Đại Chúa Tể

Chí Tôn pháp thân khổng lồ ngồi giữa trời, linh lực mênh mông vô bờ như biển lớn gào thét, sóng âm điên cuồng quét ra, cảnh tượng đồ sộ cực độ.

Trên thân nó, con kim long quấn chặt thân hình, há mồm to khủng khiếp rống rú gầm gừ, long uy tràn ngập.

Thiên Long pháp thân, pháp thân hạng 70!

Vô số cường giả kinh thán không thôi, tròn mắt nhìn thân ảnh khổng lồ. Thục lực Chí Tôn bát phẩm của Thụy hoàng gọi ra Chí Tôn pháp thân thực chất đến không ngờ. So ra Đại La Kim thân của Mục Trần đạt được còn xa mới sánh bằng.

Mục Trần hoảng hồn nhìn Thiên Long pháp thân, đây là pháp thân cường đại nhất mà hắn từng được thấy, đương nhiên nó khủng bố cũng một phần vì thực lực của Thụy hoàng mà ra. Dù sao ở trong tay cường giả cấp bậc này, dù là Chí Tôn pháp thân bình thường nhất cũng có sức mạnh hủy diệt đáng sợ.

- Nghe nói Thiên Long pháp thân cần phải bắt được một con Thiên Long để làm tài liệu tu luyện.

Làm cho Mục Trần kinh ngạc chính là tính chất của Thiên Long pháp thân. Muốn luyện thành Thiên Long pháp thân, cần phải bắt được Thiên Long dẫn xuất, hấp thu linh lực vào dung hợp vào cơ thể. Thiên Long lại là long tộc cấp cao, thực lực cường hãn vô song, thế lực cường đại, muốn bắt được nó khó còn hơn lên trời. Vậy mà Thụy hoàng cũng có thể làm được, có lẽ đã gặp được đại cơ duyên.

Ma Bi Chí Tôn cũng tỏ ra nghiêm trọng nhìn vào cự ảnh khổng lồ, bất chợt tay kết ấn.

"Ầm!"

Ngay khi ấn pháp kết thành, linh lực cũng ào đến ngợp trời, kim quang rực rỡ hội tụ sau lưng Ma Bi Chí Tôn, hóa thành thực chất, pháp thân kim sắc không quy mô không kém gì Thiên Long pháp thân xuất hiện.

Pháp thân kia như được đúc từ vàng khối, cầm trong tay một cái bát bằng vàng, bề mặt có vô số những ký hiệu cổ xưa, chất lỏng kim sắc tràn đầy chảy ra từ cái bát.

- Đó là Đại Kim Cang pháp thân! Hạng 73!

Mọi ánh mắt chấn động nhìn pháp thân kim chúc, thân thể nó như từ kim cương biến thành, kiên cố làm kẻ khác không thể tưởng tượng được.

Hiển nhiên, Ma Bi Chí Tôn có pháp thân cũng chẳng hề kém cạnh.

Hai Chí Tôn pháp thân đứng sừng sững giữa thiên địa, thiên không cũng vì áp lực này mà trở nên u ám, mọi người nín thở tròn mắt nhìn.

Thụy hoàng chậm rãi bay lên, dừng lại trên đầu Thiên Long pháp thân, hai mắt nhìn Kim Cang pháp thân, không có nói gì vô nghĩa. Hắn biết giữa hai người hôm nay nhất định phải phân ra thắng bại.


Thực lực mạnh như họ, muốn phân ra thắng bại, nhất định phải vận dụng sát chiêu chân chính. Tình huống đó chẳng ai biết sẽ phát sinh chuyện gì.

"Ầm!"

Bất quá Thụy hoàng không phải người do dự chần chờ, mắt lóe lên, chân giậm xuống. Con Thiên Long quấn trên người pháp thân há to mồm hút dũng mãnh.

Không gian phía trước trực tiếp nổ tung, mảnh vỡ không gian bị Thiên Long hút vào miệng, tiếp theo linh lực kim sắc mang theo mảnh vỡ không gian tối tăm như lũ tràn bắn ra.

- Toái Không Long Tức!

"Véo!"

Dòng năng lượng kim sắc xuyên thấu không gian, chẳng đếm xỉa gì khoảng cách bao nhiêu, xuất hiện phía trước Đại Kim Cang pháp thân, năng lượng hội tụ mảnh vỡ không gian hoàn toàn đủ khả năng hủy phá mọi thứ cản đường.

- Đại Kim Cang chưởng!

Ma Bi Chí Tôn thần tình ngưng trọng, tâm thần vừa động, Đại Kim Cang pháp thân giơ chưởng đánh ra, cự chưởng đón gió tăng vọt, kim quang rực rỡ, giống như biến thành một tòa núi kim cương, trực tiếp ngạnh đấu với long tức.

"Đùng!"

Trời đất sau cú va chạm liền rung chuyển, long quyển phong mấy ngàn trượng thành hình, như yêu long tàn sát khắp nơi trời sụp đất nứt.

Kim sắc hồng lưu trùng kích kim cang sơn nhạc chưởng, không gian tần tầng đứt gãy, cự chưởng bị đẩy lui mấy trăm trượng. Bất quá kim sắc hồng lưu hội tụ từ mảnh vỡ không gian cũng đã bị cản lại.

Phong bạo vẫn tung hoành thiên địa, vô số người nhìn thấy mà hết hồn, đối chiến trình độ này thật sự là hơi bị kinh người.

Ma Bi Chí Tôn hai mắt lóe kim quang, nhìn hồng lưu trùng kích mà cực kỳ nghiêm trọng, rồi cơ thể hắn dần trầm tĩnh lại.

- Các hạ thật không hỗ là đứng đầu Tam Hoàng.


Ma Bi Chí Tôn bình thản khen tăng, nhìn chằm chằm Thụy hoàng, hít sâu một hơi. Thực lực mạnh như bọn họ, nếu muốn phân thắng bại không phải thủ đoạn tầm thường có thể làm được, nếu đã vậy... không cần dè dặt nương tay nữa.

- Nếu ngươi đỡ được chiêu này của ta, trận đấu này ngươi thắng!

Ma Bi Chí Tôn hai mắt chậm rãi nhắm lại, chắp tay hành lễ. Cái bát vàng ăn xin trong tay pháp thân lơ lửng bay lên.

Bát vàng bành trướng, chớp mắt đã hơn trăm trượng. Hoa văn trên bề mặt lóe lên, chợt cái bát úp ngược xuống, miệng bát đúng chuẩn hướng tới Thụy hoàng và Thiên Long pháp thân. Bát vàng úp ngược, lốc xoáy không gian ngừng lại, thậm chí ngay cả không khí lưu động cũng dừng nốt, khí tức nguy hiểm lưu chuyển trong thiên địa.

Tất cả cường giả đều cảm thấy lạnh người.

Hiển nhiên, Ma Bi Chí Tôn không tính đấu dây dưa lâu lắc, trực tiếp xài chiêu cuối, để cho trận đấu này nhanh chóng phân thắng bại.

Mục Trần sắc mặt căng thẳng quan sát. Hắn cảm giác được trong kim bát tràn ngập dao động làm cho kẻ khác sợ hãi, đây tất nhiêu là tuyệt chiêu mạnh nhất của Ma Bi Chí Tôn.

- Hắn muốn làm gì?

Đường Băng nhịn không được hỏi.

Mục Trần mắt lóe lên, khẽ nói:

- Chỉ e là thi triển Chí Tôn thần thông...

Chí Tôn thần thông, chỉ có vài Chí Tôn pháp thân cường đại mới có được. Xem ra Đại Kim Cang pháp thân hiển nhiên có được năng lực này.

Chí Tôn bát phẩm dốc hết sức thi triển Chí Tôn thần thông, uy lực sẽ khủng bố cỡ nào? Mục Trần không thể tưởng tượng...

"Phù."

Trong thiên địa vô số ánh mắt chăm chú nhìn, Ma Bi Chí Tôn phun ra một hơi thở, rồi trừng mắt cuồng bạo.


Ấn pháp biến ảo, hắn hét to:

- Chí Tôn thần thông, Kim Cang Diệt Thiên Bát!

"Bùm!"

Kim bát to lớn rung lên, hoa văn bay ra, rồi nó điên cuồng rung động. Nháy mắt sau đó một luồng hồng lưu như hoàng kim từ trong bát thổi ra, thao thao bất tuyệt, một khi xuất hiện, không gian này trực tiếp bị ép vỡ nát, hóa thành vô số đạo hồng lưu hoàng kim phô thiên cái địa bắn tới Thụy hoàng.

Từng đạo hồng lưu hoàng kim đều mang đầy những hoa văn cổ xưa. Sức mạnh một đạo hồng lưu đủ để làm một gã Chí Tôn thất phẩm run rẩy. Với số lượng như thế này, Chí Tôn bát phẩm cũng căn bản không dám chống cự!

Đây là công kích tối cường dốc hết sức lực của Ma Bi Chí Tôn.

Hồng lưu kim sắc đầy trời quét qua, bất quá Thụy hoàng vẫn chẳng hề nhúc nhích đứng thẳng trên đầu Thiên Long pháp thân.

Thiên địa chỉ có Đại La vực chủ sắc mặt không đổi, còn Liễu Thiên Đạo bên kia cũng chỉ hơi nhíu mày...

"Ầm ầm!"

Kim sắc hồng lưu đổ xuống, hung bạo bắn tới.

Thụy hoàng bất chợt nở nụ cười thản nhiên, hai tay kết ấn, sâu trong đáy mắt lóe lên một tia kim sắc.

"Gràooo!"

Hoàng kim Thiên Long quấn quanh cơ thể pháp thân nhất thời gào thét, rồi há to mồm hung hăng hút. Sau đó vô số người trợn mắt há mỏ nhìn thấy, kim sắc hồng lưu mang theo sức mạnh đáng sợ bị hoàng kim Thiên Long hút sạch vào một.

Thiên địa tĩnh lặng như tờ. Không ai ngờ công kích cực mạnh của Ma Bi Chí Tôn lại bị Thụy hoàng dễ dàng hóa giải.

- Mạnh quá....

Đường Băng đưa tay che mỏ kinh hô.

Mục Trần biến sắc, nhìn chằm chằm Thụy hoàng. Chỉ chớp mắt khi nãy, hắn nhận thấy dao động linh lực quanh người kia có biến hóa nhỏ.

Thiên địa vang lên những tiếng rung động vô cùng. Phe Bách Chiến vực, Tàng Kiếm lão biến sắc, biến cố này thực sự ngoài dự đoán.


- Không thể nào?! Đều là Chí Tôn bát phẩm, sao hắn lại dễ dàng đỡ một kích toàn lực của Ma Bi?

Tàng Kiếm lão trầm giọng nói.

Đại Kim Cang pháp thân, Ma Bi Chí Tôn nhìn đối thủ đằng xa. Dao động linh lực nguy hiểm quanh Thụy hoàng lúc này hoàn toàn biến mất.

Nhưng cảm giác nguy hiểm dù biến mất, Ma Bi Chí Tôn lại cảm thấy áp lực chân chính ập tới, làm cho gương mặt hắn khó coi, nhìn Thụy hoàng thật sâu:

- Thì ra ta đã nhìn lầm...

Khiến hắn cảm ứng được áp lực như thế này, hiển nhiên, thực lực Thụy hoàng đã vượt xa bát phẩm!

Thụy hoàng đã chân chính là Chí Tôn cửu phẩm!

Thiên địa vô số người thất thanh. Thậm chí Thiên Thứu hoàng, Linh Đồng hoàng cũng hít hà kinh thán. Ai mà người được cái người ngái ngủ tối ngày kia lại sâu khôn lường như thế.

- Ta thua.

Ma Bi Chí Tôn rất rõ ràng, cục diện này hoàn toàn chẳng có cơ may thắng. Hắn giải tán Chí Tôn pháp thân, xoay người bay về trận doanh Bách Chiến vực.

Trận đầu, Đại La Thiên vực thuận lợi chiến thắng!

- Thắng chắc rồi!

Đại La Thiên vực tung hô rung trời, Đường Băng mỉm cười. Có trận thắng đầu tay, chỉ cần thắng thêm một trận nữa thì bên họ toàn thắng.

Trận đầu kết thúc, trận thứ hai bắt đầu.

Tu La vương đánh với Thi Linh vương!

Bất quá, lúc Đại La Thiên vực còn đang hoan hỉ chắc mẩm chiến thắng trong tay, trận đấu thứ hai kết thúc với tốc độ chóng vánh, và kết quả làm cho bên phe Đại La Thiên vực im bặt.

Mọi người tròn mắt không tin.

Chỉ ba hiệp, Tu La vương trọng thương mà bại!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận