Đại Đạo Độc Hành

Độc tính thật mạnh, ám ảnh đó do chân khí hóa thành, không phải sinh mệnh, vậy mà cũng độc sát được. Xem ra ở nơi này, pháp thuật thuộc loại chân khí như Hải Khiếu Vô Lượng Sát, Ám Ảnh Vô Hình Sát rất khó phát huy sức mạnh.

Lạc Ly thở dài một tiếng. Duỗi tay, Lạc Liệt xuất hiện trước người Lạc Ly, hắn là người yếu nhất trong đám Hư Linh Kim Đan chân nhân, Lạc Ly phái hắn tiến vào đó thử nghiệm.

Lạc Liệt lập tức thi triển đủ loại pháp thuật phòng ngự, tiến vào trong màn hào quang đó, thế nhưng chưa tới ba mươi giây đã trở lại, sắc mặt xanh mét, cả người phiêu phiêu muốn tán.

Lạc Liệt trở lại bên cạnh Lạc Ly, Lạc Ly lập tức thu hồi lại, bắt đầu cảm thụ. Trong ba mươi giây đó Lạc Liệt trúng phải mười hai loại kịch động. Thế nhưng trong đó có mười một loại kịch độc Độc Vô Sinh Sát của Lạc Ly có thể kháng cự. Duy chỉ có loại độc vô hình thì Độc Vô Sinh Sát không thể kháng cự!

Thứ độc vô hình này rất âm hiểm, thẩm thấu vô ảnh vô hình, lại không hề có độc tính. Thế nhưng theo thời gian qua đi, xâm nhập vào cốt tủy, giết chết người khác trong lúc họ còn chưa hay biết gì cả.

Độc này gọi là quỷ độc, tu sĩ tới đây nghĩ rằng chỉ cần ăn giải độc đan thì có thể kháng cự lại kịch độc ở nơi này, thế nhưng ai cũng không ngờ rằng nơi này lại có quỷ độc núp trong bóng tối.

Lạc Ly không khỏi lắc đầu, nếu như không thể khắc chế được thứ kịch độc này thì Lạc Ly sẽ từ bỏ chuyến đi này, độc này, quá âm hiểm rồi!

Ngay khi Lạc Ly đang tự hỏi thì Tiểu Thạch trong Thái Sơ Động Thiên bất ngờ cử động, xuất hiện trên đỉnh đầu của Lạc Ly, nằm trên đỉnh đầu của hắn giống một cái khăn trùm đầu, truyền tới một thần niệm:


“Ta có thể giải độc này, vào đi!”

Lạc Ly sửng sốt, thế nhưng hắn vô cùng tin tưởng Tiểu Thạch, cắn răng, đưa mình vào trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn. Hải vực Độc Vô Sinh Sát trên người phát ra hào quang, bao vây thân thể Lạc Ly vào trong.

Lạc Ly chỉ cảm thấy mình như đang cởi truồng nhảy vào sông băng, chân khí toàn thân chấn động, suýt nữa bị độc khí xung quanh phá vỡ chân khí hộ thuẫn của mình!

Thế nhưng chỉ suýt nữa mà thôi, bản thân Độc Vô Sinh Sát đã là kịch độc không gì sánh bằng, vô số kịch độc trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn cũng không thể công kích khí thuẫn phòng ngự của Lạc Ly.

Tiểu Thạch trên đỉnh đầu Lạc Ly chậm rãi hô hấp, quỷ độc bay tới cạnh Lạc Ly lập tức biến mất, tới lúc này Lạc Ly mới an toàn vô sự!

Lạc Ly lấy lại bình tĩnh, đi chậm quanh nơi này, đi từng bước về phía trước. Nơi này khói độc quay cuồng, thần thức căn bản không thể phóng quá xa, phải nhờ vào mắt để nhìn, phải nhờ vào tay để sờ!

Sau khi thích ứng sơ bộ hoàn cảnh nơi này, Lạc Ly bắt đầu tăng tốc, bắt đầu tiến nhanh về phía trước. Mạo hiểm như vậy, sao có thể không có thu hoạch gì được chứ?

Đi từng bước về phía trước, chớp mắt Lạc Ly đã đi khoảng mười dặm trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn. Dưới tầm nhìn của Thủy Mục Niên Hoa Quang Âm, khói độc trùng trùng căn bản không thể che kín tầm mắt của Lạc Ly được.

Đi chừng ba mươi dặm, đột nhiên phía trước chớp lóe bạch quang, có cái gì đó đánh về phía Lạc Ly. Lạc Ly duỗi tay ra, tay vung Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm, kiếm quang màu vàng chợt lóe, yêu thú đánh tới muốn chạy trốn, thế nhưng căn bản không nhanh bằng kiếm của Lạc Ly.

Tiếng kêu khàn khàn vừa mới vang lên đã bị cắt ngang, máu đen bay lên, bị hộ thân chân khí chắn ở bên ngoài, bốc lên từng trận khói đen, giống như trong máu đen cũng ẩn chứa kịch độc đáng sợ. Lạc Ly nhìn qua, một yêu thú giống chuột bị hắn chém thành hai nửa.

Lạc Ly không khỏi nghĩ: “Thứ đáng sợ, tốc độ cực nhanh, lại còn tinh thông thần thông Không Độn, nếu không thì ta cũng nhìn thấy, hơn nữa nó ẩn chứa kịch độc đáng sợ, nếu như bị nó cắn trúng, sợ là Độc Vô Sinh Sát của ta cũng ngăn không được!”

Ngay khi Lạc Ly đang tự hỏi thì xung quanh truyền tới tiếng xào xạt, nhìn qua, có chừng hơn trăm con yêu thử hai mắt tỏa ra hàn quang nhìn Lạc Ly.


Lạc Ly lập tức giật mình, sao lại có nhiều yêu thử bao vây mình đến như vậy.

Trốn không thoát, tốc độ của chúng rất nhanh, chỉ có thể chiến đấu!

Ngay lúc Lạc Ly đang tự hỏi thì những con yêu thử này đã vọt về phía Lạc Ly.

Chúng nó có độn thuật kỳ dị, nháy mắt biến mất vô ảnh, sa đó xuất hiện ở phía trước, có thể xuyên qua tất cả chướng ngại vật. Hơn nữa tốc độ cực nhanh, trên người mang theo vô tận kịch độc.

Nhìn thấy nhiều yêu thử như vậy, Lạc Ly bắt đầu phóng thích Hư Linh Kim Đan chân nhân. Thế nhưng Hư Linh Kim Đan chân nhân không có Độc Vô Sinh Sát hộ thể, ở trong không gian này, vượt qua ba mươi giây thì sẽ bị đầu độc biến mất.

Cho nên mỗi lần Lạc Ly chỉ thả ra ngoài bốn Kim Đan chân nhân, sau đó trong vòng ba mươi giây thu hồi bọn họ lại, sau đó lại phóng ra ngoài, lại thu hồi, hình thành trận thế Kim Đan chân nhân bảo vệ mình, bắt đầu đại chiến với đàn yêu thử quỷ dị này.

Yêu thử phát ra tiếng rít xèo xèo chói tai. Tốc độ cực nhanh, xông mạnh tới đây, một con lập tức bị Hư Linh Kim Đan chân nhân đánh chết. Thế nhưng yêu thử giống như vô cùng vô tận, trăm con vừa chết hết thì lập tức xuất hiện yêu thử mới.

Thủ lâu tất có sơ hở, một ít yêu thử vượt qua được phòng ngự của Kim Đan chân nhân, vọt tới trước người Lạc Ly.

Lạc Ly ra tay, thế nhưng hiện tại cần phải vận chuyển Độc Vô Sinh Sát, không thể sử dụng pháp thuật khác của Hỗn Nguyên tông, chỉ có thể dựa vào thần kiếm trong tay, dựa vào kiếm thuật nguyên thủy nhất, chiến đấu với yêu thử. Sau khi diệt sát hai ba còn thì bị vây trong vòng nguy hiểm.


Đồng thời hắn còn phải thu hồi cùng phóng thích Hư Linh Kim Đan chân nhân, còn phải chiến đấu với yêu thử đột phá phòng ngự. Khiến đầu óc của Lạc Ly vận chuyển điên cuồng. Chỉ cách một ly thôi thì là tử vong, hắn gặp phải nguy hiểm lớn nhất trong đời.

May mà không phải tu luyện Thái Hư Thiên Diễn Thái Thượng Cảm Ứng Thiên không công, dựa vào năng lực tính toán cường đại của kinh này, Lạc Ly đau khổ kiên trì.

Hắn âm thầm cắn răng, thật ra yêu thử này không mạnh, chỉ cần mình có thể sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát, hoặc sử dụng Cự Kình Bá Đạo Sát thì có thể giết chết toàn bộ yêu thử. Thế nhưng hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng Độc Vô Sinh Sát, sát này không hề gây thương tổn với yêu thử. Người ta gặm độc lớn lên, thứ không sợ nhất là độc, vậy nên Lạc Ly rất nguy hiểm.

“Nếu như có thể sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát thì tốt rồi, cho dù là Cự Kình Bá Đạo Sát cũng được!”

“Đúng rồi, hình như ta có cách!”

Trong lúc nguy cấp, Lạc Ly nhớ tới Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao!

Sử dụng pháp này thì có thể đồng thời sử dụng nhiều pháp thuật, không hề ảnh hưởng gì với nhau, phối hợp lẫn nhau, hình thành hiệu quả pháp thuật cường đại, gần giống với nhất tâm nhị dụng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận