Đại Đạo Độc Hành

Năm người này gọi là Lạc Trắc, Lạc Thần, Lạc Túc, Lạc Liệt.

Trong đó Lạc Ẩn, Lạc Địa, Lạc Hồng, lạc Liệt là Kim Đan chân nhân Thần Uy tông, Lạc Thiên là Kim Đan chân nhân Huyết Ma tông, Lạc Huyền Lạc Hoàng là Kim Đan chân nhân Cự Hi tông, Lạc Vũ là Kim Đan chân nhân Thanh Vi tông, Lạc Trụ là Kim Đan chân nhân Hạo Đãng tông, Lạc Hoang Lạc Nhật Lạc Nguyệt Lạc Doanh là Kim Đan chân nhân Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, Lạc Trắc Lạc Thần Lạc Túc là tam đại Kim Đan do Ngũ Nhân sư huynh lĩnh ở trong bảo khố tông môn.

Trong ba người này Lạc Trắc xuất thân Thần Độn tông, Lạc Thần xuất thân Xuất Khiếu tông, Lạc Túc xuất thân Không Ma tông, đều là tu sĩ thượng môn.

Đến lúc này Lạc Ly có mười sáu Hư Linh Kim Đan chân nhân.

Nhìn bọn họ, Lạc Ly có suy nghĩ, mười sáu Kim Đan chân nhân lập tức biến đổi thành dáng vẻ như nhau, ăn mặc giống nhau, đều giống Lạc Ly năm phần, sau đó thoắt ẩn thoắt hiện, vừa nhìn là biết không phải tu sĩ còn sống, như vậy dễ dàng giả mạo Chúng Sinh Lâm phân thân hơn.

Lạc Ly chỉnh lý Hư Linh Kim Đan chân nhân xong thì nhìn tới ba viên Động Thiền Linh Bảo Bản Mạng thần đan, có hơi do dự.

Lúc mua thì hận không thể ăn ngay lập tức để tấn thăng cảnh giới. Nhưng sau khi trở lại phủ đệ thì nghĩ tới nghĩ lui, nhớ tới cảnh cáo của Thất Trúc sư huynh, Lạc Ly lại hơi không muốn ăn.

Trước củng cố cảnh giới, sau đó mới ăn. Dù sao đan dược nằm trong tay, khi nào muốn tăng cảnh giới thì khi đó tăng, không cần tân tân khổ khổ chậm rãi tích lũy. Xài hết số linh thạch đó, hoàn toàn đáng giá.

Mặc dù ba viên đan dược này mua hơi mắc, thế nhưng tuyệt đối có giá trị. Bởi vì qua thôn này thì không có tiệm nữa, hiện tại nơi đó tám phần đều là đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông, nơi nào tới lượt mình mua thần đan, đã sớm bị người khác cướp sạch.


Tuy rằng chỉ bán U Hồn Châu được nửa giá, nhưng không sao hết, giá nêm yết U Hồn Châu ở chỗ của Lưu Nhất Phàm là năm ngàn linh thạch, nhưng bình thường ở cửa hàng U Hồn Châu cũng chỉ có ba ngàn linh thạch một viên, mỗi viên U Hồn Châu mình chỉ tổn thất năm trăm linh thạch.

Thế nhưng ở các cửa hàng khác, muốn bán mười viên trăm viên U Hồn Châu thì là chuyện dễ, quá một ngàn thì khó khăn, đâu phải ai cũng có nhiều tiền rảnh trong tay như thế. Đối phương sẽ ra sức ép giá, đến lúc đó cũng chỉ có hai ngàn linh thạch một viên. Căn bản không thể nào một hơi bán hết chín ngàn viên.

Mấu chốt nhất là, Động Huyền Linh Bảo Bản Mạng thần đan, có tiền cũng không mua được, đây mới giá trị nhất.

Lạc Ly thu hồi ba viên Động Huyền Linh Bảo Bản Mạng thần đan, bắt đầu tu luyện.

Chớp mắt đã qua một tháng, Lạc Ly không khỏi lắc đầu, Tiên Thiên Thái Nhất Đấu Mỗ Nhất Khí Quyết đã hoàn toàn luyện thành, chuyện còn lại là mài dũa công phu, tính toán trăm năm ngàn năm.

Thất Trúc sư huynh không cho phép Lạc Ly tu luyện các loại pháp thuật Thông Thiên Phong, Lưu Ly Hải. Vậy nên Lạc Ly không còn chuyện gì để làm nữa.

Nghĩ một hồi, hắn bắt đầu tu luyện Tiên Tần bí pháp Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Thiểm Cao đã lĩnh trong tông môn.

Thế nhưng bí pháp này rất khó lý giải, Lạc Ly mày mò mất một tháng nhưng vẫn chưa nhập môn, luôn thiếu hụt một tầng lý giải. Lúc này Lạc Ly không khỏi hoài niệm Tiểu Vô Tướng Chân Giải.

Chớp mắt lại bế quan thêm hai tháng. Lạc Ly xuất quan, tản bộ trong phủ đệ. Đột nhiên hắn phát hiện Hỗn Nguyên phủ đệ vắng hơn rất nhiều, không khỏi gọi quản sự lại hỏi:

Quản sự nghe xong nghi vấn của Lạc Ly, nói: “Sư thúc, ngươi không biết đó thôi, đã xảy ra chuyện lớn!”

Lạc Ly sửng sốt nói: “Xảy ra chuyện lớn gì?”

Quản sự nói: “Một tháng trước, Cửu U Quỷ Minh tông tuyên bố vì chúc mừng sáu mươi năm một giáp, mở ra ba phân mạch của thánh địa Cửu U Quỷ Minh Sơn, toàn bộ tu sĩ đều có thể đi vào đó tìm kiếm cơ duyên! Mấy tên bọn họ đều xin phép đi vào trong đó!”

Lạc Ly chần chờ hỏi: “Cửu U Quỷ Minh Sơn?”

Quản sự nói: “Đúng vậy, đó là thánh địa của Cửu U Quỷ Minh Tông, nghe đồn nơi đó vốn là nơi ở của bảy mươi hai Quỷ Thánh, sau này bị tổ sư khai sơn của Quỷ Minh tông là Quỷ Cốc Tử trục xuất, trở thành thánh địa của Cửu U Quỷ Minh tông. Trong đó có vô số cơ duyên, chỉ cần đạt được một cái thì có thể trực chỉ đại đạo!”


Cửu U Quỷ Minh sơn? Phải rồi, hình như Vũ Thần chân tôn từng nhắc qua, nếu như không thể luyện thành Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao thì có thể đi vào núi đó, sẽ có lĩnh ngộ, Lạc Ly nhất thời tâm động.

Lạc Ly nói: “Chuyện tốt như vậy, ta cũng muốn đi xem thử!”

Quản sự nói: “Đi đi, sư thúc, nói không chừng cơ duyên của ngươi tới, một bước lên trời!

Cửa vào ba nhánh núi này không nằm trong Quỷ Tổ thành mà một cái ở Hương Côi sơn, một cái ở Già La di tích, một cái ở Phong Hồn Đình. Tới đó, giao nộp một trăm linh thạch thì có thể tiến vào, trong đó có vô số quỷ thú, cơ duyên vô tận!”

Lạc Ly gật đầu, trong ba cửa vào phân mạch, Lạc Ly quyết định đi tới cửa vào ở Già La di tích, vào Cửu U Quỷ Minh sơn thăm dò.

Đi khỏi Hỗn Nguyên phủ đệ, bên ngoài phủ đệ lập tức có người chú ý Lạc Ly, lặng lẽ truyền âm:

“Cuối cùng cũng xuất hiện rồi, mọi người hãy chuẩn bị!”

Lập tức có người bắt đầu chuẩn bị.

Lạc Ly không hề hay biết, hắn rời khỏi Quỷ Tổ thành thì ngự kiếm bay thẳng về phía Già La di tích.

Bay được ba mươi dặm thì Lạc Ly nhíu mày, có chút không ổn.

Già La di tích, có vấn đề!


Lần trước mình ghé qua nơi này mua vài thứ, cửa hàng xuất hiện rất tà môn, nơi đó ngay cả bóng ma cũng không có, vì sao lại có người mở tiệm ở đó? Hơn nữa càng bất ngờ hơn đó là đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông lập tức xuất hiện, mấy Kim Đan chân nhân bao vây mình ở ngoài cửa.

Hai gã đệ tử Quỷ Minh tông còn cố ý mặc pháp bào bình thường, không mặc pháp bảo Quỷ Minh tông, bọn họ đang che dấu điều gì?

Hơn nữa hàng hóa trong cửa hàng đều có liên quan tới quỷ tộc. Lưu Nhất Phàm còn đặc biệt nói một câu, đầu mối giao thông, nơi đó sao có thể là đầu mối giao thông được chứ?

Trước kia Già La di tích có linh tuyền U Hồn châu nên còn có người qua lại, hiện tại không có gì cả, vốn phải vô cùng hoang vắng. Vì sao nơi đó lại có nhiều đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông đến như vậy? Bọn họ ở đó làm gì?

Cả chuyện mở thánh địa cũng có vấn đề. Không biết có phải đang che dấu gì đó hay không nữa?

Cố ý chọn ra ba nơi, một trong số đó là Già La di tích, như vậy sẽ có vô số tu sĩ tới đó, Lưu Nhất Phàm mở cửa ở đó cũng là chuyện tự nhiên, sẽ không ai quan tâm.

Lạc Ly càng nghĩ càng thấy có nhiều vấn đề, hắn không hề để ý rằng có mấy tu sĩ đang theo đuôi đằng sau hắn.

Lạc Ly xuất quan rất muộn, mặt trời lặn xuống từ từ, sắc trời âm u. Đột nhiên phía trước xuất hiện một thành trấn, trong trấn hình như có chợ đêm, rất náo nhiệt. Tiếng bán đồ, tiếng đùa giỡn, tiếng kêu ầm ĩ, vang dội một mảng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận