Đại Đường Đạo Soái

Khê Bật Hà Lực trực tiếp đánh lên đầu của đối phương, nhưng đối phương đỡ được.

Bọn họ xung phong liều chết, phóng hỏa giết địch, cẩn tuân mệnh lệnh, cũng không có tiến sâu vào trong trận địa của địch quân.

Đại quân Tiết Duyên Đà do Đại Độ Thiết suất lĩnh, Đại Độ Thiết tính cách
táo bạo, nhưng thân kinh bách chiến, tuyệt không phải hạng người vô
năng, sau khi biết có địch tập kích, phân tích sơ qua, đã có đối sách,
áp dụng chiến thuật vây khốn là chính xác nhất, trước hết phải vây Khế
Bật vào bên trong, làm mưa làm gió, không đi trợ giúp, lợi dụng ưu thế
đối phương nhiều lính, trước triển khai vây quanh đám quân tiến hành tập kích. Sau đó phản kích toàn diện, đem đám địch quân không biết trời cao đất rộng này mà tiêu diệt.

Nhưng mà, Khế Bật Hà Lực cũng không
cho hắn cơ hội này, lúc hắn giết địch, vẫn luôn chú ý hướng đi của quân
địch, cộng thêm bọn họ không xâm nhập vào sâu, cho nên phân tích được
lợi và hại của cuộc chiến, thấy hành động của đối phương khác thường,
quyết đoán hạ mệnh lệnh lui lại.

Không nên quên, Khế Bật Hà Lực
cũng là người thảo nguyên, người trong thảo nguyên chiến đấu là nhất

lưu, công phu chạy trốn là siêu nhất lưu, còn chưa chờ Tiết Duyên Đà bố
trí vòng vây, bọn họ đã đi trước một bước.

Không biết số lượng
địch quân là bao nhiêu, giặc cùng đường chớ đuổi, Đại Đạo Thiết cũng
biết rõ, nhìn thấy địch quân đã rời đi, tức giận mở to mắt, nổi trận lôi đình, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể kiểm kê thành quả chiến
đấu, tự nhận không may.

Xung phong liều chết nửa canh giờ, hơn
một ngàn doanh trướng bị đốt, số lượng quân lính Tiết Duyên Đà bỏ mình
hơn năm ngàn người, bị thương nặng nhẹ đạt tới hơn vạn người, tổn thất
thảm trọng.

Khế Bật Hà Lực trốn ra xa, thẳng đến khi xác nhận sau lưng không có truy binh, lúc này mới thư giãn chỉnh đốn, kiểm kê nhân
số thương vong.

Một trận chiến này bọn họ chỉ tổn thất gần năm trăm người mà thôi, thành quả chiến đấu không thể bảo là không huy hoàng.


Trên gương mặt tục tằng của Khế Bật Hà Lực hiện ra nụ cười vui vẻ.

- Đi, chúng ta rút quân về lĩnh thưởng đi...

Khế Bật Hà Lực vung tay lên, mang theo tâm tình chiến thắng trở về nơi trú quân.

Lúc bọn họ đi tới gần nơi trú quân, ngạc nhiên phát hiện chỗ quân doanh, đã có tiếng kêu giết liên hồi, ánh lửa chiếu sáng đêm tối.

...

Hầu Quân Tập vẫn đột phá phòng tuyến, theo đông doanh, hắn tránh quân chủ
lực, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai mà công phá đông doanh.

Lúc này không phải là đánh nghi binh, mà là bản thân hắn tự mình dẫn đội.

Thủ tướng đông doanh Tiết Vạn Triệt tử trận.

Tiết Vạn Triệt dũng mãnh thiện chiến, không thua kém La Thông, Tiết Nhân
Quý, đối mặt Tiết Duyên Đà tập kích, hắn anh dũng tác chiến, lên tuyến
đầu ngăn địch.

Trải qua thời gian dài chiến đấu, Tiết Vạn Triệt
đã triệt để ngăn chặn thế công của Tiết Duyên Đà. Tiết Vạn Triệt tác
chiến lớn mật, dã tâm mười phần, hắn chỉ huy binh mã ý đồ vây quanh binh lính Tiết Duyên Đà, ý định đưa bọn chúng giết sạch.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận