Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Chương 156: Túy Kiếm sư huynh

Tốc độ xuất thủ của Tinh Hồn rất nhanh, thế nhưng so với tốc độ truyền tống thì bị kém đi nửa giây. Nếu như lúc đó Hồng Liên không sử dụng nữ tử kia làm con tốt thí, tranh thủ cho nàng nửa giây, bằng không lúc này, chỉ sợ cả ba người Hồng Liên trở thành một cái xác vô hồn rồi.

Có điều, mặc dù đã chạy được, nhưng cái giá phải trả không hề nhẹ chút nào đâu.

- Vẫn để con cá lọt lưới, sau này có lẽ dính và không ít rắc rối rồi.

Nhìn cái hố lớn trước mắt do chính mình tạo thành, Tinh Hồn lắc đầu tự nói. Không thể không nói, cô gái quyến rũ phong tình gọi là Hồng Liên kia hành động rất quyết đoán, chính bởi vì như thế mới khiến cho Tinh Hồn cảm thấy hơi bận lòng.

Nữ nhân tâm địa ngoan độc, so với đám đàn ông vai u bắp thịt đáng sợ hơn rất nhiều.

Bất quá, bây giờ chỉ đành nhất cử đề phòng mà thôi. Tinh Hồn xoay người lại, nhìn ba cái thi thể đằng sau lưng. Linh hồn của tiên giả Linh Hậu Kỳ quá yếu ớt dưới lực lượng pháp tắc của Đại Thiên Thế Giới, thế nên chỉ trong giây lát là liền tiêu tán ngay.

Bởi vì Tinh Hồn dồn chú tâm đến Hồng Liên, căn bản không có thời gian để thu thập linh hồn của các nàng.

Thế nên rốt cuộc chỉ có thể thu thập lại lực lượng huyết nhục cùng với ba cái nhẫn trữ vật mà thôi. Kiểm tra nhẫn trữ vật, những nữ nhân này, cư nhiên lại rất giàu có.

Linh thạch hạ phẩm, mỗi người xấp xỉ một vạn khối, đan dược trị thương, phục hồi nguyên lực mỗi người hơn năm mươi khỏa, vũ kỹ cũng khoảng sáu bảy quyển trong mỗi cái nhẫn trữ vật.

Những nữ đệ tử Tà Âm Tông này cư nhiên mỗi người đều là một phương tiểu tài chủ, muốn ăn đứt đám đệ tử Thiên Kiếm Tông cả. Thu thập những thứ hữu ích, còn lại Tinh Hồn đều vứt đi cả.

Kế tiếp chính là đi tìm thêm một khối nội đan cấp ba nữa là xong. Hiện tại, nội đan cấp hai Tinh Hồn đang có rất nhiều, có khoảng hơn trăm cái nhờ vào chính mình giết chết Liệt Diệm Hỏa Sư, còn lại là của Hàn Quyết và ba nữ tử Tà Âm Tông.

Với thực lực của những người này, dù liên thủ với nhau cũng chưa chắc chống cự nổi sức mạnh của hậu thiên hoang thú cấp ba.

Thế nên một viên nội đan cuối cùng, vẫn là Tinh Hồn tự mình thu thập.

Sau khi vô tình tiến vào động phủ dưới hồ nước, Trấn Ngục Huyền Thể vô tình đột phá tầng thứ hai, khiến cho lực lượng thân thể của hắn đã muốn mạnh hơn hậu thiên hoang thú cấp ba. Chỉ cần không đụng phải hậu thiên hoang thú cấp ba chí tôn, Tinh Hồn liền xử lí nhanh gọn mà thôi.

Chỉ hai ngày sau, Tinh Hồn đụng độ Hoàng Kim Trảo Lang, hậu thiên hoang thú cấp ba phổ thông, Tinh Hồn thực hiện bí pháp hợp nhất với Hỏa Công Công, chỉ một kiếm duy nhất liền diệt sát được Hoàng Kim Trảo Lang.

Thu thập nội đan của Hoàng Kim Trảo Lang xong, Tinh Hồn liền cấp tốc quay trở lại Thiên Kiếm Tông ngay. Bởi vì lúc Tinh Hồn tiến vào hang động dưới thác nước kia, khoảng khắc phá vỡ hàn hạp thì liền lăn ra bất tỉnh nhân sự, không biết rõ thời gian đã trôi qua bao lâu.

Nghe nói, Thiên Kiếm Tông sắp bắt đầu thí luyện, đệ tử ngoại môn toàn bộ đều phải tham dự, nếu không tham dự sẽ bị giáng xuống làm đệ tử tạp dịch, hoặc thậm tệ hơn là đuổi cổ khỏi Thiên Kiếm Tông.

Lại tốn thêm hơn một ngày thời gian, Tinh Hồn bỏ ra một ngàn khối linh thạch hạ phẩm để truyền tống trở lại Thiên Kiếm Tông.

Vừa về đến nơi, hắn lập tức hỏi thăm quản sự phụ trách truyền tống trận thì mới biết, thời điểm diễn ra thí luyện vẫn còn khoảng gần hai tháng nữa mới diễn ra.

Nghe vậy, Tinh Hồn trong lòng nhẹ xuống, cảm tạ quản sự kia một tiếng rồi quay trở lại Đại Kiếm Đường để trả nhiệm vụ.

Đại Kiếm Đường vẫn như trước đây, có rất đông đệ tử hiện diện. Khi thấy Tinh Hồn xuất hiện, một bộ phận đệ tử gương mặt thay đổi. Trong số đó, có một gương mặt mà Tinh Hồn đã từng gặp qua, chính là Đoạn Hải. Có điều, Tinh Hồn có nhớ Đoạn Hải hay không thì cái này khó mà nói được.

- Hàn Quyết không có tin tức, còn hắn thì quay trở lại Thiên Kiếm Tông, tại sao có thể như vậy được?

Đoạn Hải chính là người đã truyền tin tức Tinh Hồn nhận nhiệm vụ tại Hằng Nhạc Sơn Mạch về tổng bộ Thiên Hội. Khi hay tin Hàn Quyết chính là người thực hiện nhiệm vụ này, Đoạn Hải nội tâm đã mừng thầm.

Đoạn Hải quen biết với Hàn Quyết, hắn tin rằng Hàn Quyết sẽ không đơn giản theo dõi đánh giá Tinh Hồn, mà nhất định là sẽ tự tay lấy đầu Tinh Hồn rồi trả về cho Thiên Hội.

Nhưng không ngờ, đã hơn một tháng liền kể từ lúc Hàn Quyết nhận nhiệm vụ từ Trương Vĩ, cả hắn lẫn Thiên Hội đều không thể liên lạc được với y.

Chỉ có một cách giải thích duy nhất đó chính là Hàn Quyết gặp tình huống không xong rồi. Đương nhiên cái gọi là không xong này, có thể là vô tình gặp phải hoang thú cao cấp để rồi làm mồi trong bụng của nó, hoặc là vô tình rơi vào bí cảnh nào đó khiến cho Hàn Quyết không thể liên lạc được với bên ngoài.

Bọn họ đương nhiên sẽ không cho rằng Tinh Hồn sẽ giết Hàn Quyết, bởi thực lực của Hàn Quyết rất mạnh, cả Thiên Hội lẫn Đoạn Hải đều tự tin điều này.

Khi thấy Tinh Hồn xuất hiện, không hiểu sao Đoạn Hải nội tâm xuất hiện một cảm giác không ổn. Ngay lập tức, Đoạn Hải nhảy đến trước mặt Tinh Hồn, gương mặt thập phần khó coi, đặc biệt trong ánh mắt hắn sát khí rất nồng đậm, nếu không phải đang bị quy tắc Thiên Kiếm Tông ước thúc, có lẽ hắn đã xuất thủ với Tinh Hồn rồi.

Thấy Đoạn Hải xuất hiện với biểu hiện bất thiện, Tinh Hồn chân mày nhướng lên, xem ra thực sự Tinh Hồn không nhớ tên Đoạn Hải này rồi.

- Có việc gì không?

Đoạn Hải dường như không nghĩ đến việc Tinh Hồn không nhận ra mình, mà cơ hồ hắn cũng không quan tâm đến, giọng nói trầm xuống, thốt:

- Hàn Quyết đâu?

- Hàn Quyết? Có thể đi gặp ai đó rồi chăng.

Tinh Hồn chậm rãi trả lời, sau đó xoay người hướng về phía Nhiệm Vụ Đường để bàn giao nhiệm vụ. Đối với Đoạn Hải, hắn lười giải thích, cũng lười nói chuyện.

Nhưng Đoạn Hải làm sao bỏ qua dễ dàng như vậy được. Hắn rất căm ghét Tinh Hồn, không chỉ bởi tư thù cá nhân mà còn liên quan đến mặt mũi của thập đại gia tộc tại Phong Lâm Thành nữa.

- Trả lời câu hỏi của ta, nếu không đừng hòng rời khỏi đây.

Dứt lời, Đoạn Hải vừa ra hiệu, lập tức những người đi cùng với hắn, coi bộ đều là thành viên Thiên Hội xuất hiện bao vây Tinh Hồn.

Trường cảnh này, ngay lập tức hấp dẫn sự chú ý của những người khác.

- Kia không phải là Đoạn Hải đó sao? Lại muốn tìm người nào gây chuyện nữa vậy?

- Đoạn Hải là thành viên có mặt mũi tại Thiên Hội, địa vị không hề thấp, kẻ nào ngu ngốc lại đi chọc ghẹo tên này vậy?

- Hừ, hắn không chọc người khác thì người khác đã vái trời lạy đất, ai lại điên khùng đi chọc hắn làm chi.

- Mà người kia nhìn quen mặt nhỉ. A… ta nhớ rồi, hắn chính là người trên Sinh Tử Đài giết chết Chu Văn Thành.

- Thì ra là hắn, chẳng trách nhìn thấy quen quen. Sinh Tử Đài mạng cho thiên định, Thiên Hội lại trả thù, thiệt khó mà chấp nhận.

- Hừ, Thiên Hội coi trọng mặt mũi, ai không phải nhìn người khác bằng nửa con mắt, lại bị một gã mới trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông không lâu vả một cái thật mạnh vào mặt, dĩ nhiên là uất ức rồi. Đám Thiên Hội luôn tỏ ra ta đây, nhưng kỳ thực đều là một đám nhỏ nhen, ngụy quân tử mà thôi.

- ………

Những người xung quanh bắt đầu hướng mắt chú ý đến bên ngoài đại sảnh Đại Kiếm Đường, bọn họ thậm chí còn xích xê ra, tạo thành một khoảng trống trải khá lớn, vừa đủ để có thể thấy rõ mọi tình hình đang diễn ra.

- Ngươi đang đe dọa ta?

- Đe dọa thì thế nào? Nếu ngươi không nói Hàn Quyết đang ở đâu, ta lập tức giết ngươi ngay tại đây.

- Nếu ngươi có bản lĩnh thì cứ thử xem.

Tinh Hồn gương mặt vô cùng bình tĩnh, mặc dù bị nhiều người bao vây, nhưng biểu cảm của hắn vẫn như thường. Cơ hồ trong mắt hắn không hề đặt Đoạn Hải và những tên thành viên Thiên Hội vào trong mắt.

Điều này càng khiến cho Đoạn Hải tức giận thêm. Hắn giận đến nỗi hai bàn tay siết chặt lại, thậm chí còn đang run lên.

- Đây là ngươi nói, huynh đệ, giết hắn.

- Ồ ồ, có chuyện gì hấp dẫn thế này?

Khi Đoạn Hải chuẩn bị ra hiệu cho những thuộc hạ của hắn xuất thủ thì một giọng nói lười biến vang lên.

Chỉ thấy từ trong đám đông, một tên thanh niên ăn mặc xuề xòa, quanh miệng mọc đầy râu, mái tóc đen tùy tiện cột bằng một sợi dây. Dáng đi của hắn khá lểu thểu, không hiểu sao tạo cho người ta một cách giác bụi bẩn phong trần.

Một tay lồng vào trong ngực áo đặt ngang trước ngực, tay còn lại cầm một vò rượu. Gương mặt nhìn cũng không đến nỗi nào, bất quá cho hàm râu lưa thưa cùng với mái tóc che trước mặt, vô tình làm cho hắn trở nên rất bày hày lầy lội.

- Có đánh nhau à, vui nhỉ.

Người thanh niên trông như say rượu này tiến vào khoảng trống chính giữa, sau đó ngồi bệch xuống, vừa ngửa đầu tu một miếng rượu, sau đó ánh mắt thích thú nhìn chỗ Đoạn Hải đang bao vây Tinh Hồn.

Nếu ai đó nói câu này, khẳng định Đoạn Hải sẽ không bỏ qua, thế nhưng người thanh niên trông như say rượu kia lại khoác lên người một cái trường bào màu đỏ. Ở bên hông lại đeo một chiếc ngọc bội hình sấm sét.

Không cần nói cũng biết, chỉ có những đệ tử thuộc về Hình Kiếm Đường mới được phép khoắc lên mình bộ trường bào màu đỏ đó.

- Bái kiến Túy Kiếm sư huynh.

- Bái kiến Túy Kiếm sư huynh.

Trông người này nhìn yếu ớt vô hại, giống như tùy thời đánh nhẹ một cái là lăn ra chết ngay lập tức. Thế nhưng vừa trông thấy y, Đoạn Hải biến sắc, vội ôm quyền cung kính nói.

*********

Hít drama chán chê nên viết được mỗi một chương /khoc


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui