiêu chiến nào” Mục Trần mìm cười nói

Nói xong Mục Trần dừng lại cười một cái, sau đó nói tiếp “bất quá nếu khiêu chiến thất bại thì các vị cũng phải trả giá một chút a, giống như tứ hoàng tử lúc nãy là được”

Chúng cường giả nghe vậy liền xanh mặt, Hạ Hoằng lần này trộm gà không thành còn mất nắm gạo, không cướp được lệnh bài mà còn làm danh tiếng của Mục Trần thêm tăng cao, không chỉ vậy mà còn mất sạch cả bảo bối

Trả giá lần này không nhỏ a

Vì thế đối với đề nghị của Mục Trần, các cường giả không ai dám lên tiếng cả

“haha, lệnh bài này ngày đó là do Mục hoàng chân chân thật thật đấu giá được, mấy kẻ khác dám mộng tưởng sao? Thật ra thì trận chiến của Mục hoàng hôm nay sẽ không giấu được bao lâu sẽ truyền ta, đến lúc đó Thiên La lục đại thiếu niên cường giả bài danh sẽ có tên của ngươi” Thiên nhai lâu Thấm Nhã tiểu thư phá vỡ tràng diện tĩnh lặng, cười duyên nhẹ giọng nói

Mục Trần liếc Thấm Nhã một cái, Thiên Nhai lâu không hổ là chỗ chuyên bán tình báo, ngay cả thân phận của hắn ở Đại La thiên vực cũng đã thám thính được một hai

“Mục Trần cảm ơn” Mục Trần ôm quyền cười nói

Kết quả trận chiến này đúng như mong muốn của Mục Trần, sau trận này nếu có kẻ còn mơ tưởng về Thiên cung lệnh bài trong tay hắn cũng sẽ không dám xuất thủ, như vậy sẽ giảm bớt không ít phiền phức

Thấm Nhã mỉm cười nói “trận chiến đã kết thúc, không biết Mục huynh nguyện ý tụ họp với bọn ta hay không?”

Nàng nói, bên cạnh nàng là thiếu các chủ Tiềm Long các Mục Sơn cùng với Kiếm Tiên tông Giang Lăng đang đứng, hai người này đều nằm trong Thiên La lục đại thiên kiêu, danh khí không yếu hơn Hạ Hoằng

Mục Trần cảm nhận được ý kết giao trong lời nàng nói, hắn kinh ngạc một chút chợt cười nói “cầu còn không được”

Thiên Nhai lâu, Tiềm Long các, Kiếm Tiên tông đều nằm trong Thiên La lục đại thế lực đỉnh phong, nếu có thể cùng bọn họ kết giao thì Mục Trần sẽ không cự tuyệt. Dù gì hắn cũng không điên, không phải loại suốt ngày không có gì làm đi đắc tội với người ta, lần này là do Hạ Hoằng tự bản thân chuốc lấy mà thôi

Thấm Nhã, Mục Sơn, Giang Lăng thấy Mục Trần hòa nhã không cự tuyệt hảo ý của bọn họ nên ánh mắt nhìn Mục Trần ôn hòa hơn

Ít ra thì Mục Trần này còn tốt hơn tên Hạ Hoằng kia nhiều

Mục Trần với Cửu U thu thập một chút sau đó cùng đoàn người Thầm Nhã rời khỏi nơi hỗn độn này, tụ họp trong trang viên của Thấm Nhã

Trong lúc tụ họp Mục Trần có thể cảm giác được đám người Thấm Nhã đang âm thầm cân nhắc về thân phận của Lâm Tĩnh, bất quá Lâm Tĩnh cũng hời hợt ứng phó, dĩ nhiên là nàng không muốn lộ ra thân phận tiểu công chúa Võ Cảnh cho đám người Thấm Nhã

Tiểu nữ hài nhìn qua rất hoạt bát, giống như rất dễ gần, dễ tiếp xúc nhưng chân chính muốn tiếp cận nàng, để nàng xem là bằng hữu thì lại rất khó

Mà đám người Thấm Nhã thấy không có kết quả liền vứt bỏ tâm tư, sau đó quay qua trò chuyện một ít chuyện tình ở Cực tây với Mục Trần và Cửu U, trong đó có một ít tình báo liên quan đến thượng cổ thiên cung, làm Mục Trần phải lưu tâm một chút

Nói chuyện quên cả thời gian, mấy chốc sắc trời đã tối nên nhóm người Mục Trần liền đứng dậy cáo từ

Lúc cáo biệt, Thấm Nhã trầm ngâm một chút sau đó nhẹ giọng nói với Mục Trần

“Mục huynh hôm nay đánh Hạ Hoằng trọng thương thì sau này phải cẩn thận một người”

“nga? Là ai?” nhãn thần Mục Trần ngưng lại

Thấm Nhã ngưng trọng nói “Hạ Vũ”

Trong lòng Mục Trần chấn động, hắn đã biết được thân phận người này rồi

Thái tử Đại Hạ hoàng triều

Đứng hạng tư trong Thiên La lục đại thiên kiêu cường giả bảng, bài danh kế cạnh với Già Lâu la


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui