Đại Đạo Độc Hành

Ngoài cây cối còn có các loại thời không liệt phùng, chỉ cần tiến vào, sẽ bị cắt thành vô số mảnh vỡ, hư tiên cũng khó có thể kháng cự.

Lại quay đầu nhìn lại, nơi đã đi qua hoàn toàn biến đổi,con đường tiến vào nơi đây hoàn toàn biến mất, phía trước cũng chẳng có đường, cũng chẳng có đường đằng sau, đông tây nam bắc, chẳng có đường đi.

Lạc Ly lắc lắc đầu, duỗi tay ra, Tiểu Hôi xuất hiện!

Nếu đã đến đây, há có thể không có chuẩn bị, Tiểu Hôi vốn xuất thân là tham bảo thử, giỏi nhất là tìm bảo vật, tìm đường.

Tiểu Hôi xuất hiện, nhìn về phía bốn phương, nhíu mày nói: “Phụ thân, ở đây cũng quá quỷ dị đi!

Đây là lần đầu tiên trong cả đời ta nhìn thấy nơi khó đi như vậy!

Phụ thân, ta có thể tìm được đường quay về, chúng ta rời khỏi nơi đây đi!”

Tiểu Hôi cái gì cũng tốt, điểm duy nhất không tốt chính là nhát gan lười biếng!

Lạc Ly trừng mắt nói: “Nhảm nhí cái gì? Dẫn đường cho ta!”

Tiểu Hôi nhíu mày nói: “Tốt, tốt, ài, ở đây nơi thối nát nào vậy? Hỗn loạn thế này!”

Hắn đi phía trước dẫn đường, lập tức tình hình khác hẳn, nó luôn có thể từ những nơi phức tạp mà tìm được đường để đi, tách ra thời không loạn lưu kia, từng bước tiến lên trước.

Nhưng mà tốc độ cũng không nhanh, có lúc đi một bước phải tự vấn nửa ngày, có lúc vì vòng qua một thời không loạn lưu mà phải vòng qua vòng lại nhiều lần.

Lạc Ly đi theo sau Tiểu Hôi, theo nó tiến lên, càng đi vào trong lại càng gian nan.

Tiểu Hôi vừa than thở vừa tiến lên, dốc hết tâm sức để mở đường.

Lạc Ly nhíu mày, như vậy không được, cứ với tốc độ này, tiến vào bên trong, tìm được ma linh, ít nhất phải mất mấy tháng, đêm dài lắm mộng, mình căn bản không có thời gian này.

Nhưng mà, không phải Tiểu Hôi kéo dài thời gian, ở đây thực sự rất khó đi.

Lúc này phía trước lại gặp một phiến thời không loạn lưu lớn. Tiểu Hôi hoàn toàn bị vây ở đây, tìm đường ra, ước chừng đã nửa thời thần trôi qua.

Lạc Ly đứng sau hắn, nhìn trước mắt, không khỏi nhíu mày, con đường phía trước bị cản lại, lòng rất khó chịu!

Hắn nhìn phương pháp tìm thông đạo của Tiểu Hôi, bất tri bất giác trở nên trầm tư!

“Hỗn Nguyên, Hỗn Nguyên, giống như tất cả thứ nguyên, nhưng mà ta lại bị cản ở nơi đây, Hỗn Nguyên chi minh này, danh bất phù thực!”

“Thời không loạn lưu này, vì sao lại hỗn loạn như thế, làm sao mới có thể tránh khỏi bọn chúng, tìm được đường ra?”

“Bên này phải đi như thế nào? KHông được? Bên kia phải trốn thế nào? Không được!”

“Không đúng, vì sao ta phải tránh chúng!”

“Cản đường ta, dẹp đi là được!”

“Nhưng mà, đây là vũ trụ lực lượng, vô cùng hạo đãng, đừng nói ta, dùng là Hư tiên Huyền tiên, dựa vào sức lực của chính mình cũng chẳng thể nào phá tan, không phải bạo lực là có thể phá được!”

“Bạo lực không được, nhưng mà ta ngoài bạo lực thì còn có sức mạnh khác!”

“Nguyên Thủy chi lực, Thái thượng chi lực, Hỗn Nguyên chi lực của ta, vì sao không thể phá tan nó?”

Lạc Ly lâm vào trầm tư, rất lâu sau hắn nở nụ cười, trên con đường gian nan này, dường như hắn lĩnh ngộ được điều gì đó.

Hắn chậm rãi cười nói: “Thì ra, thì ra lực lượng có thể dùng như thế!”

“Thử một lần, thử một lần!”

Lạc Ly bắt đầu ở đây thi pháp, đem ý tưởng của mình hóa thành hiện thực.

Rất lâu, Tiểu Hôi nói: “Tốt rồi, cuối cùng tìm được đường rồi, phụ thân đi theo con, khả năng sẽ hơi phiền phức một chút nhưng chắc chắn là có thể đi qua!”

Lạc Ly lắc đầu nói: “Không, ngươi theo ta đến!”

Lạc Ly đứng lên, đi thẳng tới trước thời không tuyền qua kia.

Tiểu Hôi hoảng hốt kêu lên: “Phụ thân, cẩn thận, nguy hiểm!”

Lạc Ly lắc đầu nói: “Cái gì nguy hiểm, chẳng qua là con suối nho nhỏ, bản tôn ở đây, mở đường cho ta đi!”

Lạc Ly thúc đẩy Nguyên Thủy chi lực của mình, Nguyên Thủy đại đạo hoành hành bốn phương, nguyên thủy phá pháp, lần này Lạc Ly phá thiên địa chân lý, vũ trụ thường thái!

Nhưng mà thiên địa chân lý, vũ trụ thường thái, căn bản chính là khó có thể phá tan, cho nên lúc này Nguyên Thủy đại đạo của Lạc Ly, vụng trộm mưu lợi, mượn cả Thái Thượng chi lực, tiến hành thay đổi.

Phá tan này, chỉ có thể nói là lừa gạt, ngộ đạo, dụ hoặc!

Đến lúc này thiên vô thường thái, địa vô thường thế!

Lạc Ly tiến lên trước một bước, nơi hắn đến, toàn bộ tất cả đều thay đổi hình thái, cái gì thời không loạn lưu, cái gì đá nhọn lởm chởm, cái gì dây gai độc thảo, một khắc này đều thay đổi.

Trong mắt Tiểu Hôi, hắn kinh ngạc nhìn thấy, chỉ thấy nơi Lạc Ly đến, tất cả thiên địa đều tự động mở ra một con đường cho Lạc Ly, trên con đường này, Lạc Ly hoàn toàn không bị cản trở!

Tiểu Hôi trừng lớn miệng, khó có thể tin tưởng.

Lạc Ly quay đầu nhìn về phía Tiểu Hôi, nói: “Không đuổi theo, còn định đợi tới khi nào?”

Tiểu Hôi vội vàng đuổi kịp, theo Lạc Ly tiến lên, nơi bọn họ đi qua, tất cả khôi phục bình thường.

Lạc Ly đi về phía trước, một bước bước đi, cỏ dại phân ra, cây cối tránh đường, đá nhọn trơn nhẵn, dưới chân tự động có đường!

Lạc Ly mỉm cười, không chỉ là tầm lộ thuật nho nhỏ này sinh ra, càng quan trong là Lạc Ly có một sự lý giải mới về Hỗn Nguyên chi đạo, nguyên thủy chi đạo, Thái thượng chi đạo!

Sử lí giải này, từ nay về sau, không bao giờ còn cần đến tay trái Nguyên Thủy, tay phải Thái Thượng nữa, từng quyền đến thịt, kích sát đối phương.

Lạc Ly trên cơ sở ban đầu, thông qua cảm ngộ Tầm Lộ thuật này, tìm được một mảng trời đất mới!

Lạc Ly mỉm cười, không chỉ là thiên tiệm thành đường quang, đến lúc này, rốt cuộc không còn nguy hiểm gì có thể cản đường Lạc Ly.

Từng bước bước về phía trước, phía trước cuối cùng sáng ngời, Lạc Ly đi tới trung tâm địa vực Giải Uất Mộ này.

Giống như phong bạo nhãn, cuồng phong vô cùng đáng sợ kia, nơi đó là bạo phong nhãn lại chẳng có chút gió nào, bình tĩnh vô cùng.

Trung tâm Giải Uất mộ này cũng là như thế, phạm vi mười dặm nơi này, rõ ràng không phải là địa hình hỗn loạn kinh khủng, thời không loạn lưu vô tận như trước kia.

Ở đây gần như là một vùng thảo nguyên, bình tĩnh, mĩ lệ!

Nhưng mà trên thảo nguyên lại chẳng hề an tĩnh, ở đây rõ ràng có mấy trăm con hung thú đáng sợ.

Hung thú này giống như trâu rừng, giống như độc long, có ba đầu sáu tay, có cả nhục cầu, các loại hình dạng quái dị, nhưng mà trên người bọn chúng đều là ma khí dâng trào, thực lực đều tương đương với cảnh giới Đại Thừa.

Lạc Ly đi tới nơi đây, hung thú này, đều là nhìn về phía Lạc Ly, trong ánh mắt mang theo hung khí vô tận, bọn chúng phát ra những tiếng gầm nhẹ!

“Nhân loại! Nhân loại!”

“Tu sĩ, tu sĩ, giết hắn!”

“Ăn hắn, ăn hắn!”

Bọn chúng rống giận, nhào về phía Lạc Ly.

Nếu là trước kia, Lạc Ly tất sẽ ra tay, diệt sát từng kẻ một.

Nhưng mà dọc đường đi này, Lạc Ly sáng tạo ra Tầm Lộ thuật, lĩnh ngộ cách dùng mới với Hỗn Nguyên chi đạo, nguyên thủy chi đạo, Thái thượng chi đạo.

Lần này, Lạc Ly muốn thay đổi biện pháp, thông qua nơi đây.

---------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui