Thiên Sư lập tức biến sắc, giựt mạnh người, na di ra ngoài nghìn trượng, thế nhưng Bàn Cổ Phủ vẫn tiếp tục đuổi theo. Chỉ cần đối phương còn nằm trong Thần Nhãn của Lạc Ly thì phủ này sẽ không dừng lại. Chỉ trong nháy mắt, phủ đã chém lên trên người của Thiên Sư.
Trong khoảnh khắc đó, trên người Thiên Sư xuất hiện mười hai lớp bảo vệ, thế nhưng tất cả đều hóa thành hư vô dưới Bàn Cổ Phủ, tất cả đều vỡ nát!
Thiên Sư hét lớn: “Sao có thể chứ!”
Sau đó một chia thành hai!
Bên trong đại điện Bát Thần quan, một Nguyên Anh Chân quân hét thảm một tiếng, chết ngay tại chỗ!
Sau khi Bàn Cổ Phủ chém giết Thiên Sư thì quay trở lại lòng bàn tay của Lạc Ly, nháy mắt thân thể của Lạc Ly cao hơn gấp đôi. Hắn nhìn đông đảo Tinh Tú ở đây, cười ha hả!
Những Tinh Tú này sợ phát run, liều mạng hô:
“Mau mời Thiên Sư hạ giới, mau mời Thiên Sư hạ giới!”
“Chúng ta không xong rồi, mau mời Tứ Đế hạ giới!”
Lúc này hư không lại chớp lóe, giống như có người đang hạ giới.
Đột nhiên một pháp tướng Tinh Tú bắt đầu run rẩy, cả người xuất hiện vô số gai nhọn, vô số huyết thanh màu xanh lục xuất hiện ở bên ngoài thân thể của hắn. Hắn rống lớn một tiếng, đánh về phía một pháp tướng Tinh Tú khác, cắn một cái!
Tinh Tú pháp tướng kia bị hắn cắn trúng, kêu thảm một tiếng, quay vòng vo trên mặt đất. Thế nhưng chưa đầy ba giây thì hắn cũng bắt đầu biến dị, từ Thần hóa Ma, bắt đầu đánh về phía những pháp tướng khác.
Vào lúc này, toàn bộ Thần Đình trở nên hỗn loạn, vô số pháp tướng phát điên, cắn xé lẫn nhau, bắt đầu biến thân, từ Thần hóa Ma.
Mà ở bên trong Bát Thần quan, có không ít tu sĩ cũng bắt đầu biến hóa theo Thần Đình, từ Người hóa Ma, bắt đầu công kích tu sĩ ở bên cạnh.
Lạc Ly thở dài một hơi, không cần chiến nữa. Thần Đình đã bắt đầu bị ma nhiễm rồi!
Nguyên cả Thần Đình, vô số Thần Tướng cùng Tinh Tú bắt đầu biến dị, từ Thần hóa Ma. Bọn họ phát điên lên, tập kích khắp nơi. Phàm là thần tướng bị bọn họ tập kích thì cũng bắt đầu hóa thành Ma Thần đi tập kích người khác.
Cái thế giới này rơi vào trạng thái hỗn loạn, ngay cả chính bản thân vô thượng thần cung này cũng bắt đầu phát tán ma khí, nước bẩn giàn dụa, âm u không chừng, hư loạn không sao chịu nổi.
Không còn pháp tướng nào đuổi giết Lạc Ly nữa, Lạc Ly hoàn toàn trở thành người qua đường. Bất kể là thần tướng không bị ma nhiễm hoặc thần tướng đã biến dị thành Ma Thần, toàn bộ đều coi như không nhìn thấy hắn, tự đấu đá với nhau.
Lạc Ly thở dài một tiếng, đến đây coi như hết chuyện, nhiệm vụ hoàn thành!
Hắn không ra tay nữa, bởi vì pháp tướng bị ma nhiễm trở nên xấu xí không gì sánh bằng, vô cùng dơ bẩn. Lỡ như giết nó, thứ hấp thu không phải là thần niệm nữa mà là ma niệm thì chẳng phải tự rước lấy khổ hay sao.
Trong sơn môn Bát Thần quan cũng trở nên rối loạn, pháp tướng bị ma nhiễm cảm nhiễm tu sĩ, những tu sĩ đó đều nhập ma, phát điên đi tập kích người khác, khắp nơi đều là tiếng gầm rú, tiếng chiến đấu, tiếng kêu thảm thiết.
Lúc này một thanh âm vang lên: “Là cao nhân Uế Ma tông nào đã hủy gia viên của ta!”
Chính là thanh âm của Quan Thiên Chân nhất.
Sau đó thanh âm của Long Túc Chân nhất bắt đầu quanh quẩn: “Quan Thiên tiểu nhi, ân oán của các ngươi cùng Hỗn Nguyên tông vốn không liên quan tới ta!
Thế nhưng các ngươi lại dùng Thiên Đạo Hải Đăng lấy Uế Ma tông của chúng ta lập uy.
Ngươi làm mùng một, ta làm mười lăm. Ta triệt để cắt đứt truyền thừa của Bát Thần quan nhà ngươi, cắt tuyệt con cháu!”
Sau đó, đùng một tiếng, chỉ nghe thấy đằng xa nổ mạnh, phát sinh một trận nổ mãnh liệt...
Thanh âm của Long Túc Chân nhất lại vang lên: “Muốn lần theo dấu vết tìm thấy ta, ngăn cản ta ma nhiễm, đừng nằm mơ nữa, đã bắt đầu rồi, số mệnh của Bát Thần quan đã được quyết định rồi, hẹn gặp lại!”
Sau đó lại có tiếng nổ mạnh khác vang lên, Quan Thiên Chân nhất vọng tưởng tìm ra được vị trí của Long Túc Chân nhất, giết chết nàng, kết thúc ma nhiễm, thế nhưng hoàn toàn không thể.
Lúc này Lạc Ly phát hiện những ma tướng bị ma nhiễm từ từ bao vây chỗ này lại. Pháp tướng ở gần đó đã bị bọn họ giết sạch, đã không còn kẻ địch, bọn họ bắt đầu để ý Lạc Ly.
Bọn họ từ từ bao vây nơi này lại. Chỉ là vừa rồi Lạc Ly đại sát bốn phía, để lại vô số ký ức đáng sợ cho bọn họ. Cho dù bọn họ đã ma hóa thì cũng không dám tập kích tùy tiện.
Lạc Ly không biết nói gì hơn nữa, giết bọn họ, tám phần sẽ hấp thu tinh hoa của bọn họ, khi đó mình cũng bị ma nhiễm. Không giết bọn họ, mình sẽ bị bọn họ giết chết, cũng bị ma nhiễm.
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một cách, tự sát!
Sau khi tự sát, quay về bản thể, sạch sạch sẽ sẽ, mọi thứ tự nhiên!
Lạc Ly thở dài một tiếng, không ngờ mình cũng có ngày hôm nay. Đúng lúc này, đột nhiên thân hình của hắn nhoáng lên, bắt đầu biến mất, khi nhìn lại thì đã thấy mình quay trở lại bản thể.
Hắn tiến vào Thần Đình đã qua một giờ bốn mươi lăm phút, cho nên tự động quay trở lại thân thể. Lạc Ly không nhịn được cười ha hả, không cần phải tự sát.
Mọi người đều đã trở lại, mọi người rời khỏi nơi này, đi tới Bát Thần quan.
Hộ sơn đại trận của Bát Thần quan đã hoàn toàn biến mất. Thế nhưng Hỗn Nguyên không không giết vào sơn môn của bọn họ mà chỉ bao vây chặt chẽ, hễ là tu sĩ chạy trốn ra ngoài thì ngay lập tức sẽ bị pháp thuật nổ nát.
Bên trong sơn môn của Bát Thần quan rất hỗn loạn, tiếng hô giết nổi lên khắp bốn phía, ma khí tận trời. Nhìn thấy cảnh như thế, kẻ ngốc cũng biết Bát Thần quan bị hủy diệt rồi!
Cứ bao vây như thế được ba canh giờ thì Kim Thánh Chân nhất từ từ đứng lên, cầm Cửu giai pháp bảo Bì Na La Thiên Ma Xích Huyết Thần Diễm Kích cùng Cửu giai chí bảo Càn Khôn Chí Tôn Thiên Quân Thập Phương Côn trong tay, nói:
“Dám nói ta tuổi già sức yêu, nhãi con Quan Thiên, hãy xem ta đánh nát đầu nhà ngươi!”
Xem ra Kim Thánh Chân nhất thật sự tức giận khi bị nói là tuổi già sức yếu. Cho dù là Phản Hư Chân nhất, khi phải tức thì cũng sẽ tức giận!
Thổ Hoàng Chân nhất cũng đứng lên, tay trái cầm Cửu Thiên Ma Triện Điên Đảo Càn Khôn Đàn, tay phải xách theo Cửu Thiên Nguyên Dương Xích nói: “Đi, nên kết thúc rồi!”
Thiên Đạo Chân nhất cũng xuất hiện, thế nhưng trong tay của hắn không có Cửu giai pháp bảo nào cả. Tam đại Phản Hư bay vào trong Bát Thần quan!
Sau đó bên trong đó bùng nổ vô tận chiến đấu.
Oành, oành, oành!
Trong lúc họ chiến đấu, có không ít đệ tử Bát Thần quan lao ra bên ngoài. Có tu sĩ bị ma nhiễm, có tu sĩ bình thường. Thế nhưng chỉ cần bọn họ rời khỏi Bát Thần quan thì ngay lập tức sẽ bị pháp thuật của Hỗn Nguyên tông tiêu diệt.
Chiến đấu trôi qua nửa canh giờ, chỉ thấy Bát Thần quan xuất hiện hư ảnh của hai thế giới. Đây là thiên địa dị tượng sau khi Phản Hư Chân nhất tử vong. Hai đại Phản Hư bị bốn người Kim Thánh giết chết.
---------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...