Đại Chúa Tể

Cạnh thác nước.

Mục Trần ngồi xếp bằng trên tảng đá, cách đó không xa chỗ hàng tấn nước ầm ầm rơi xuống, Lạc Li yên lặng trong trạng thái tu luyện.

Liếc nhìn bóng hình xinh đẹp, Mục Trần cũng vội tập trung tinh thần, tận dụng thời gian quý báu tăng cường thực lực. Đại tái đã đến hồi tranh đoạt kịch liệt nhất, hắn muốn đi tiếp cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Dù sao những nhân vật long hổ trong đại tái linh viện này không hề ít.

Mục Trần trầm ngâm lấy ra sáu khối Mộc Thần Bia, lơ lửng trước mặt, ánh sáng lấp lánh bừng bừng sinh cơ.

Nhắm mắt cảm ứng một khối Mộc Thần Bia trong đó, rồi hắn thất vọng thở dài. Phương pháp tu luyện tiểu thần thuật bên trong đã biến mất không còn dấu vết, không ngờ nó chỉ đủ cung cấp cho một người tu luyện mà thôi.

Khó trách hắn lại có thể dễ dàng đổi lấy thứ này từ đám người Võ Doanh Doanh, Tứ Hải linh viện. Phần lớn giá trị của nó đã hoàn toàn biến mất.

Nhưng dù cho thất vọng thì hắn cũng không biểu hiện quá nhiều, mục đích của hắn khi thu hồi đủ Mộc Thần Bia cũng không phải vì tiểu thần thuật khắc trong đó.

Giữa trán hiện lên thụ văn, ánh sáng xanh lá tỏa ra mỏng manh, bao phủ lấy toàn bộ sáu khối Mộc Thần Bia.

Sáu khối Mộc Thần Bia đều run lên, ánh sáng càng lúc càng tỏ, lát sau Mục Trần nhìn thấy chúng như hòa tan vào nhau.

Một giọt chất lỏng màu xanh rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Một vòng tròn ánh sáng xoay quanh giọt chất lỏng đó, trông rất kỳ diệu. Bề ngoài giọt chất lỏng lại có vẻ thô ráp như vỏ cây, trùng trung điệp điệp.

Thụ văn giữa trán Mục Trần càng sáng hơn, một tia lục sắc bắn ra, chiếu vào chất lỏng màu xanh.

"Xèo xèo"

Những tiếng động lạ vang lên, hắn nhìn thấy ngay chính giữa giọt chất lỏng đó dường như cô đặc lại, mơ hồ hình thành một lớp vỏ cây kỳ lạ.

Rồi hào quang từ thụ văn trên trán nhanh chóng nhạt đi, nhanh chóng biến mất.

Mục Trần vươn tay ra, giọt chất lỏng vỡ vụn, thứ chính giữa trông như vỏ cây kia từ từ hạ xuống, lơ lửng trong lòng bàn tay hắn.

Tò mò xem xét khối vỏ cây trong tay, hắn dễ dàng nhìn ra được những hoa văn cổ xưa huyền ảo thần bí được khắc dày đặc trên bề mặt của nó.

- Đây là thứ ẩn giấu trong Mộc Thần Bia ư?

Mục Trần thì thào lẩm bẩm, hai mắt hau háu nồng nhiệt.

"Ầm."

Ánh sáng xanh từ lòng bàn tay tràn ngập ra, thẩm thấu qua da, tức tối chạy thẳng lên trí não Mục Trần, khiến hắn choáng váng lùng bùng như pháo nổ bên tai.

Những thông tin vô biên khó hiểu như thủy triều ào ào tiến vào tư tưởng.

Ánh sáng lóe ra từ đôi mắt, lấp lánh không ngừng. Một lát sau ánh sáng giảm đi, gương mặt Mục Trần lại tỏ ra sung sướng điên dại.

- Mộc Thần Kinh...

Mục Trần lẩm bẩm.

Thông tin vừa ào ào đổ vào trí não hắn chính là hai bộ phương pháp tu luyện. Bộ thứ nhất tên gọi là Mộc Thần Kinh, mà khiến hắn chấn động kinh hỉ chính là nó đạt tới trình độ đại thần thuật.

Tiểu thần thuật và đại thần thuật, hai chữ khác biệt cho thấy chênh lệch cực lớn.

Thông tin còn cho biết bộ đại thần thuật này chính là nền tảng thành lập thế lực Mộc Thần Điện. Thần thuật này chỉ có những trưởng lão đức cao vọng trọng của Mộc Thần Điện mới có tư cách tu luyện.

Mộc Thần Kinh cực kỳ huyền diệu, tu luyện thành công sẽ có năng lực hấp thu năng lượng mộc trong cây cối phạm vi nghìn dặm. Thành tựu của người tu luyện càng cao, cộng thêm địa lợi môi trường xung quanh thì uy lực càng lớn.

Đối địch trong một khu rừng rậm đầy những cây cối nguyên sinh, thì uy lực Mộc Thần Kinh sẽ khiến người ta khiếp sợ. Nhưng nếu đối chiến ở môi trường hoang mạc hoặc đại dương, thì e rằng uy lực còn kém hơn cả một tiểu thần thuật tầm thường.

Thông tin còn cho biết, có một vị trưởng lão Mộc Thần Điện tu luyện đại thành Mộc Thần Kinh, thực lực Chí Tôn ngũ phẩm, một lần thực thi nhiệm vụ bên ngoài, giao chiến với một vị Chí Tôn thất phẩm trong một khu rừng nguyên thủy.

Mà trong cánh rừng đó còn có một gốc cây tên là Ngô Đồng Linh Thụ, linh lực cực kỳ tinh khiết.

Kết quả rất dễ đoán, vị trưởng lão kia ngay lập tức thi triển Mộc Thần Kinh, một kích trọng thương vị Chí Tôn thất phẩm kia đến mức sắp chết.

Do đó dễ dàng nhận thấy địa lợi tác động lớn như thế nào đến chiến quả, một khu rừng tốt lợi thế ra sao đối với Mộc Thần Kinh.

- Lợi hại a!

Mục Trần buột miệng tán thưởng, rồi cười bất đắc dĩ, vì Mộc Thần Kinh lợi hại, yêu cầu môi trường lại quá cao, không thể nào mỗi lần gặp kẻ địch lại có thể dẫn dụ hắn vào rừng rậm.

Lại còn phải có linh thụ để tăng cường sức mạnh, thật là khó quá.

Mục Trần hơi tiếc rẻ, nếu không bị hạn chế về mặt môi trường như thế, có lẽ Mộc Thần Kinh phải được xếp vào hàng đầu trong số những đại thần thuật.

Hơi tiếc nuối, hắn tập trung sang bộ thứ hai, sắc mặt cực kỳ sửng sốt.

Phương pháp tu luyện của bộ này không mạnh, mà phải nói là rất yếu, vì nó tên là... Chủng Thụ quyết

Tên như ý nghĩa, nó là một bộ thần quyết dùng để trồng cây, chẳng có tính công kích. Năng lực chủ yếu của nó chính là hướng dẫn trồng những loại cây, rồi cấp tốc thúc đẩy cho cái cây đó lớn nhanh như thổi.

Mục Trần nghệt mặt ra, chẳng hiểu thể nào lại có một bộ thần quyết kỳ quái như thế, chuyên đi trồng cây? Chẳng lẽ thần quyết này chuyên đào tạo... nông dân?

"Không đúng!"

Bình tĩnh lại, Mục Trần suy nghĩ. Thứ cùng được bảo vệ như đại thần thuật Mộc Thần Kinh, tuyệt đối không phải phế phẩm.

Chủng Thụ quyết... trồng cây?

Mục Trần lẩm bẩm, chợt biến sắc, gương mặt khó tin. Chẳng lẽ thần quyết này chuyên dùng để phối hợp với Mộc Thần Kinh? Uy lực Mộc Thần Kinh phần lớn dựa vào môi trường chiến đấu, mà Chủng Thụ quyết này sẽ có thể dễ dàng tạo ra một mảnh rừng đầy thuộc tính mộc.

Nếu trước khi chiến đấu, thi triển Chủng Thụ quyết trồng ra một khu rừng, thì chẳng phải điều kiện địa lợi đã đủ rồi sao?

Hai mắt sáng lên, Mục Trần hưng phấn vỗ tay một cái. Sáng kiến của tiền bối Mộc Thần Điện thật siêu đẳng, không ngờ lại có thể nghĩ ra thần quyết bổ sung khuyết điểm cho Mộc Thần Kinh, giữ vững uy lực của nó.

Mà quan trọng hơn nữa, nếu có thể có được hạt giống của những loại linh thụ tươi tốt, đến lúc giao chiến trồng xuống, chẳng phải uy lực càng thêm đáng sợ?

Mục Trần cũng thông minh, nghĩ ra được những vấn đề chi tiết để có thể thi triển Mộc Thần Kinh cường đại hơn.

Nhưng mà khi nghĩ đến việc trước lúc chiến đấu, hắn phải... đi trồng cây, thì quả thực là hơi kỳ quái.

Mục Trần méo miệng, lắc đầu. Nhưng dù hành động này có quái đản thế nào, nó có thể tăng cường uy lực thì chắc chắn không thể không quan tâm.

- Xem ra bế quan lần này cũng phải nghiên cứu Mộc Thần Kinh cho kỹ.

Mục Trần lẩm bẩm. Thần thuật thì phải tu luyện, may mà còn có những thông tin ghi chép không ít của các bậc tiền nhân Mộc Thần Điện, giúp cho hắn tránh được những khó khăn không cần thiết. Còn bộ Chủng Thụ quyết chỉ là một bộ thần quyết trung phẩm, lúc này đã không mấy khó khăn cho hắn nghiên cứu nữa.

Mục Trần hít sâu một hơi, đè nén tâm tình hân hoan, chậm rãi kết ấn tiến vào trạng thái tu luyện.

Thời gian tiếp theo, hắn không chỉ cần cố gắng vượt qua linh lực nan, mà còn phải tranh thủ nghiên cứu Mộc Thần Kinh cho kỹ càng.

P/S: Mấy thiên tài này có vẻ càng lúc càng bá đạo, tuyệt kỹ càng lúc càng nâng cao, mà bọn hắn thì nghiên cứu chỉ một thời gian cực ngắn. Xem ra thiên tài bao nhiêu tỉ năm vẫn không thể bằng các cậu này, các lão Chí Tôn chẳng qua cũng chỉ có thế...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui