Đại Chúa Tể

"Rầm"

Lốc chiến ý khổng lồ xoáy dữ dội quanh thân Mục Trần, mênh mông hùng dũng khiến cho ai nấy cũng thần sắc nghiêm trọng, họ cảm nhận rõ chiến ý mà Cửu U vệ bộc phát ra lúc này đã vượt xa quân đoàn Huyết Ưng vệ với quân số áp đảo!

- Không thể tin được!

Có người thất thanh kinh hô, Cửu U vệ chỉ mới khoảng 1000 quân mà thôi, còn Huyết Ưng vệ lại đông gấp 5 lần, bình thường mà nói quân số này thừa sức nghiền nát đối thủ, vả lại độ thiện chiến của Huyết Ưng vệ thậm chí còn hơn hẳn chiến sĩ Cửu U vệ.

Họ chẳng hiểu được, từ đâu mà Cửu U vệ lại có chiến ý hùng mạnh đến như vậy.

Chỉ có Tu La vương, Liệt Sơn vương với nhãn lực hơn người mới nhíu mày nhìn tâm điểm phát ra chiến ý kia mà sắc mặt nghiêm túc.

- Xem ra ta vẫn đánh giá hắn chưa đủ, với kiến thức và trình độ thao khống chiến ý của hắn, ta thấy hắn có thiên phú trở thành Chiến Trận sư.

Tu La vương tặc lưỡi tấm tắc.

- Chiến Trận sư?

Từ Thanh trừng mắt, khóe mắt giật giật. Cũng là thống lĩnh, cũng chỉ huy quân đội, dĩ nhiên hiểu được Chiến Trận sư mạnh mẽ và hiếm hoi như thế nào. Đó cũng là mộng ước của hắn, chẳng qua thiên phú linh trận không cao, càng khó có khả năng trở thành Chiến Trận sư.

- Chỉ có điều thời đại này Chiến Trận sư còn hiếm hoi hơn Linh Trận sư nhiều, không ai chỉ dạy, e rằng hắn cũng khó mà có được thành tựu lớn.

Tu La vương ra vẻ tiếc nuối, nếu như Đại La Thiên vực có một vị Chiến Trận sư, thì thực sự thế lực sẽ bước lên một tầm cao mới.

- Thống lĩnh bình thường chỉ huy quân đội cao lắm chỉ phát huy được một hai phần năng lượng chiến ý, nhưng xem biểu hiện của Mục Trần, có lẽ hắn đã phát huy toàn bộ sức mạnh vốn có của năng lượng chiến ý.

Tu La vương cảm khái:

- Ván cược này đã có kết quả, hèn gì Cửu U chẳng ngại ngần đáp ứng Huyết Ưng điện, thì ra là có trá. Huyết Ưng vương lần này trộm gà bất thành còn mất luôn cả nắm thóc a.

Từ Thanh ngơ ngẩn nhìn lên, lốc xoáy chiến ý càng lúc càng to hơn, tung hoành tứ phương, phá nát cả bãi chiến trường.

- Giả thần giả quỷ!


Ngô Thiên sắc mặt cực kỳ đáng sợ, sâu trong ánh mắt lại thấp thoáng vẻ sợ hãi che giấu, chính vì năng lực Mục Trần thể hiện làm cho hắn run rẩy, cứ như đang đối diện với sóng thần tuyết lở.

Gã trẻ tuổi kia, giấu sau gương mặt non choẹt là một trái tim sâu khôn lường.

Nhưng trong lòng dù có sợ hãi, hắn cũng không thể rút lui được, liều chết một phen có lẽ còn đường trở về, chứ nếu buông xuôi thì chắc chắn số phận tan tành.

- Ta không tin Chí Tôn nhất phẩm có đủ thực lực nghịch thiên!

Ngô Thiên nghiến răng tru tréo, đôi mắt đỏ ác độc điên cuồng, hắn không do dự phát tay xuống, Huyết Ma Thần Thương đỏ chói trên không hung bạo đâm xuống.

Tốc độ nhanh kinh người, gió tanh vừa nồng, đã xé toạc không gian lao tới.

Một kích tụ năng lượng cực mạnh của chiến ý Huyết Ưng vệ cực kỳ cường hãn, công kích loại này cho dù là Chí Tôn tam phẩm cũng khó có thể đỡ nổi.

Nhưng Mục Trần vẫn bình tĩnh như không, hai mắt mở ra, mắt đen như sao trời, thâm thúy dị thường, không ai nhìn thấu.

Hai tay kết ấn, nhẹ nhàng hợp lại.

"Roẹt roẹt!"

Lốc xoáy chiến ý khổng lồ lúc này càng điên cuồng xoáy dữ, màu sắc phong bạo càng lúc càng tối đen, như một con hắc long khổng lồ dữ tợn quấy phá thiên địa.

- Cửu U Linh!

Mục Trần vung tay lên, trên đỉnh gió lốc, một cái lông vũ hắc ám to lớn vô cùng từ từ trồi lên, hình dáng như thanh kiếm, mũi kiếm phủ đầy những răng cưa li ti nhọn hoắt.

Hai ngón tay chỉ tới, sắc mặt Mục Trần lạnh lùng.

Linh Vũ Kiếm hắc ám đột ngột rung động tốc độ cao, rồi đột ngột biến mất, người ta ngó quanh quất mới thấy được nó xuất hiện bên dưới Huyết Ma Thần Thương, mũi kiếm đâm thẳng đón đầu.

"Keng!"


Tiếng va chạm thanh thúy nổ dựng lên trên bầu trời, chiến ý đáng sợ điên cuồng gầm rú, hắc ám và huyết sắc chiếm giữ mỗi bên nửa khoảng trời.

- Phá cho ta!

Ngô Thiên dữ tợn gầm gừ, chiến ý huyết sắc vẫn điên cuồng vọt tới, muốn dốc tận năng lượng vào một chiêu thắng bại.

Mục Trần thản nhiên nhìn lại, hai ngón tay cũng chỉ tới:

- Vậy phá đi!

Đột nhiên hắc ám nở rộ ở mũi Linh Vũ Kiếm.

Hắc ám lóe lên, rồi thanh Linh Vũ Kiếm chẳng biết từ lúc nào đã ở phía sau Huyết Ma Thần Thương, một vết nứt nhỏ lan ra trên thân thương.

"Rắc"

Vết nứt lan ràn, Huyết Ma Thần Thương bị tách ra thành hai mảnh, bất lực rơi xuống, nổ tung thành những đốm sáng máu me huyễn lệ.

Cùng lúc đó, sắc mặt Ngô Thiên trắng đi, đám đông Huyết Ưng vệ cũng như trúng thương, miệng rỉ máu.

Huyết Ưng chiến ý đang tung hoành bầu trời nhanh chóng biến mất, chỉ chớp mắt mà một nửa bầu trời đỏ máu đã trở lại xanh trong.

Trận giao chiến giữa Cửu U vệ vs Huyết Ưng vệ, quân đoàn áp đảo tuyệt đối về quân số lại thất bại thảm hại!

"Ố ồoooo!"

Không trung bên ngoài chiến trường nhất thời vang lên những tiếng kinh ngạc, vô số cường giả kinh nghi không nói một lời, hiện thực quá chấn động.

Kết quả này khiến người ta khó mà bình tĩnh được. Huyết Ưng vệ không chỉ áp đảo quân số, mà thống lĩnh Ngô Thiên lại có thực lực Chí Tôn nhị phẩm đỉnh phong, bề ngoài xét theo khía cạnh nào cũng ưu việt hơn Cửu U vệ, nhưng kết quả lúc này thật làm cho người ta rớt bể cả kính mắt.


Mọi ánh mắt lúc này đều hướng về Mục Trần, mọi người đều thấy rõ mấu chốt chính là ở hắn khiến cho Cửu U vệ chiến thắng.

Gã tân thống lĩnh Cửu U cung lại lợi hại đến thế.

Giờ khắc này, bao nhiêu cường giả Đại La Thiên vực nhìn hắn đã bớt đi vẻ cao ngạo bề trên, gã thanh niên bề ngoài thực lực Chí Tôn nhất phẩm, nhưng bản lĩnh chân chính e rằng ngoài những cường giả lão luyện nhiều năm và Cửu Vương, e rằng cũng chỉ có vài người đủ sức đối địch với hắn.

Cửu U lần này dẫn về một kẻ so với Tào Phong kia, thật là mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Những tiếng sợ hãi than râm ran đầy trời, vài ánh mắt còn thâm ý liếc nhìn Huyết Ưng vương, phát hiện ra sắc mặt âm trầm khó coi cực độ của hắn.

Trong chiến trường, chiến ý hào hùng bọc lấy Mục Trần cũng dần tan biến, quân đoàn Cửu U vệ phía dưới giương những cặp mắt sùng bái nhìn hắn, trong lòng cực kỳ kích động. Bao năm nay tiếng tăm Cửu U vệ trong Đại La Thiên vực cực thấp, bất kỳ kẻ nào nói tới đều dùng ngữ khí coi thường khinh miệt. Thế nhưng hôm nay có Mục Trần chỉ huy, họ đã lần đầu tiên cảm thấy hãnh diện vì mình là Cửu U vệ.

Từ nay về sau ở Đại La Thiên vực có lẽ sẽ không còn kẻ đui mù nào dám cười nhạo Cửu U vệ!

- Ha ha đã nhường, đa tạ Huyết Ưng điện biếu tặng.

Mục Trần mỉm cười, ôm quyền xách mé Ngô Thiên.

Ngô Thiên vốn đang bị khí huyết cuồn cuộn chạy loạn trong người, nghe thấy hắn nói như thế càng thêm nóng máu, uất ức phun ra một họng máu, hai mắt oán hờn hận không thể đem Mục Trần thiên đao vạn quả.

(Thiên đao vạn quả => tùng xẻo, xẻ thịt lột da, tưởng tượng như Long Hổ Môn bị uống Thiên Đao Vạn Nghị Hoàn của La Sát giáo là được)

Nhưng Mục Trần chẳng hề để ý, đưa mắt nhìn ra ngoài chiến trường, hướng đến chỗ Huyết Ưng vương sắc mặt tái xanh vì giận, cười nói:

- Huyết Ưng vương đại nhân, không biết Cửu U cung ta khi nào có thể tiếp quản 100 tòa thành kia?

Huyết Ưng vương hơi nhăn nhó, ánh mắt lạnh lẽo khóa chặt Mục Trần:

- Khi nào? Một tên thống lĩnh nhỏ nhoi mà dám nói chuyện với bổn vương như vậy?

- Hử?

Một cỗ uy áp bất thình lình ập tới, bao phủ lấy Mục Trần.

"Ầm!"


Nhưng uy áp vừa kéo đến, bất ngờ bị những luồng linh lực tử hỏa nhanh như chớp bắn ra, hướng thẳng đến những yếu huyệt trên người Huyết Ưng vương chẳng chút nương tay.

Huyết Ưng vương vận công, linh lực huyết sắc bùng phát, tạo thành hộ tráo chắn hết tất cả.

"Bùm bùm!"

Những luồng linh lực tử hỏa bắn phá hộ tráo, tử hỏa bám vào, đốt cháy làm cho hộ tráo nhanh chóng tan rã.

Huyết Ưng vương biến sắc, vội lui mấy bước, linh lực trong cơ thể bùng nổ, phá tan tử hỏa, sắc mặt khó coi nhìn lại Cửu U phía bên kia.

- Huyết Ưng vương, ngươi thật sự càng ngày càng không biết xấu hổ.

Cửu U lãnh diễm châm chọc, thách thức:

- Nếu vẫn không phục, hay là chúng ta cũng thử xem?

- Sợ ngươi sao?

Huyết Ưng vương lạnh lùng đáp lại.

- Đủ rồi!

Một tiếng gằn giọng thình lình vang ra giữa trời, mọi người thất kinh nhìn thấy Thiên Thứu hoàng bất ngờ hiện ra.

Kẻ nào kẻ nấy đều vội vàng khom lưng cúi chào.

- Đánh cược đã thua, tự nhiên phải dám nhận, bằng không thì còn gì là quy tắc?

Thiên Thứu hoàng liếc nhìn Huyết Ưng vương.

Huyết Ưng vương nghiến răng, đành hậm hực gật đầu.

- Được rồi, trận đánh đã kết thúc, Cửu Vương theo ta, đại chiến chinh phạt đã sắp bắt đầu rồi.

Thiên Thứu hoàng phất tay, điềm đạm ra lệnh.

Mọi người nghe thấy đều rung mình, Đại La Thiên vực rốt cục đã chuẩn bị chinh phạt rồi sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận