Đại Chúa Tể

"Ầm ầm ầm."

Bích chướng lôi đình chắn giữa thiên địa, lôi điện lóe ra vang lên những tiếng rẹt rẹt lạnh gáy, dao động linh lực kinh người.

Mục Trần đứng cách bích chướng kia khoảng trăm trượng, ánh mắt nghiêmt trọng nhìn chăm chú vào bích chướng lôi đình. Chướng ngại để thông qua tầng 7 quả nhiên kinh khủng, bích chướng tầm mức này ngay cả cường giả Hóa Thiên cảnh sơ kỳ có toàn lực công kích cũng khó mà xé ra một cái lỗ nhỏ để chui vào.

- Sức mạnh Hóa Thiên cảnh trung kỳ sao....?

Mục Trần siết chặt nắm đấm, hắn ngồi xuống giữa không, hai mắt nhắm lại.

- Tên kia đang làm cái gì?

Trên vài bình đài gần đó, có vài người cũng chú ý nhìn thấy hành động kỳ quái của Mục Trần, thái độ liền tỏ ra nghi hoặc.

- Ồ, tên này nhìn quen quá?

Có vài người khác cũng mang máng nhớ mặt Mục Trần, dù sao thì hiện giờ hắn cũng không còn là một tên tân sinh linh tinh nào đó ở Bắc Thương linh viện nữa, danh tiếng của hắn đã khiến không ít người phải nhớ mặt.

- Là tên tân sinh tiếp ba chiêu của Lý Huyền Thông vẫn bất bại, tên Mục Trần thì phải?

- Ra là hắn, hèn gì thực lực Dung Thiên cảnh cũng dám đến tầng 6 Lôi vực....

- Nhưng mà hắn đến chỗ này, xem ra là muốn phá bích chướng tầng 7 sao? Không phải chứ? Cái bích chướng đó chúng ta còn không qua nổi đó.

- Đúng vậy! Tiểu tử này tuy có thể tiếp được ba chiêu của Lý Huyền Thông, nhưng thực lực bản thân quá yếu, đi lung tung trong tầng 7 chỉ là tìm đường chết.

"......"

Những tiếng bàn tán xung quanh vang lên, vài ánh mắt tập trung nhìn vào thiếu niên đang xếp bằng giữa không.

Mục Trần đang tĩnh tâm, rồi mười ngón tay múa may biến ảo, từng đạo linh ấn nhanh chóng hiện ra.

Số lượng linh ấn tăng lên nhanh chóng, chỉ chưa đến hai phút đã có hơn trăm đạo xoay quanh người Mục Trần.

Tu vi linh trận của Mục Trần hiện tại đã là Linh Trận sư cấp 4, toàn lực ngưng luyện linh ấn đã dễ dàng gọi ra cả trăm đạo.

Nhiều người quanh đó nhìn thấy mà rùng mình, 100 linh ấn, tên kia đã là Linh Trận sư cấp 4 rồi sao.

Linh Trận sư cấp 4 đã có chiến lực sánh ngang cường giả Hóa Thiên cảnh, bọn họ lúc này đã hiểu Mục Trần dùng bản lĩnh gì để lấy thực lực Dung Thiên cảnh xông vào tầng 6 Lôi vực.

"Viu viu!"

Cả trăm linh ấn nhanh chóng dung nhập vào không khí trước mặt hắn, nhất thời không gian dao động bồng bềnh, những tia sáng linh lực bắn ra, đan xen vào nhau hình thành một trận đồ phức tạp.

Trận đồ sáng rực mang lại sự nguy hiểm khôn cùng, trên cao hắc ám hội tụ, mọi người nhanh chóng nhìn thấy một trận hình hoa sen phức tạp đang dần dần hiện rõ.

Đóa hắc liên vừa xuất hiện đã rung lên, hắc ám tuôn ra dạt dào mang theo khí thế dao động mãnh liệt cường đại.

Linh trận kia chính là Yêu Liên Đồ trận. Lúc xưa Mục Trần bố trí nó ra hao phí rất linh lực rất lớn, nhưng hiện tại thực lực tinh tiến, hẳn nhiên sẽ không bị hao hụt quá nhiều như trước.

Mục Trần chậm rãi mở mắt, đôi mắt đen lóe sáng, ấn pháp của hắn thay đổi, thanh âm thản nhiên vang vang trong không gian sấm chớp.

- Yêu Liên Đồ trận!

"Ầm!"

Linh trận khổng lồ biến dạng, hắc liên nghiêng xuống như sắp rớt, đóa sen nở ra, tim sen đang ngưng tụ hắc ám trong những âm thanh "rẹt rẹt" kinh người.

"Chíu!"

Một chùm hắc ám cuồng bạo từ tim sen bắn ra, xuyên qua không trung hung hăng nện vào bích chướng lôi đình.

Bích chướng lập tức bị hõm vào, rồi dao động như nước hồ gợn sóng khi có vật lạ rơi vào không ngừng lan tỏa. Vị trí bị tia hắc ám trùng kích dường như có dấu hiệu đứt gãy.

Mục Trần vẫn bình tĩnh, búng tay ra, hắc liên lại xoay tròn, chùm tia hắc ám cũng xoay tròn như một mũi khoan điên cuồng công phá bích chướng lôi đình.

"Rèèèèèèèèè!"

Lôi hình bắn ra tung tóe, lôi quang thực chất xuất hiện một màu đen, rồi bích chướng rách ra một chút, tuy chỉ có hơn một trượng, như cũng đủ cho một người có thể chui qua.

- Không ngờ lại có thể phá rách bích chướng!

Có người thất thanh kinh hô, giọng nói đầy chấn động và hâm mộ.

Mục Trần chợt đứng phắt dậy, lướt đi như chớp chui vào cái khe vừa hình thành.

Hắn vừa mất hút trong cái khe không gian đó, linh trận hắc liên trên không trung kia cũng tan đi mất, rồi khe nứt nhanh chóng trở lại hình thái ban đầu, như chưa hề có dấu hiệu bị công phá, để lại đám đông thần tình kinh sợ và ái mộ nhìn theo.

Mục Trần chui vào khe nứt, rồi nhanh chóng bị chấn động vì cảnh tượng trước mặt.

Một không gian u ám khác, lôi vân trên bầu trời không cao tít tầng mây như những tầng dưới, mà dường như nó áp sát xuống đây, khiến cho người ta cảm thấy không trung nơi này rất thấp, áp lực cực lớn khiến cho người ta cảm thấy khó chịu vô cùng.

"Đùng đùng!"

Mục Trần ngẩng lên, đột nhiên phát hiện Lôi vực tầng 7 đang có cơn mưa phùn phất phới. Hắn vươn tay ra, đón nhân hạt mưa rơi vào người mà run rẩy.

Bàn tay nắm lại, giữ lấy những hạt mưa trong tay, hắn kinh ngạc khi thấy hạt mưa đó chính là từ lôi đình ngưng tụ mà thành, rơi vào người mang đến cảm giác đau đớn và tê dại.

Sấm sét ở Lôi vực tầng 7 đã nhiều đến mức độ này.

Sự kinh hãi tràn ngập trong mắt Mục Trần, khó trách yêu cầu tiến vào tầng 7 phải cao như vậy. Ở trong này tu luyện nếu không đủ bản lĩnh, e rằng chỉ có thiệt thân.

- Lôi đình lực tầng 7 khá mạnh mẽ, có lẽ đủ sức phá giải phong ấn.

Mục Trần thoáng trầm ngâm, rồi nhanh chóng lướt đi. Một lát sau hắn dừng lại trước một ngọn núi nguy nga, trên núi chẳng hề có thực vật gì cả, trụi lủi chẳng thấy sinh cơ.

Đỉnh núi ấy có một Dẫn Lôi đài lấp lánh như kim loại.

Mục Trần hạ xuống trên đài Dẫn Lôi, lập tức ngồi xuống xếp bằng, lôi vân lượn lờ ngay trên đầu dày đặc như một làn nước, không hề có lôi đình đánh ra, nhưng thỉnh thoảng có lôi quang lóe lên, dao động khủng bố áp xuống thiên địa.

Chẳng biết lôi đình tầng 7 này cường hãn hơn tầng 6 bao nhiêu lần.

Mục Trần nhìn hắc lôi vân khủng bố kia, hắn cũng không lo, ngược lại còn mừng rỡ. Lôi đình lực càng mạnh mẽ, càng hữu hiệu cho việc phá giải phong ấn Bạch Long Linh Châu.

Ngồi trên trên đài Dẫn Lôi lạnh lẽo, hắn thoáng điều tức hít thở một chút, linh lực bắt đầu rót vào Dẫn Lôi đài.

"Rẹt rẹt"

Dẫn Lôi đài đen đen khi có linh lực đổ vào liền bắt đầu tỏa sáng.

Lôi vân như làn nước trên không trung phía trên lập tức nhấp nháy tranh sáng, như một cự thú lôi điện viễn cổ đang duỗi thân tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, chuẩn bị hiển lộ hung uy.

Mục Trần thì thần tình nghiêm trọng, hắn cảm giác rõ được trong thiên địa đang hình thành một dao động cực kỳ cuồng bạo đáng sợ.

"Đùng đùng!"

Tiếng sấm gầm lên trên bầu trời yên tĩnh, đôi mắt Mục Trần ngẩng lên gắt gao nhìn vào lôi vân, tinh thần đang chuẩn bị nghênh đón lôi đình oanh kích, thì đột nhiên một cơn mưa rào ào ào đổ xuống vị trí của hắn.

Từng hạt mưa lấp lánh ánh bạc, mỗi giọt đều chứa đựng lôi đình lực cuồng bạo cực độ, mỗi hạt đều mạnh mẽ hơn một tia sét khủng bố ở tầng thứ 4 kia.

Đây chân chính là một cơn mưa sét.

"Ầm ầm."

Lôi vũ liên miên đổ lên người Mục Trần.

"Bùm! Bùm!"

Thân thể như trực tiếp bị sét nện vào, hạt lôi vũ chạm vào người liền vỡ tan, sức mạnh khủng bố để lại những vết đỏ tím khắp người hắn, đau nhức vô cùng.

Mục Trần không nhịn nổi rên la hít hà, hắn không ngờ Lôi vũ bề ngoài thấy có vẻ nhẹ nhàng lại đáng sợ như thế.

Lôi vũ đập lên thân thể Mục Trần, vỡ ra tung tóe, lôi đình lực theo lỗ chân lông chui vào thân thể hắn, những tiếng xèo xèo roẹt roẹt vang lên theo lôi đình chảy qua kinh mạch.

Cảm giác đau nhức và tê rần lan tỏa khắp cơ thể Mục Trần. Đau nhức dữ dội, nhưng theo đó cũng là một cảm giác tê tê sảng khoái nhẹ nhàng.

Mục Trần khẽ nhếch miệng, nhìn vào Lôi vũ đang ào ào đổ xuống, bàn tay nắm lại, một tia sáng trắng lóe lên, Bạch Long Linh Châu ngay lập tức xuất hiện trong tay, tiếng long ngâm trầm thấp vang vọng truyền ra.

Đưa Bạch Long Linh Châu lơ lửng trên đầu, những tia sáng từ trong đó toát ra, hình thành một hộ tráo ngăn cản toàn bộ mưa sét.

Cảnh tượng lôi vũ đổ xuống hộ tráo của Bạch Long Linh Châu thật không khác gì một cơn mưa rào đổ xuống hồ nước yên tĩnh, khiến nó lăn tăn gợn sóng bập bồng.

Mục Trần dán chặt hai tay vào Dẫn Lôi đài lạnh lẽo, linh lực chui sâu vào, thúc đẩy hiệu lực Dẫn Lôi đài lên cao nhất.

"Ầm!"

Đài Dẫn Lôi phát sáng chói lóa, hầu như che giấu hoàn toàn cơ thể Mục Trần, lực hút cường đại lan ra xung quanh.

"Ầm ầm ầm!"

Những tiếng sấm vang rền khắp thiên địa, lôi vân đen như mực xa xa đang bắt đầu bị nó hấp dẫn mà hội tụ đến.

Phiến không gian này lập tức trở nên tối đen.

Chỉ có hào quang từ Bạch Long Linh Châu kia vẫn rực rỡ không đổi sắc.

Mục Trần ngẩng lên nhìn lôi vân đen ngòm trên cao, thì thào lẩm bẩm.

- Bây giờ.... hung hăng đánh xuống cho ta xem nào!

Dường như nghe hiểu sự thách thức của Mục Trần, lôi vân đen ngòm đột nhiên co lại, tiếp theo những hạt mưa cực to tầm tã đổ xuống!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui