Đại Đạo Độc Hành

Người sợ bức, ngựa sợ cưỡi, sống chết trước mắt, Lạc Ly tĩnh tâm lại, yên lặng sử dụng Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, đủ loại vấn đề khó khăn trước kia hiện tại được giải quyết dễ dàng. Lạc Ly quát khẽ một tiếng, cả người hắn vẫn nằm trong sự bảo hộ của Độc Vô Sinh Sát, hai tay lại sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát!

Một chưởng đẩy ra, một tiếng nổ vang, chấn giết ba con yêu thử. Thế nhưng Lạc Ly lập tức phát hiện, sử dụng pháp thuật phạm vi lớn trong này, hiệu quả không cao, bởi vì nơi này độc tính trải rộng, khiến cho uy lực của Hải Khiếu Vô Lượng Sát không đủ!

Lạc Ly lập tức biến hóa, hóa sinh Cự Kình Bá Đạo Sát, một quyền giáng xuống, vô cùng mạnh mẽ, cách không đánh nổ đầu một con yêu thử.

Lạc Ly máy động, Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm chợt lóe lên trong lòng bàn tay, xa xa một con yêu thử bị chém thành hai nửa.

Một kiếm này là Thanh Ngư Du Lân Sát! Một kiếm này, giống như nhổ đinh dẫn trâu, thuận theo thiên đạo, một kiếm chém xuống, yêu thử giống như va đập vào kiếm, bị Lạc Ly chém chết!

Lạc Ly cười ha ha!

Dựa vào Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, Lạc Ly đồng thời sử dụng ra tam đại sát pháp, Độc Vô Sinh Sát làm trung tâm, luôn luôn bảo vệ thân thể, tay trái là Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ sức mạnh vô tận, tay phải là Thanh Ngư Du Lân Sát, kiếm quang thanh bần, một kiếm một con!

Chiến đấu, chiến đấu, chiến đấu!

Nháy mắt, Lạc Ly thu hồi toàn bộ Hư Linh Kim Đan chân nhân, không cần bọn họ bảo vệ, một mình Lạc Ly đã đủ đấu với bọn yêu thử này.


Có lúc cũng sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát, thế nhưng không phải dùng nó oanh kích giết chết yêu thử mà dùng nó để tạo ra một mảng hải vực, trong hải vực này, Lạc Ly đồng thời sử dụng Thanh Ngư Du Lân Sát, vô số yêu thử lọt vào trong này biến thành cát bụi!

Có khi sử dụng Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ không giới hạn, hóa sinh vô tận lực lượng, một kiếm quơ xuống, một đạo hàn quang, hơn mười yêu thử lập tức ngã lăn tại chỗ!

Giết, giết, giết!

Chớp mắt, cả đất toàn là xác chuột, những con yêu thử còn sót lại sợ bị giết, rít lên một tiếng, chạy tán loạn khắp nơi, Lạc Ly cầm kiếm nơi tay, toàn thắng!

Lạc Ly nhíu mày, yêu thử này điên rồi sao? Vì sao lại tập kích mình điên cuồng như thế? Hắn nhìn ra xa, lập tức sửng sốt, chỉ thấy trước đó có một cây linh thụ kỳ dụ, mọc sừng sững nơi đó!

Cây này chỉ cao ba thước, trên cây có chín cành, cành cây không mọc lá cây, thế nhưng có vô số mặt quỷ treo tòn ten trên cành cây như lá.

Dưỡng Hồn Thụ!

Cây này ba ngàn năm nẩy mầm, ba ngàn năm trưởng thành, ba ngàn năm khai chi, cây này tồn tại ít nhất một vạn năm. Cây này có thể sản xuất Huyền giai trung phẩm thiên địa linh mộc Dưỡng Hồn Mộc. Thiên địa linh mộc này rất diệu dụng, rất có ích với tu luyện thần hồn, không có một Kim Đan chân nhân nào có thể kháng cự lại vật này.

Chẳng trách đàn yêu thử này tử chiến không lùi, thì ra mình đi lầm vào đây, chúng nó gắt gao thủ hộ Dưỡng Hồn Thụ này! Cho nên mới huyết chiến với mình.

Lạc Ly mừng rỡ, bước nhanh qua đó!

Xác nhận lại, đúng là Dưỡng Hồn Thụ. Hơn nữa cây này có thể sinh ra ba phần Dưỡng Hồn Mộc, trải qua Biện Tài Thuật của mình phân tách, ít nhất có thể có được sáu phần Dưỡng Hồn Mộc!

Đúng là đại hỉ. Lạc Ly bắt đầu khai thác thụ này. Vô số mặt quỷ biến thành lá cây treo trên cây gào thét với Lạc Ly, muốn ngăn cản Lạc Ly chặt cây này. Thế nhưng Lạc Ly tùy tiện lấy ra một phù lục rồi kích hoạt, một đạo hào quang lóe lên, toàn bộ lá cây mặt quỷ biến mất sạch.

Lạc Ly bắt đầu chặt cây, dưới lưỡi kiếm của Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm, Dưỡng Hồn Thụ bị chặt ngã, sau đó Lạc Ly chặt chặt chém chém, chỉ cần hai nhánh cây thì có thể có một phần Dưỡng Hồn Mộc, cuối cùng Lạc Ly thu hoạch được bốn phần Dưỡng Hồn Mộc.

Dùng pháp thuật khóa chặt Dưỡng Hồn Mộc lại, tránh việc linh tính tiết ra ngoài. Sau đó Lạc Ly thu hồi chúng nó lại. Gốc cây Dưỡng Hồn Thụ vẫn còn, Dưỡng Hồn Thụ cũng chưa vong, sáu ngàn năm sau, có thể trưởng thành thành một cây Dưỡng Hồn Thụ mới.


Lạc Ly sửa sang nơi đây lại một chút, chôn bốn viên trung phẩm linh thạch dưới gốc đây. Có linh thạch này, cây này sẽ không chết, không tới mức hoàn toàn tuyệt căn. Làm người đừng nên quá đen, không nên chém tận giết tuyệt.

Sửa sang xong, đột nhiên phía xa truyền tới tiếng nói chuyện.

Một gã tu sĩ hô: “Vương huynh, ngươi mau nhìn, có nhiều thi hài Linh Độn thử tới như vậy!”

Tu sĩ còn lại nói: “Không phải chứ, Trương lão đệ, thực sự là Linh Độn thử. Chuột này rất đáng sợ, tốc độ cực nhanh, có thần thông Không Độn, hơn nữa đều tụ thành bầy, bị chúng nó cắn rồi thì chắc chắn phải chết! Là ai mà giết nhiều Linh Độn thử tới như vậy.”

Trương lão đệ nghe vậy, cao hứng nói: “Vương huynh, chúng ta phát tài rồi, đuôi của Linh Độn Thử là tài liệu chế tạo phù bút tốt nhất. Nơi này có khoảng bảy tám trăm thi thể. Giá trị ít nhất năm mươi vạn linh thạch!”

Vương huynh cao hứng nói: “Phải, phải, chúng ta phát tài rồi! Chờ đã, ta nhớ gần Linh Độn Thử nhất định có bảo vật. Chuột này đều vừa mới chết, vết máu chưa khô, tu sĩ đánh chết nhiều Linh Độn Thử như vậy nhất định sẽ bị kiệt sức!”

Nói xong, hai người lập tức vọt tới Lạc Ly.

Nháy mắt, ba người bọn họ đứng đối nhau, hai mắt đối diện, ngạc nhiên trong lòng.

Vương huynh quát lên: “Giết hắn, bảo vật nhất định ở trên người của hắn!”

Trương lão đệ ở sau lưng hắn kêu rên một tiếng. Bắt đầu thả ra đủ loại đồng giáp cương thi, trong đó không ngờ có bốn con Phi Thiên Dạ Xoa! Hóa ra là đệ tử Bắc Mang sơn!

Mà Vương huynh thì thân thể biến hóa, hóa thành cự quỷ cao lớn ba trượng, mặt mũi hung tơn, mồm to như bồn máu, vọt đánh về phía Lạc Ly.


Hai người này đều là Trúc Cơ đại viên mãn. Chỉ kém chút nữa thì có thể kết đan.

Lạc Ly không triệu hồi Hư Linh Kim Đan chân nhân, bàn tay lóe lên kiếm quang, Thanh Ngư Du Lân Sát bổ tới, giống như con cá tung tăn. Tránh thoát khỏi công kích của cự quỷ, vọt tới trước người cự quỷ, giáng một kích thật mạnh. Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ oanh kích vô tận. Đánh cự quỷ lập tức văng đi.

Đám đồng giáp cương thi đã vọt tới, bốn Phi Thiên Dạ Xoa bay ở trước nhất.

Hai chân Lạc Ly chớp lóe. Hóa sinh vô tận kim quang, Phích Lịch Chấn Quang Độn, nhanh chóng lui về phía sau, hai tay nhanh chóng kết ra ấn chú, quát nhẹ một tiếng: “Thái Sơn, đánh!”

Trên đỉnh đầu Lạc Ly xuất hiện một ngọn Thái Sơn to lớn, có diện tích khoảng bốn mươi trượng, cao khoảng ba mươi trượng, giáng xuống tức thời!

Đùng! Thái Sơn giáng xuống, toàn bộ cương thi cùng Phi Thiên Dạ Xoa đều bị đè dười Thái Sơn, hóa thành bột mịn.

Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, Lạc Ly có thể tùy ý sử dụng pháp thuật mà mình nắm giữ, hắn đồng thời sử dụng ra ba pháp thuật.

Thái Sơn đè xuống, hai người đối phương lập tức trợn mắt, nhìn nhau, lập tức chạy trốn. Cự quỷ lộn một vòng trên đất, hóa thành một con linh quỷ hai cánh, giương cánh bay lên. Tu sĩ còn lại thì nhảy tưng tưng giống cương thi, nhưng mỗi bước nhảy xa tới trăm trượng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận