Đại Chúa Tể

Dòng lũ như ngân hà nối liền trời đất, ngắn ngủi vài hơi thở sau, dưới vô số ánh mắt chấn động, oanh kích với lốc xoáy hắc bạch.

va chạm trong nháy mắt, sóng trùng kích không cách nào hình dung quét ra, toàn bộ vùng đất đều bị san thành bình địa, phạm vi 10 vạn dặm phía trước, duy chỉ có ngọn núi đỏ sậm phía trước vẫn không suy chuyển, còn lại hết thảy đều bị hủy diệt dưới sóng trùng kích ấy...

Mọi ánh mắt đều gắt gao nhìn nơi va chạm, nơi đó không gian điên cuồng sụp đổ, hồng lưu nhanh chóng vỡ vụn, linh lực cường hãn không cách nào tường tượng trùng kích vào.

Mà dưới sự trùng kích kinh khủng này, tốc độ của lốc xoáy hắc bạch cũng bắt đầu chậm lại, hiển nhiên là sức mạnh ẩn chứa trong đó đang bị ngân hà hồng lưu nhanh chóng triệt tiêu.

Ngân hà hồng lưu nhanh chóng trờ nên mỏng manh với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cứ như thế mấy phút sau, toàn bộ linh lực của bản tôn Mục Trần, hóa thân cùng với chân long chân phượng chi linh ẩn chứa trong đó lúc này đã tiêu tán gần như không còn...

xèo xèo!

Dòng lũ vốn nối liền thiên địa, lúc này đã hóa thành đốm sáng bay xuống.

Nhưng mà, khi dòng lũ tiêu tán, lốc xoáy hắc bạch cũng phát ra tiếng chói tai, sau đó dần dần ngừng lại, giống như một phong trụ hắc bạch, lẳng lặng sừng sững giữa thiên địa.

rắc rắc.

Đột nhiên, có vết nứt vỡ hiện lên trên hắc bạch phong bạo, tiếp đó nhanh chóng lan ra, tràn ngập mỗi góc nhỏ, mà lúc này, hắc bạch phong bạo cũng phát ra tiếng rắc rắc, dưới vô số ánh mắt kinh hãi, vỡ vụn sụp đổ xuống...

"Lại..ngăn cản được..."

Ngoài vạn cổ tháp, từng thanh âm rung động vang lên, đông đảo cường giả 2 mặt nhìn nhau, đều cảm thấy khó có thể tin, phải biết, bằng thực lực của ma ha u, thi triển thần thông thuật cấp bậc này, căn bản dưới thánh phẩm khó có đối thủ, thế mà ngoài dự đoán của mọi người là Mục Trần lại ngăn cản được.

trẽn đài cao, sắc mặt Ma Ha Thiên hơi xanh mét nhìn cảnh này, trong mắt tràn đầy vẻ âm ế, phía sau, những trưởng lão ma ha cổ tộc càng là 2 mặt nhìn nhau, khó có thể tin sự thật tàn khốc trước mắt.

Nhưng bất kể bọn họ có muốn tin hay không, sự thật cũng bày ra trước mắt.

"Đứa con trai này của ngươi, đúng là có chút lợi hại...". Phù Đồ Huyền kinh ngạc nhìn cảnh trước mắt, cuối cùng cảm thán một tiếng, hướng về phía thanh diên tịnh nói.

Vẻ mặt thanh diên tịnh cũng có chút kinh ngạc, hiển nhiên cũng là không ngờ tới kết quả này, nhưng khi nghe thấy thanh âm của phù đồ huyền, nàng cũng không khỏi mỉm cười.

"Làm sao có thể..."

trong khi ngoài vạn cổ tháp dâng lên sóng to gió lớn, bản thân ma ha u cũng âm trầm nhìn cảnh này, trên trán gân xanh không ngừng nhúc nhích, một chiêu hủy diệt này của hắn, cho dù là đám người Diệp Kình cũng tất bại không thể nghi ngờ, thế mà hiện giờ lại không làm gì được một linh phẩm hậu kỳ Mục Trần?!

"Tên tiểu tử khốn kiếp này!". 5 ngón tay Ma Ha u nắm chặt, phát ra tiếng két két, thời điểm ở phù đồ cổ tộc, Mục Trần muốn chống lại 2 vị mạch thủ, cũng chỉ cỏ thể dựa vào sức mạnh của hộ tộc đại trận, thế mà giờ mới ngắn ngủi 1-2 năm thời gian, người này cũng đã có thể chính diện đón đỡ thế công mạnh nhất của hắn.

thời điểm ánh mắt ma ha u biến ảo, nơi xa Mục Trần đứng trên không trung, sắc mặt hiện vẻ tái nhợt, thần sắc của hắn tương đối bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn ma ha u nơi xa, nói: "Còn muốn tiếp tục đánh sao?"

Ma ha u trong mắt hiện lên hàn quang, quanh thân lại có linh lực mạnh mẽ dâng lên, mặc dù sát chiêu lúc trước tiêu hao rất nhiều linh lực của hắn, nhưng hắn dù sao cũng là tiên phẩm hậu kỳ, linh lực hùng hậu vô cùng, hiện vẫn còn sức chiến đấu.

ầm!

Có điều, trong lúc ma ha u đang không cam lòng định tái chiến, nơi xa chợt có thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, sau đó con ngươi hắn hơi co lạl thấy, tòa núi đỏ sậm kia đã hoàn toàn vỡ vụn, một cột sáng cồ xưa khổng lồ trăm vạn trượng, từ trong lòng núi bắn lên cao...

trong cột sáng cổ xưa, dường như có một đạo quang ảnh như ẩn như hiện, nhìn quang ảnh này, ánh mắt của Ma Ha u nhất thời trở nên tham lam.

"Vạn Cổ Bất Hủ Thân!"

Trái tim Ma Ha u đập cuồng loạn, sau đó ảnh mắt của hắn tàn nhẫn quét Mục Trần một cái, không để ý tới hắn nữa, mà là hướng đi về nơi xa kia, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cột sáng kia.

Mục Trần nhìn ma ha u đi xa, bàn tay đang nắm chặt trong tay áo mới dần dần thả lỏng, khuôn mặt nhìn như bình tĩnh, cũng lặng lẽ thở phào một cái, bởi vì lúc này trong cơ thể hắn, linh lực hầu như khô kiệt, không còn sức cùng ma ha u tái chiến nữa.

Lúc trước để ngăn chặn Ma Ha Vô Lượng Kiếp của Ma Ha u, Mục Trần hầu như đã vét sạch linh lực trong cơ thể.

Nếu lúc nãy ma ha u lại tiếp tục phát động thế công, vậy hắn cũng sẽ chỉ có thể nhanh chóng lui xa, nhưng như thế, không nghi ngờ gì sẽ mất đi tiên cơ đoạt được vạn cổ Bất Hủ Thân.

Nhưng may mắn chính là, vạn cổ Bất Hủ Thân hiện giờ đã hiện thế, khiến ma ha u không cách nào phân tâm.

"Ma Ha u này, chung quy ta vẫn còn coi thường hắn, hiện tại dù đã bước vào tiên phẩm hậu kỳ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại, muốn chiến thắng, sợ là phải bước vào tiên phẩm mới có thể"

Mục Trần cảm thán trong lòng 1 tiếng, chợt vung tay áo lên, mấy trăm vạn chí tôn linh dịch cuồn cuộn ra, cuối cùng bị hắn nuốt vào trong cơ thể, phù đồ tháp tản ra ánh sáng, nhanh chóng tịnh hóa hấp thu...

Cảm thụ linh lực trong cơ thể từ từ khôi phục, thân thể căng thẳng của Mục Trần mới thả lỏng xuống, sau đó thân hình vừa động, cũng đáp lên một ngọn núi nơi xa.

ánh mắt của hắn đảo qua những nơi khác, chỉ thấy trừ ma ha u ra, Diệp Kình, Thác Bạt Thương cũng duy trì một khoảnh cách với nhau, hiển nhiên thời điểm khi hắn giao thủ với ma ha u, Diệp Kình cùng Thác Bạt Thương cũng không ai làm gì được ai, cho nên cuối cùng đều dừng tay.

Nhận thấy Mục Trần tới, Diệp Kình cùng Thác Bạt Thương cũng dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn một cái, lúc trước cuộc chiến giữa hắn và Ma Ha u, 2 người bọn họ đều chú ý, cho nên lúc này ánh mắt nhìn về hắn, đều mang thêm một tia thận trọng cùng kiêng kỵ.

"Vạn Cổ Bất Hủ Thân, rốt cục cũng hiện thế sao?"

Mục Trần ngẩng đầu, ngắm nhìn cột sáng khổng lồ dựng giữa thiên địa kia, trong cột sáng tản ra khí tức vô cùng thần bí cổ xưa, ở trung tâm cột sáng, mơ hồ có thể thấy được một đạo quang ảnh cổ xưa.

Nhìn quang ảnh cổ xưa này, thân thể Mục Trần hơi chấn động một cái, bất hủ kim thân mơ hồ xuất hiện sau lưng, tựa như không thể nào kháng cự lại sự hấp dẫn đó.

Một tia nóng bỏng,lộ ra từ trong mắt Mục Trần.

Mà trong mắt 3 người Ma Ha u, cũng hiện sự nóng bỏng đủ để thiêu đốt không khí.

Ngoài vạn cổ tháp, cũng là một mảnh an tĩnh, vô số ánh mắt nóng bỏng nhìn vào trong cột sáng cổ xưa sừng sững trong thiên địa kia. Vạn cổ Bất Hủ Thân ạ, đây chính là một trong 5 tòa nguyên thủy pháp thân trên toàn đại thiên thế giới, nếu có thể lấy được, vậy chắc chắn cũng sẽ trở thành một trong những tồn tại đỉnh cao nhất trên đại thiên thế giới này.

ùng ùng!

Dưới vô số ánh mắt chăm chú nóng bỏng, cột sáng to lớn sau một hồi lâu thì thu nhỏ lại,hơn nữa phạm vi co lại chính là lấy quang ảnh cổ xưa ở giữa kia làm tâm điểm.

Đạo quanh ảnh cổ xưa này, dường như đang hút lấy linh lực ẩn chứa trong cột sáng.

Cột sáng mênh mông càng ngày càng nhỏ, rốt cục hoàn toàn thu vào trong cơ thể quang ảnh cổ xưa kia, mà thời khắc này, thân ảnh kia cũng hiện ra trước toàn bộ ánh mắt nóng bỏng.

Lúc này, tất cả ánh mắt của mọi người đều trợn to lên, dù sao, nguyên thủy pháp thân, cho dù là thiên chí tôn cũng rất khó thấy được.

Dưới vô số tầm mắt, chỉ thấy trong thiên địa bao la, một bộ thân thể chừng mười trượng, lẳng lặng đứng vững trên bầu trời, thân thể này, toàn thân giống như có màu ám kim, sắc thái pha tạp, vô cùng cổ xưa, dường như đã trải qua ức vạn trận chiến.

ở ngoài thân của nó, có những văn lộ từ thiên địa mà thành, mỗi một đạo đều huyền ảo vô cùng, dường như hàm chứa sức mạnh kỳ diệu không cách nào hình dung.

Nó chĩ đứng nguyên ở đó, dù chưa có hành động gì, nhưng lại tản ra một dao động khiến tim người đập mạnh.

"Đây chính là vạn cỗ Bất Hủ Thân sao?". Mục Trần nhìn bộ thân thể ám kim thần bí kia, có chút nghi ngờ lẩm bẩm nói.

soạt!

Mà trong lúc hắn đang nghi ngờ, Ma Ha u đã hóa thành một đạo lưu quang xẹt qua chân trời, lóe một cái đã xuất hiện phía trước thân thể ám kim, bàn tay chộp tới, cười nói: "Ha ha, vạn cổ Bất Hủ Thân, theo ta đi thôi, ta chính là tân chủ nhân của ngươi!"

3 người Diệp Kình, Thác Bạt Thương, Mục Trần thấy vậy, thần sắc khẽ biến, đều đột nhiên bắn ra.

Mà trong lúc bàn tay ma ha u sắp chạm tới thân thể ám kim kia, thân thể ám kim tưởng chừng như vật chết, đột nhiên mở ra đôi mắt ám kim, trong con ngươi không chứa chút tình cảm nào.

Cặp mắt ám kim nhìn về phía ma ha u, sau đó nó đưa bàn tay ám kim ra, nhẹ nhàng vỗ về phía hắn, vậy mà, một chưởng nhìn như không có chút sức mạnh nào, khi đánh ra, phạm vi không gian vạn dặm đều sụp đổ xuống.

Ma ha u sắc mặt kịch biến, gầm nhẹ một tiếng, linh lực mênh mông khởi động, thân thể hóa thành linh thể bảo thạch, linh lực tạo thành vô số tầng phòng ngự vững chắc quanh thân.

ầm!

Nhưng, khi bàn tay ám kim kia đánh xuống, nhiều tầng phòng ngự như vậy cũng bị hủy trong nháy mắt, bàn tay ám kim kia trực tiếp không chút trở ngại nào rơi xuống ngực Ma Ha u.

phụt!

Máu tươi cuồng phun, Ma Ha u trực tiếp bị một chưởng vỗ bắn ra, thân thể cày trên mặt đất một vệt dài mấy vạn trượng, toàn bộ lồng ngực đều sụp xuống.

Hít

3 người Mục Trần, diệp kình, thác bạt thương đang phóng tới, chợt dừng lại, bọn họ nhìn ma ha u bị một chưởng trọng thương, đều hít một hơi khí lạnh, ánh mắt kinh hãi nhìn thân ảnh ảm kim kia.

bời vì bọn họ mơ hồ nhận ra một tia sát ý lạnh như băng,dù rất nhỏ nhưng lại khiến bọn họ rợn cả tóc gáy từ trên thân ảnh ám kim kia.

Mà trong lúc 3 người bọn họ đang kinh hãi trong lòng, cặp mắt ảm kim không chút tình cảm kia lại lần nữa đưa lên, chậm rãi khóa lấy 3 người bọn họ, sau đó nó há mồm ra, thanh âm hờ hững như máy móc vang lên theo.

"ở lại...hòa làm một thể cùng nơi đây đi..."

trong khoảnh khắc thi than âm vừa dứt, một cái bóng ám kim đột nhiên vọt ra, hóa thành kim quang, nhắm thẳng vào 3 người

***

Dịch bởi zero


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui