Đại Đạo Độc Hành

Trên đường, tu sĩ khác thì cao hứng vô cùng, thu thập các loại, nhưng Lạc Ly lại không nhúc nhích. Những thứ kia, thật sự không đáng hắn thu thập.

Tiếp tục tiến về phía trước, bất tri bất giác phía trước một cung điện to lớn xuất hiện, rất tự nhiên tiến vào trong cung điện, bên trong kim tường ngọc bích.

Tiếp tục tiến lên, tiến vào trong cung điện này, đột nhiên Niếp Thiến nói:

“Không đúng! Lạc Ly ca. Không đúng!”

Lạc Ly nói: “Chuyện gì thế?”

Niếp Thiến đưa tay chạm đến kim tường ngọc bích của cung điện này nói: “Đây không phải cung điện gì, đây là thứ nguyên mê trận!

Ta biết, bên ngoài kia sở dĩ tách đường ra, chính là khiến những người tự động chia ly, sau đó bất tri bất giác, tiến vào trong cung điện này!”

Lạc Ly hỏi: “Thứ nguyên mê trận?”

Niếp Thiến nói: “Đúng. Che lấp khí tức, chiết xạ cảnh tượng, mô phỏng hoàn cảnh, lấy giả loạn thực, khiến người ta lâm vào trong mê trận không cách nào thoát ra. Thậm chí vây chết tươi kẻ địch, không để địch thủ tìm được đường ra.”

Lạc Ly đưa tay chạm đến bức tường này, nhất thời phát hiện tường vàng này, so với trên kiến trúc bên ngoài, thiên đạo pháp tắc bảo hộ, ước chừng gia tăng gấp mười!

Có người lập tức đi về phía đường lúc tới, nhưng phát hiện, phía sau hoàn toàn biến hóa, mình đã hãm sâu trong mê cung.

Đột nhiên phía sau Lạc Ly có tu sĩ hô: “Ngũ Ca, Ngũ Ca đâu?”

Lúc này có người phát hiện, có tu sĩ vừa chớp mắt, đã biến mất, bị người ta bắt đi.

Thì ra chậu cảnh, con rối bên ngoài, đều là mồi câu, đem người ta dụ đến chỗ này, sau đó vụng trộm bắt đi!

Lạc Ly lắc đầu, nói: “Không sao, đi một bước xem một bước!”

Hắn tiếp tục tiến lên, hướng phía trước xuyên qua mấy chục thông đạo, phía trước xuất hiện một chỗ đại điện, đến nơi đó, nhất thời Lạc Ly phát hiện ở đây ước chừng tập trung hàng ngàn tu sĩ, các tu sĩ tác đường rời khỏi đều bị dẫn đường tới chỗ này!

Mọi người đến đây, có người muốn nói chuyện, tập hợp sức mọi người, phá giải nơi đây!

‘Oành’ một tiếng! Một quầng sáng trắng lóa từ chỗ cao rơi xuống, mùi làm người ta mê say phát tán ra, bóng người ước chừng mấy chục trượng bỗng dưng xuất hiện ở trung ương đại sảnh.

“A! Cái gì thế?” Có tu sĩ kinh hô lên, chỉ là thanh âm này im bặt mà dừng.

Chỉ thấy một độc trùng kì dị, như con tằm to lớn, chậm rãi xuất hiện ở đây, giãn thân thể ra, trong ước chừng hơn vạn lỗ khí ở trên người nó bắt đầu phun ra một loại mùi thơm không màu không vị, một ít tu sĩ thực lực không tốt lập tức ngã qụy xuống đất, độc phát hôn mê.

“Hạt gạo nho nhỏ, cũng dám phát sáng?”

Xích Tử Chân Thân giáo Phù Vân Chân nhất rống to một tiếng, liền ra tay, vô tận linh quang hiện lên, nhất thời đè ép con tằm khổng lồ đáng sợ kia, ở trên bề ngoài của con tằm khổng lồ đó bộc phát vô số đốm lửa, giống như một bàn tay to vô hình nắm thân con trùng, ‘Phốc’ một tiếng con tằm khổng lồ này vỡ nát.

Nhưng con tằm khổng lồ này vỡ nát, nhất thời ở trong cơ thể nó bay ra ngàn vạn bướm độc, bọn bướm đó đến nơi bay múa, phát tán các đám sương độc.

Cùng lúc này, trong đại sảnh kia lặng lẽ xuất hiện các loại con rối chiến thú, chen chúc đến, hướng mọi người vồ tới.

Những con rối này hoàn toàn khác với bọn kia lúc trước, mỗi con giảo trá vô cùng, chiến thuật biến hóa vô số, xuống tay âm độc, cực kì lợi hại!

Cũng có một số con rối độn thổ, bắt lấy những tu sĩ hôn mê, lập tức lặng lẽ mang đi.

Nhất thời cả đại điện hỗn loạn không chịu nổi!

Niếp Thiến cười nói: “Lạc Ly ca, có bọn họ ở đây bám trụ con rối tiên phủ, chúng ta đi thôi!”

Lạc Ly gật đầu!

Niếp Thiến duỗi tay ra, lấy ra một phi thuyền kì dị.

Phi thuyền này nói là phi thuyền, chẳng bằng nói là một món đồ chơi, tinh xảo vô cùng.

Niếp Thiến nói: “Lạc Ly ca đây là pháp bảo cấp chín Thanh Hư Độ Chu, có thể tiềm ẩn trong hư ảo, vượt ngang tất cả thiên địa!”

Nói xong, nàng kéo Lạc Ly, tiến vào phi thuyền này, sau đó điều khiển lên, hướng tường vàng động phủ ẩn chứa thiên đạo pháp tắc húc vào.

Nhất thời như một trận gió nhẹ chui vào trong tường vàng, đột phá tường vàng của động phủ không cách nào đánh vỡ, như tường đồng vách sắt kia, chớp mắt thoát li đại đội nhân mã, tiến vào một thế giới khác.

Thế giới nơi đây, nhất thời biến thành thế giới đen trắng giao thoa, cho dù bọn Lạc Ly ở trước mắt mọi người bay qua, cũng không ai có thể nhìn thấy.

Xuyên qua một lại một bức tường vàng, thế giới trước mắt dần dần thay đổi, trên đường, trái lại gặp được không ít các con rối lúc trước, nhưng những con rối này, cũng có chút khác với các con rối kia, bọn họ giống như có sinh mệnh, hoàn toàn không giống các con rối trước kia, chỉ là vật chết.

Những con rối này như quân sĩ, bố trí phòng ngự, nhìn dáng vẻ bọn họ có điều không lộn xộn, tựa như căn bản không để ý, đã giết đến đại đội nhân mã.

“Lạc Ly đại ca, quả nhiên chỗ này có vấn đề.” Niếp Thiến nói!

Lạc Ly gật đầu, nói: “Xem ra, thật sự là đầm rồng hang hổ rồi.”

Niếp Thiến điều khiển pháp bảo cấp chín Thanh Hư Độ Chu, ở trong động phủ này qua lại tự nhiên. Rất lâu sau nàng nói:

“Lạc Ly đại ca, dựa theo kinh nghiệm nhiều năm của ta, có thể phán đoán, kết cấu đại thể nơi đây, lúc trước hẳn là một chỗ điện phủ quan trọng, nhưng sợ là có trọng binh gác!”

Lạc Ly nói: “Không sao, ngươi cứ việc đi, có cao thủ gì, do ta ra tay!”

Niếp Thiến gật đầu, điều khiển pháp bảo cấp chín Thanh Hư Độ Chu hướng phía trước bay đi, phía trước quả nhiên chính là một chỗ đại điện to lớn.

Trên cửa đại điện kia có bốn chữ to “Thiên Tuyệt thần điện!”

Ở trước thần điện đó, có mười hai con rối to lớn tinh thiết luyện chế, mỗi cái như kim giáp thần nhân, bọn họ mỗi kẻ rõ ràng đều có lực lượng Phản Hư Chân nhất.

Nhưng ở dưới pháp bảo của Niếp Thiến lặng yên mà qua, chưa đánh thức bọn họ.

Tiến vào thần điện, phía trước có một thông đạo, vừa mới đến thông đạo đó, chỉ thấy một mảng ánh sáng trắng chói mắt trôi nổi ở phía trước, một lão nhân đem pháp bảo cấp chín Thanh Hư Độ Chu này triệt để cản lại!

Người này nhìn qua một đống tuổi, râu hoa râm, đi đường run rẩy, giống như lúc nào cũng có thể ngã, nhưng đó chỉ là biểu hiện giả dối ngụy trang.

Ở trên người hắn phát ra thanh âm bất nam bất nữ, từ từ truyền tới: “Tự tiện vào tiên phủ, lập tức quy hàng, tha chết các ngươi, bằng không, các ngươi tất nhiên chết không chỗ chôn.”

Niếp Thiến thở dài nói: “Lạc Ly ca, chúng ta bị hắn phát hiện rồi, gia hỏa này không phải con rối, hình như là mượn dùng pháp lực ngưng tụ ra tiên linh, thực lực cường hãn.”

Lạc Ly chậm rãi xuất hiện, nhìn lão nhân kia, nói: “Không sao, xem ta giết hắn!”

Hắn nhìn về phía lão nhân, quát: “Tại hạ là Trung Thiên chủ thế giới Hỗn Nguyên tông Hỏa Đức Chân nhất Lạc Ly, các hạ là ai?”

Còn chưa chờ lão nhân kia trả lời, Lạc Ly cười, nói: “Quên mất, ngươi chỉ là một đoàn tiên linh, nào có tên gì, thật sự là quá coi trọng ngươi rồi!”

---------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui