Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Chương 7: Cắn nuốt Hoang Linh (1)

Thác Bạc Huy là tên của tộc trưởng Hùng Kim bộ lạc. Trước sự cuồng sát của Tinh Hồn, Thác Bạc Huy vô cùng phẫn nộ, nhưng vì bảo vệ Vu Sư nên chỉ có thể cắn răng chịu đựng, trơ mắt nhìn tộc nhân từng người từng người một ngã xuống.

Bây giờ được Vu Sư ra lệnh, Thác Bạc Huy không chút do dự, khí thế Huyết Cảnh hậu kỳ Chiến Vu hừng lên.

Huyết Cảnh hậu kỳ Chiến Vu, thực lực không thua kém gì tiên giả Phàm Tiên hậu kỳ.

Mà Thác Bạc Huy từng lăn lộn chém giết vô số, thực lực so với một Huyết Cảnh Chiến Vu hậu kỳ còn muốn mạnh hơn bình thường. Thác Bạc Huy giống như một đầu mãnh hùng, xông thẳng tới chỗ Tinh Hồn đang hỗn chiến với tộc nhân Hùng Kim bộ lạc.

- Nhân loại đáng chết, ta sẽ nghiền nát ngươi.

Một quyền Thác Bạc Huy tung ra rất nhanh hướng thẳng đến. Tinh Hồn sắc mặt không đổi, lực lượng tiên lực trong đan điền, thông qua hoa sen Thể Đạo càng bạo tăng. Tiên lực này chính là tích góp nhiều năm qua khi tu luyện tại Huyền Thiên Giới, mỗi một giọt tiên lực đều cực kỳ quý giá, nếu không phải hiện tại đang nguy hiểm thì Tinh Hồn cũng chẳng muốn dùng đến tiên lực này.

Thác Bạc Huy thực lực mạnh hơn đám tộc nhân Hùng Kim bộ lạc rất xa, một Chiến Vu lăn lộn sinh tử, Tinh Hồn không dám xem thường, đành phải hy sinh tiêu hao tiên lực áp súc nhiều năm qua để đánh một trận.

Chỉ thấy Tinh Hồn lóe lên ánh kim quang, gió thổi phiêu phiêu làm tung bay mái tóc, khí tức trên người hoàn toàn vượt qua tiên giả Phàm Tiên Cảnh, mà khí tức chính là Phù Tiên Cảnh – bước thứ hai Linh Hậu kỳ.

Áp súc tiên lực vào cánh tay, Tinh Hồn quyền đối quyền với Thác Bạc Huy.


Ầm một tiếng, cuồng phong tán loạn, áp lực thổi lan tràn xung quanh đẩy lùi tộc nhân Hùng Kim bộ lạc ra xa, trong đầu oong oong từng cơn nhức nhối bị tạo thành bởi áp lực của kình quyền.

Ở hướng khác, áp lực quyền kình cũng ảnh hưởng đến bốn gã Chiến Vu và Cố Tinh Hải.

Cũng nhờ vậy mà Cố Tinh Hải được thở ra vài hơi mệt nhọc. Đây là lần đầu tiên Cố Tinh Hải trực tiếp đối diện với một cuộc chiến khốc liệt, lại một mình đối phó với bốn Chiến Vu kinh nghiệm chiến đấu phong phú, mặc dù tu vi nàng cao hơn các Chiến Vu này một tầng, nhưng trên người lại bị không ít vết thương, trông bộ dạng khá là thê lương. Có điều vì mạng sống, Cố Tinh Hải đành phải cắn răng chịu đựng.

Sau một quyền va chạm, Thác Bạc Huy và Tinh Hồn đều bật ngược về phía sau.

Thác Bạc Huy lau đi tia máu chảy ra ở mép miệng, nội tâm chấn kinh không thôi, hắn không ngờ rằng một nhân loại lại có sức mạnh thân thể lớn như vậy.

Đại Thiên Thế Giới, luận về lực lượng thân thể, các tiên giả cường độ thân thể yếu kém nhất trong số các đại chủng tộc, nếu trong cùng một cấp độ, lực lượng thân thể của tiên giả không thể so sánh với các Chiến Vu hay Tu La tộc được.

Thác Bạc Huy từng trải qua không ít cuộc chiến với nhân loại tại Hư Thần Tinh, hắn rất hiểu rõ chuyện này. Nhưng đây là lần đầu tiên, Thác Bạc Huy gặp một nhân loại có cường độ thân thể rắn rỏi như Tinh Hồn.

Mà Tinh Hồn cơ thể cũng chịu phản chấn không nhẹ. Đón một quyền của Thác Bạc Huy khiến hắn tiêu hao gần phân nửa số lượng tiên lực áp súc trong đan điền. Vốn số tiên lực này dùng để đột phá Phù Tiên Cảnh, nhưng tình huống hiện tại không còn cách nào khác.

Tinh Hồn vốn mau lẹ nhạy bén, thân thủ vô cùng quỷ dị, khi rơi vào đám đông người thì trà trộn. Trước đó hắn thả đi không ít các nô lệ bị Hùng Kim bộ lạc bắt giữ, những nô lệ này bây giờ đang bắt đầu làm loạn để tìm cơ may bỏ trốn.

Phía Vu Sư, hắn đã cố gắng thu lại Hoang Linh của mình để có thể trấn áp Tinh Hồn và Cố Tinh Hải.

Nhưng bỗng, trước mặt hắn xuất hiện mấy bóng người, gương mặt dữ tợn nhăm nhe ám sát Vu Sư.


Vu Sư biến sắc, đây đang là thời điểm suy yếu nhất, mặc dù mấy kẻ này không thể giết được lão ta, nhưng hậu quả để lại cho lão cũng vô cùng nghiêm trọng.

- Các ngươi muốn chết!

Vu Sư tức giận, trong mắt lóe lên sát khí, tay phải vẽ ra chú thuật tấn công tới.

Chú thuật hóa thành mấy cái Băng Trùy, ba kẻ định tấn công Vu Sư thực lực thua xa Vu Sư, mặc dù đang trong thời kỳ suy yếu, nhưng vẫn có thể tùy tiện giết chết được mấy tên này.

Băng Trùy sắc bén đâm vào lồng ngực, bọn họ hét thảm một tiếng, ngã người về phía sau đoạn tuyệt sinh mệnh.

Mà Vu Sư sắc mặt nhợt nhạt nôn ra một ngụm máu, trên bầu trời huyễn tượng Hoang Linh có dấu hiệu bị sụp đổ. Nếu như Hoang Linh mà bị sụp đổ, đến tám phần Vu Sư chắc chắn sẽ chết. Lão tức giận, liều mình thu lại Hoang Linh.

Thác Bạc Huy trong đám hỗn loạn không thể tìm ra được Tinh Hồn, hắn cứ thoát ẩn thoát hiện, lâu lâu lại ném một vài nô lệ hay tộc nhân Hùng Kim bộ lạc để nhân cơ hội bỏ trốn tiếp.

Bỗng thấy Vu Sư lâm thế trọng thương, Thác Bạc Huy nhìn mấy gã Chiến Vu đang chiến đấu với Cố Tinh Hải, quát:

- Bảo vệ Vu Sư, con bé đó để ta.

Bốn Chiến Vu tuân lệnh, lập tức lùi lại thì bỗng phía sau lưng xuất hiện một bóng đen.

Âm thanh thảm thiết vang lên, một cái đầu lâu bay thẳng lên trời, rồi lạnh lùng rơi bộp xuống tế đàn. Máu tươi của gã Chiến Vu vừa bị mất đầu bắn vào mặt Cố Tinh Hải, khiến nàng cứng đơ người, trong mắt lộ vẻ hoảng loạn.


Bỗng bên tai một giọng nói nhàn nhạt vang lên:

- Mau bỏ chạy vào rừng, thúc thúc sẽ tìm ngươi sau.

Giọng nói đó chính là của Tinh Hồn. Cố Tinh Hải trong sự kinh sợ hoảng loạn, khi vừa nghe Tinh Hồn nói thì giật mình, tuy có chút chệch choạc, nhưng vẫn nhanh chân trong đám hoảng loạn tìm được đường đi.

Thác Bạc Huy nhìn thấy thuộc hạ ngã xuống, trong mắt lộ ra oán hận.

- Nhân loại đáng chết, ta phải băm ngươi ra làm ngàn mảnh.

- Câu này ta nghe nhiều rồi!

Tinh Hồn lạnh nhạt đáp trả, sau khi giết chết một Chiến Vu, hắn cũng không có dự định ứng phó với Thác Bạc Huy, liền nhảy vào đám đông hỗn loạn một lần nữa.

Hắn yểm trợ Cố Tinh Hải thành công bỏ chạy, xem như bỏ xuống được một gánh nặng, tiếp theo chính là đến phần của bản thân rồi.

Thân thủ của Tinh Hồn quá cổ quái, làm cho Thác Bạc Huy tức điên lên, đến nỗi không nhịn được mà ném tộc nhân của bị ra để đuổi theo Tinh Hồn.

Tâm trạng của hắn lúc này cực kỳ xấu, chỉ muốn giết chết Tinh Hồn, ngoài ra không còn suy nghĩ nào khác.

Chính bởi vì vậy mà hắn quên đi mất một chuyện quan trọng, đó chính là Vu Sư đang trong thời kỳ suy yếu.

Các nô lệ số lượng còn lại rất ít, muốn bỏ chạy cũng không thể bởi tộc nhân Hùng Kim bộ lạc vây xung quanh, làm chó cùng đường, rốt cuộc đám nô lệ quay về hướng Vu Sư, liều mạng xông tới.


Bên cạnh Vu Sư có ba Chiến Vu bảo vệ, thế nhưng đấu với Cố Tinh Hải khiến bọn họ tiêu hao rất nhiều thể lực, rồi sau đó Tinh Hồn như bóng ma đánh bọn họ trọng thương nữa, giờ đối đầu với một đám nô lệ điên này, rốt cuộc tinh thần cũng không còn được giữ vững.

Tinh Hồn dĩ nhiên đang trà trộn vào đám đông này, một giây khi ba Chiến Vu kia ngây ra hoảng loạn, hắn dùng hết tốc độ của mình xông thẳng về phía Vu Sư.

Thác Bạc Huy trông thấy, vừa tức giận, vừa xen lẫn sự kinh sợ.

- Nhân loại, mau dừng tay, nếu không dù có chết ta cũng kéo ngươi theo.

Tinh Hồn lúc này chẳng buồn quan tâm đến uy hiếp của Thác Bạc Huy, mục tiêu của hắn bây giờ chính là Vu Sư, hay nói chính xác hơn, Tinh Hồn đang nhắm đến Hoang Linh của Hùng Kim bộ lạc.

Lúc Hoang Linh xuất hiện, hoa sen Thể Đạo trong Linh Đài kích động như muốn nuốt chửng Hoang Linh, nếu hoa sen Thể Đạo lột xác, tu vi của Tinh Hồn sẽ đột phá.

Thế nên lúc này hắn thậm chí không tiếc số lượng tiên lực tồn động còn lại, đem toàn bộ thi triển ra khiến cho tốc độ của hắn nhanh hơn gấp đôi.

Gương mặt Vu Sư đại biến:

- Thủy thuật – Thôn Hùng.

Đến nước này, dù phản phệ có ảnh hưởng đến việc trở thành Vu Sư nhị đẳng hay không lão cũng chẳng để ý đến nữa, so với trở thành Vu Sư nhị đẳng thì cái mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn.

Lão Vu Sư cắn chóp lưỡi phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng thêm nhợt nhạt khó coi, sinh cơ như mất đi mấy mươi năm.

Chỉ thấy máu tươi ẩn chứa lực lượng Vu Thuật, chớp mắt biến thành một đầu Hắc Hùng khổng lồ hung dữ, gầm lớn một tiếng, há cái miệng đầy răng nanh như muốn nuốt chửng Tinh Hồn vậy.

- Cút!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận