Đại Chúa Tể

Bên trong tổ tháp cổ xưa

Bên trong tháp, ở này này dường như có vô số không gian, mà lúc này, Mục Trần chính là đang ngồi xếp bằng trong một mảnh hư không, ngẩng đầu lên, linh quang lóe lên trong mắt, có thể thấy được ánh sáng cổ xưa lóe lên ngoài hư vô kia, toàn bộ không gian đều tràn ngập sự mênh mông cổ xưa.

"Tòa tổ tháp này chính là nội tình mạnh nhất của phù đồ cổ tộc, truyền thừa mấy chục vạn năm, mỗi một đời đại trưởng lão trước khi tọa hóa cũng sẽ tiến vào nơi đây, tản linh lực của bản thân ra, dung nhập vào tổ tháp, dần dần về sau, cũng khiến cho tòa tồ tháp này có sức mạnh vô cùng."

Bên cạnh Mục Trần, vẻ mặt Thanh Diên Tịnh có chút nghiêm nghị, ngưng trọng nói: "Nếu tổ tháp triển khai toàn bộ uy lực, cho dù là thánh phẩm thiên chí tôn cũng sẽ bị trấn giết"

"Năm đó khi ngoại vực tà tộc xâm lấn đại thiên thế giới, cũng đã tiến công phù đồ cổ tộc ta, mà dựa vào sức mạnh của tổ tháp, có chừng 3 vị thiên ma đế bị chém giết"

Mục Trần nghe vậy, thần sắc cũng hơi run, thiên ma đế cũng tương đương với thánh phẩm thiên chí tôn, không ngờ vẫn bị tổ tháp trấn giết, như vậy có thể thấy uy năng của nó kinh khủng thế nào.

"Đúng ra mà nói, tòa tổ tháp này cũng coi như một đạo tuyệt thế thánh vật, chỉ có điều, trong hàng tuyệt thế thánh vật cũng xếp ở nhóm đầu"

Mục Trần khẽ gật đầu, lúc trước hắn có nhìn qua "Bát Tổ Lưu Ly Bát" do Võ Tổ luyện chế, đó cũng là thánh phẩm tuyệt thế thánh vật, cho dù chịu một kích phẫn nộ của phù đồ huyền thì cũng chỉ bị đánh bay, không có bất kỳ dấu hiệu nào bị phá hỏng, như vậy có thể thấy được tuyệt thế thánh vật mạnh mẽ.

Mà hiển nhiên, tòa tổ tháp này của phù đồ cổ tộc còn phải mạnh hơn, theo Mục Trần đoán chừng, có lẽ cái tổ tháp này hẳn coi như là một trong những thánh phẩm tuyệt thế thánh vật mạnh nhất đại thiên thế giới.

"Đợi ta dẫn động tổ khí phủ xuống, con hãy dốc sức hấp thu, hiện giờ Thánh Phù Đồ Tháp của con trong hàng chuẩn tuyệt thế thánh vậy có thể coi là hàng đầu, nhưng ngay cả linh phẩm tuyệt thế thánh vật cũng chưa phải, hy vọng mượn lần cường hóa này, có thể làm cho phẩm chất của nó mạnh hơn một ít". Thanh Diên Tịnh mỉm cười nói.

Nghe thấy lời này, Mục Trần cũng có chút động tâm, hắn hiểu rõ tác dụng của Thánh Phù Đồ Tháp, không chỉ có lực phong ấn, hơn nữa còn có thể chuyển hóa linh lực bình thường thành thủy tinh linh lực tinh thuần mạnh mẽ hơn, đây cũng là chỗ dựa lớn nhất để hắn có thể lấy thực lực linh phẩm thiên chí tôn khiếu chiến tiên phẩm.

Nếu không, chỉ xét trên độ hùng hậu của linh lực thôi là hắn cũng sẽ bị linh phẩm thiên chí tôn chèn ép gắt gao, mà hiện giờ nếu có thể để Thánh Phù Đồ Tháp cường hóa một lần nữa, ích lợi đối với hắn khỏi phải nói cũng biết.

"Được"

Vì vậy, hắn trịnh trọng cùng mong đợi, gật đầu một cái.

Thanh Diên Tịnh thấy vậy cũng không nói thêm nữa, ngọc thủ kết ấn, nhất thời cả mảnh không gian hư vô này chấn động lên, tựa như có âm thanh ong ong cổ xưa, xuyên thấu vô số không gian phủ xuống.

Mục Trần ngẩng đầu, sau đó liền thấy một luồng khí tức cổ xưa xuyên thấu hư vô, từ trên trời giáng xuống.

Cái loại khí tức cổ xưa đó vừa xuất hiện, Mục Trần liền cảm thấy Thánh Phù Đồ Tháp trong cơ thể điên cuồng chấn động, dáng vẻ tựa như một người đói gần chết nhìn thấy cao lương mĩ vị vậy...

Thậm chí còn không đợi Mục Trần thúc giục, trên đỉnh đầu hắn linh quang khởi động, Thánh Phù Đồ Tháp trong suốt hiện ra, ngắn ngủi vài hơi thở liền hóa thành vạn trượng cực lớn.

Thánh Phù Đồ Tháp chập chờn ức vạn đạo thánh quang, đem dòng lũ khí tức cổ xưa kia kéo xuống, nuốt vào trong tháp.

Mà cùng với việc một luồng khí tức cổ xưa tiến vào, chỉ thấy bên trên Phù Đồ Tháp, ánh sáng lập lòe không ngừng, thánh quang khởi động, trờ nên thâm thúy cùng tinh thuần...

Cùng lúc đó, tòa Thánh Phù Đồ Tháp vốn to lớn tựa như đang bị tẩy rửa tạp chất dưới quá trình thổ nạp này, thân thể vạn trượng bắt đầu dần dần thu nhỏ lại.

Thời điểm thu nhỏ lại, thánh quang mà Thánh Phù Đồ Tháp tản ra càng trở nên thuần túy, bên ngoài thân tháp cũng có vầng sáng cổ xưa lưu động.

Mục Trần nhận ra được biến hóa của Thánh Phù Đồ Tháp, hai mắt cũng dần nhắm lại, trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện sâu, bởi vì hắn cảm giác được, khi Thánh Phù Đồ Tháp nuốt khí tức cổ xưa vào thì cũng có một phần linh lực hùng hồn tiến vào trong cơ thể hắn...

Bên cạnh, Thanh Diên Tịnh thấy vậy cũng khẽ mỉm cười, sau đó chậm rãi biến mất trong hư vô...

Mục Trần tu luyện kéo dài chừng 1 tháng thời gian.

Một tháng sau, Thanh Diên Tịnh lại lần nữa xuất hiện trong hư vô không gian này, nhìn cảnh tượng trước mắt, trên khuôn mặt cũng kìm được mà thoáng hiện vẻ vui mừng.

lúc này, Mục Trần vẫn xếp bằng trong hư vô, chỉ có điều tòa tháp cao vạn trượng, nay chỉ to chừng một bàn tay, trôi lơ lửng trên đỉnh đầu Mục Trần, không ngừng cuồn cuộn hấp thu dòng lũ khí tức cổ xưa.

Thánh Phù Đồ Tháp không chỉ biến hóa hình thể, hơn nữa, sắc thái vốn trong suốt nay cũng nhiều thêm một tia trầm nặng, cũng tản ra một chút vận vị cổ xưa.

Thánh Phù Đồ Tháp lúc này không hề giống như từ linh lực biến thành, mà là ngưng luyện đến cực hạn, giống như một tòa thủy tinh tháp chân chính, bên trên đó vầng sáng lưu chuyển, huyền ảo dị thường.

Hơn nữa, bên trên Phù Đồ Tháp còn mơ hồ tản ra linh lực dao động cực kỳ mạnh mẽ, tựa như là đỉnh tiêm tuyệt thế thánh vật chân chính.

Theo Thanh Diên Tịnh đoán chừng, bây giờ tòa Thánh Phù Đồ Tháp này của Mục Trần hẳn đã đạt tới linh phẩm tuyệt thế thánh vật.

Nhưng mà, cái này vẫn chưa phải cực hạn...

Bởi vì Thanh Diên Tịnh có thể cảm giác được, lúc này Thánh Phù Đồ Tháp đang không ngừng chấn động, tản ra khí tức tham lam, không ngừng cắn nuốt những luồng khí cổ xưa kia, đây là dấu hiệu nó còn muốn trở nên mạnh mẽ hơn.

Chỉ có điều, dòng lũ khí tức cổ xưa kia cũng không quá hùng hồn, cho nên khiến bước tiến hóa của nó trở nên chậm chạp.

"Nếu trần nhi đã có năng lực bực này, vậy mẹ dĩ nhiên sẽ giúp ngươi một tay"

Thanh Diên Tịnh lại cười nói, nếu là trưởng lão bình thường, nàng dĩ nhiên sẽ không để ý tới, bởi vì tổ khí trong tổ tháp này vô cùng trân quý, nếu không phải là người có công lớn thì tuyệt nhiên sẽ không vào được.

Nhưng Thanh Diên Tịnh cũng không phải là người quá để ý quy củ gì cả, hơn nữa theo nàng thấy, tổ khí dù trân quý, nhưng vứt ờ đây không ai dùng tới cũng thật đáng tiếc, vậy còn không bằng đem ra tận dụng.

vì vậy, nàng điểm ngón tay ngọc một chút, chỉ thấy trong hư vô rung lên, dòng lũ khí cổ xưa trờ nên hùng hồn hơn rất nhiều, cuồn cuộn không ngừng rơi xuống, tràn vào trong thủy tinh tháp lớn chừng bàn tay kia.

ong ong!

Mà cùng với việc có một lượng lớn tổ khí rót vào, Thánh Phù Đồ Tháp nhất thời chấn động kịch liệt, thân tháp be bé bạo phát ra ánh sáng thần thánh vô tận, trầm trọng nặng nề như đại địa, tựa như có thể trấn áp vạn vật.

Thanh Diên Tịnh cũng có thể nhìn thấy, bên ngoài thân tháp, bắt đầu có minh văn cổ xưa xuất hiện, cổ xưa mà huyền ảo.

ầm!

khi những minh văn cổ xưa này hiện đầy thân tháp, thủy tinh tháp nhất thời rung lên, trong phút chốc, ánh sáng phát ra khiến đôi mắt Thanh Diên Tịnh hơp híp lại một cái.

ánh sáng kéo dài hồi lâu, rốt cục dần dần tản đi.

Thánh Phù Đồ Tháp lẳng lặng trôi lơ lửng trên đỉnh đầu Mục Trần, ánh sáng thu vào, trở nên cổ xưa trầm nặng, trên đó có văn lộ cổ xưa, một loại cảm giác không thể nói bằng lời tràn ngập ra, khiến cả không gian chấn động.

Hai mắt nhắm chặt suốt một tháng của Mục Trần lúc này chậm rãi mở ra, hắn xòe bàn tay, Phù Đồ Tháp trên đỉnh đầu bay xuống, rơi vào lòng bàn tay hắn.

Tay cầm thủy tinh tháp, ánh mắt gắt gao quan sát, hắn có thể cảm giác được, lúc này, tòa thủy tinh Phù Đồ Tháp này đang ẩn chứa uy năng kinh người.

Theo hắn đoán chừng, sợ rằng hiện giờ tòa Thánh Phù Đồ Tháp này cũng đã không kém bao nhiêu so với thiên đế kiếm mà hắn có được từ chỗ thiên đế.

Ban đầu, sức mạnh mà thiên đế lưu lại trong thiên đế kiếm chính là một trong những lá bài tẩy của hắn, nhưng Thánh Phù Đồ Tháp của hắn hiện giờ cho dù có kém thiên đế kiếm lúc toàn thịnh, nhưng sợ rằng cũng có thể tiếp cận.

Hơn nữa, quan trọng nhất là, trong một tháng này, Thánh Phù Đồ Tháp trả lại cho hắn linh lực khổng lồ, đợi đến khi những linh lực này dung nhập cơ thể của hắn xong, hắn mới rõ ràng phát hiện ra, thực lực của bản thân lại một lần nữa thêm tăng tiến, bước vào linh phẩm trung kỳ.

"Quả nhiên không hổ là Thánh Phù Đồ Tháp, mượn tổ khí lại có thể cường hóa đến mức này". Bên cạnh, Thanh Diên Tịnh cũng thở dài nói.

Thánh Phù Đồ Tháp lúc này đã đạt tới tiên phẩm tuyệt thế thánh vật.

Mà một kiện tiên phẩm tuyệt thế thánh vật, cho dù là tiên phẩm thiên chí tôn cũng rất khó sở hữu, thậm chí một vài sơ tấn thánh phẩm thiên chí tôn trong tay cũng chỉ có tiên phẩm tuyệt thế thánh vật, như vậy có thể thấy tiên phẩm tuyệt thế thánh vật giá trị ra sao.

Mà tuyệt thế thánh vật cấp bậc này, nếu như một đại viên mãn địa chí tôn có thể sờ hữu, cho dù đối mặt linh phẩm thiên chí tôn cũng có thể giữ mạng.

"Cũng nhờ có mẫu thân"

Mục Trần tươi cười nói, hắn hiểu rõ, nếu không phải mẫu thân hắn nắm trong tay tổ tháp, cấp cho hắn một lượng lớn tổ khí quý báu thì nếu hắn muốn tu luyện tổ tháp đến mức này chắc chắn sẽ cần thời gian dài.

Thanh Diên Tịnh khẽ mỉm cười nói: "Tổ khí này ở lại đây cũng vô dụng, nếu con đã có khả năng thì cho con cũng không sao, có điều cái này dù sao cũng là đò của phù đồ cổ tộc, hiện giờ con đã mượn cơ duyên, sau này nếu phù đồ cổ tộc gặp nạn, con cũng nên ra mặt trợ giúp"

Thanh Diên Tịnh biết Mục Trần cũng không có hảo cảm gì với phù đồ cổ tộc, đồng thời lòng có ngăn cách, có điều cái này cũng không phải là chuyện nàng muốn thấy, cho nên, nàng cũng muốn dựa vào chuyện này để xua đi một ít oán khí trong lòng Mục Trần.

Mục Trần nghe vậy, tự nhiên cũng hiểu ra một chút ý tứ trong lời Thanh Diên Tịnh, suy nghĩ một chút cũng liền gật đầu một cái, nói: "Chỉ cần mẫu thân không có việc gì thì ân oán giữa con với phù đồ cổ tộc cũng không phải là không giải được".

"Công pháp tu luyện,cả huyết mạch của con đều từ mẫu thân mà ra, mà mẫu thân lại xuất xứ từ phù đồ cổ tộc, cho nên sau này nếu phù đồ cổ tộc thật sự gặp khó khăn, con tự nhiên sẽ giúp một tay."

Thanh Diên Tịnh vui mừng gật đầu một cái, cưng chiều vuốt vuốt tóc Mục Trần, sau đó cười nói: "Nếu lần này con tu luyện xong rồi, vậy chúng ta cũng chuẩn bị xuất phát thôi..."

Nghe thấy vậy, khuôn mặt Mục Trần nhất thời hiện lên vẻ mừng rỡ. "Vâng!"

Nhìn khuôn mặt vốn bình tĩnh nay lại hiện lên sự vui sướng của Mục Trần, Thanh Diên Tịnh cũng bị lây sang, miệng nàng bất giác mỉm cười, trong đôi mắt cũng tràn ngập tường niệm da diết.

***

Dịch: zero


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui