Đại Đạo Độc Hành

Lạc Ly Hỗn Nguyên tông, không chỉ hạ giới tông môn là có thể thỏa mãn, lý tưởng của hắn là tông môn tiên giới kia, thậm chí là xưng bá tiên giới.

Cho nên, Lạc Ly không muốn diệt sát bọn họ.

Mặt khác còn có một lý do, chính là cái gọi là thỏ chết cáo buồn, mình tiêu diệt Phi Vũ tông, Phi vũ tông tồn tại bao nhiêu vạn năm, các tông môn khác. Bất luận hữu hảo hay là đối địch, đều vô cùng quen thuộc, bị mình tiêu diệt, mình sẽ tiến nhập vào tầm mắt của bọn họ, bị bọn họ úy kỵ, đề phòng.

Nếu mình có thể phá diệt Phi Vũ tông, lại không phá diệt, bỏ qua bọn họ, các tông môn khác cũng sẽ có thái độ khác với Hỗn Nguyên tông.

Mặc dù thái độ này Lạc Ly cũng chẳng để ý, nhưng mà Hỗn Nguyên tông bị vây trong giai đoạn này.

Như vậy có thể phá diệt Phi Vũ tông, lại giữ lại bọn họ, tức là bảy ra thực lực của mình, nhưng lại tích lũy nhân phẩm, mặt khác còn có thể xảo trá một chút, không cách nào đoạt được chiến lợi phẩm, như vậy có gì vui?”

Nghĩ đến đây, sát khí trên người Lạc Ly biến mất.

Lạc Ly vừa nghe lời này thì đã hiểu, nói: “Lạc Ly tông chủ, rất nhiều tu sĩ Phi Vũ tông ta đều chết trong tay ngươi, nhưng đó là trận chiến công bằng, chiến tử thì chúng ta cũng chẳng còn cách nào!

Tương lai, tông môn chúng ta có đệ tử cường đại quật khởi, tất sẽ tìm ngươi báo thù!

Nhưng bây giờ vẫn xin Lạc Ly tông chủ, bỏ qua Phi Vũ tông ta, Phi Vũ tông ta nguyện ý bồi thường tổn thất cho đại nhân!”

Lạc Ly cười nói: “Bồi thường thế nào?”

Lão giả nói: “Ta nguyện ý đem toàn bộ tất cả Phi Vũ tông ta, đều dâng cho đại nhân!”

Lạc Ly lắc đầu nói: “Dù ngươi có không hiến lên, toàn bộ tất cả của Phi Vũ tông cũng là của Hỗn Nguyên tông ta!”

Lão giả lắc đầu nói: “Cái đó cũng chưa chắc, chỉ cần tha thúc đẩy suy nghĩ, Phi Vũ phủ ta sẽ sụp đổ, toàn bộ tiên trúc vỡ nát, đại nhân ngài sẽ không có được cái gì!

Chỉ cần ngài bỏ qua cho Phi Vũ tông ta, Phi Vũ tông ta nguyện ý bế quan ba ngàn năm, nguyện ý đem tiên trúc tốt nhất của Phi Vũ tông ta đưa cho đại nhân…”

Lạc Ly chỉ mỉm cười, thứ đồ như thế, vẫn là không đủ!

Lão giả khẽ cắn môi, nói: “Cuối cùng, Phi Vũ tông ta nguyện ý đem thực hành tông môn chuyển đi!”

Lạc Ly sửng sốt, hỏi: “Cái gì điều chuyển tông môn?”

Lão giả nói: “Đây là tục lệ của các tông môn hạ giới ở Linh Thổ Hồng Hoang giới chúng ta, Phi Vũ tông chúng ta có thể hiến bài danh tông môn, tiến hành điều chuyển tông môn.

Như vậy, Phi Vũ tông chúng ta lập tức từ tam đẳng tông môn giáng thành ngũ đẳng tông môn, kéo dài ngàn năm.

Mà Hỗn Nguyên tông các ngươi, lại từ ngũ đẳng tông môn lập tức tấn thăng tới tứ đẳng tông môn, như vậy nếu trong vòng ba trăm năm, nếu các ngươi vẫn không sản sinh được Hư tiên thì sẽ tương đương ngũ đẳng tông môn, thời gian hơn ba trăm năm kiên trì.”

Nghe chuyện này, mắt Lạc Ly sáng bừng lên, tư cách tông môn hạ giới, ý nghĩa rất lớn, tư cách tiên vực trọng tố hàng năm, mười phần quý giá.

Lạc Ly nói: “Tốt, nhưng làm như thế, Phi Vũ tông các ngươi không phải gặp nguy hiểm sao!”

Lão giả cười khổ nói: “Nguy hiểm cái gì, nói đến cùng tông môn chúng ta ở tiên giới vẫn có tiên nhân tồn tại!

Bọn họ xuất thân từ Phi Vũ tông chúng ta, đây là chuyện không thể thay đổi, bọn họ không chết, tư cách tông môn của chúng ta không thành vấn đề!”

Lạc Ly gật đầu, vốn Lạc còn chuẩn bị tiên nhân của đối phương hạ giới tương trợ, một trận đại chiến, nhưng mà căn bản không có tiên nhân nào đến tiếp viện, Lạc Ly hỏi:

“Đại kiếp nạn của Phi Vũ tông, vì sao tiên nhân tông môn các ngươi còn không xuống hạ giới tương trợ?”

Lão giả cắn răng nói: “Bọn họ hỗ trợ cái gì, bọn họ hận không thể phá diệt Phi Vũ tông chúng ta!”

Tiên nhân này, sau khi phi thăng, có người vạn phần trọng thị tông môn, nhưng mà có người căn bản không để ý đến sự tồn tại của chúng ta, quản chi bây giờ nguy cơ thế nào, bọn họ cũng mặc kệ.”

Lạc Ly tò mò hỏi: “Vì cái gì?”

Lão giả thở dài một tiếng, nói: “Tiên giới, tiên giới!

Thật ra tiên giới, không tốt như trong tưởng tượng đâu!

Tiên nhân, tiên nhân, trong đó vẫn có tính người. Nơi nào có người thì chính là tranh đấu, còn có ân oán, quản chi là tiên nhân trường sinh bất tử, cũng khó có thể thoát tục!

Chúng ta ở tông môn hạ giới phi thăng, ở tiên giới kia chính là tán tiên, nghe nói càng khổ, càng gian nan hơn!”

Lạc Ly nhíu mày nói: “Không phải chứ, bọn họ là tiên nhân?”

Tiên nhân không phải trường sinh tự tại, thừa phong ngự vũ, tung hoành trăm ngàn, giá vân mà khiếu, trường ca tung hoành nơi nơi. Nước lửa bất xâm, ăn lôi độ kiếp, một đan tề thiên thọ. Bắt rồng để cưỡi, lấy hạc làm bạn. Nhất pháp trăm biến thân”.

Lão giả gật đầu, lên tiếng tụng:

“Thường văn ngọc thanh động. Kim giản thụ huyền lục.

Túc giá thăng thiên hành, vân du tứ hà túc.

Bình minh kiểu khinh sách, môn thạch nhập không khúc.

Tiên nhân cổ thạch đàn, đài nhiễu thanh dao cục.

Dương quế lăng yên tử, âm la mạo thủy lục.

Cách thế văn đan kinh, huyền tuyền chú minh ngọc.

Tiền kinh vũ nhân hội. Bạch nhật thiên cư túc.”

Sau đó hắn mới nói: “Nghe nói tiên nhân trước kia đều rất tiêu dao tự tại, chỉ cần thành lập tiên quốc của mình là có thể trọn đời hưởng tiêu diêu khoái nhạc, kể từ đó không có khổ não và phiền toái nữa. Đắc thành tự tại!

Nhưng mà kể từ khi Tiên Đế dư tắc thành khai tịch vạn thế nhân tộc thế giới, vô số tu sĩ nhân tộc phi thăng, bổ sung tiên nhân của tiên giới.

Tiên giới trở nên cường đại, đè ép ba ngàn đại thế giới, trở thành cửu giới chi, triệt để nắm giữ thoát chi đạo, lúc này rất nhiều tiên đế, phi thăng mà đi, tới cao vĩ độ vũ trụ, từ đó về sau, chính là bất đồng.

Ba ngàn đại thế giới khác, vô số cường giả dị tộc, đặc biệt bát giới còn lại, ma chủ, đạo chủ, minh hoàng, linh tòa… vô số tồn tại, nhìn thấy chư tiên tiên giới có thể thoát phá vũ trụ, vô cùng ghen tị, từng tập kích tiên giới vô số lần.

Mặc dù bọn họ đều bị đánh bại, nhưng mà vì ứng đối với hạo kiếp này, vì tiên giới càng thêm cường đại, từ thời đại tạo hóa chi chủ, tiên giới thay đổi.

Dưới sự khống chế của Đại La Hỗn Nguyên kim tiên, hoàn cảnh bắt đầu biến hóa, dần dần không còn tiêu diêu tự tại nữa, toàn bộ tiên nhân đều cần ra sức cố gắng, cố gắng tu luyện mới có thể được tiêu diêu.

Cho nên chỗ đó nghe nói so với chỗ chúng ta càng hắc ám, càng phức tạp hơn!”

Lạc Ly nhíu mày, nói: “Nghĩ đến thiên hạ này, thế mà lại như thế, không có một vùng đất lành!”

Lão giả lắc đầu nói: “Nghe nói năm ấy tạo hóa chi chủ đã từng nói, sinh linh tồn tại, tựu tại vu phấn đấu, sinh vu ưu hoạn, tử vu an nhạc, chích hữu phấn đấu, nhân sinh tài hữu ý nghĩa, tài thị hoạt trứ!

Cho nên hắn rất thích sáng tạo ra vạn tiên cạnh tranh, vật cạnh thiên trạch tiên giới!”

Lúc này Tiểu Hôi truyền tới thần niệm, bảo khố của Phi Vũ tông đã thu sạch không còn gì.

---------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui