Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Sắc mặt Vô Cực kiếm tiên lạnh xuống, khó coi đến cực điểm. 

Quả thật lão bảo Tinh Hồn buông kiếm quy hàng là có ý đồ xấu với bí mật của hắn, thế nhưng cái cảm giác bị một tên tiểu bối mắng vào mặt, cảm giác chẳng hề dễ chịu chút nào. 

Vô Cực kiếm tiên thân phận thế nào, toàn bộ Phi Lan châu này, có người nào dám đứng trước mặt lão mắng lão lảm nhảm? Từ lúc thành danh đến nay, không có một người nào dám cả. 

Vậy mà bây giờ, một tên tiểu bối lại gan to tày trời. 

- Mấy trăm năm không xuất hiện, rốt cuộc lại bị một tên tiểu bối khinh thị. Tốt, rất tốt!

Giọng nói trầm lãnh đến cực điểm, đặc biệt khi nói hai chữ “rất tốt” càng thêm nhấn mạnh, bên trong càng thêm âm lãnh. 

- Chiến lực nghịch thiên thì thế nào, trong mắt bản tông chủ, ngươi vẫn chỉ là một con kiến hôi. 

Tuy gương mặt nhìn có hơi khó coi, thế nhưng Vô Cực kiếm tiên vẫn giữ phong độ của bản thân vô cùng tốt, mục nhãn nhìn Tinh Hồn như nhìn một cái xác lạnh. 

Đột nhiên bàn tay nâng lên, rồi sau đó chỉ ngón tay hướng vào Tinh Hồn, đột nhiên trong không gian lóe lên một tia linh quang, chỉ thấy đạo linh quang này xé gió phá không mà đi, tốc độ vô cùng khủng khiếp, ngay khi chúng nhân còn chưa nhận thức được đạo linh quang kia từ lúc nào xuất hiện thì đã thấy nó đến ngay trước mặt Tinh Hồn rồi. 

Lĩnh ngộ kiếm ý của Vô Cực kiếm tiên cực kỳ cao, lại một thân tu vi cao cường, chỉ một cái ý niệm đã ngưng tụ thành một tia kiếm khí giết thẳng đến. 

Đạo kiếm khí này nhìn thì nhỏ bé tầm thường, phảng phất không chút nguy hiểm, thế nhưng dưới Linh Tiên cảnh cơ hồ không có khả năng đỡ nổi nó, bởi bên trong kiếm khí ẩn chứa lực lượng Thiên Tiên cảnh. 

Tinh Hồn duy trì kiếm tâm thông minh, tinh thần cảnh giác đến cực độ, dĩ nhiên sớm nhận ra được đạo kiếm khí kia. Thế nhưng nhận ra là một chuyện, phản ứng của bản thân lại là một chuyện khác. 

Có thể thực lực của hắn phi thường mạnh mẽ, siêu việt Linh Tiên cảnh, thế nhưng đối phương là bán bộ Cửu Thiên Huyền Tiên, chênh lệch giữa hai bên không chỉ tính bằng hai đại cảnh giới, thế nhưng dù nhận ra nhưng vô pháp tránh né. 

Nguy cơ tử vong bao trùm, bất quá Tinh Hồn tuy kinh nhưng không loạn, nguyên lực điên cuồng vận hành, phía sau lưng không gian động thiên lóe lên, điên cuồng rót nguyên lực vào thân thể hắn. 

Cổ kiếm Đồ Lục giơ lên chắn phía trước người, cơ thể cương lên toàn lực chống đỡ, chỉ nghe một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, một bóng người từ trên cao bay một đường thẳng xuống phía mặt đất, trông giống như một khối vẫn thạch rơi từ thiên ngoại thế giới rớt xuống Đại Kiếm Đường này. 

Một tiếng nổ vang chấn động, mặt đất khe khẽ rung lên, khói bụi ngập trời, chỉ thấy bên dưới mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ, phía rìa xung quanh lan ra rất nhiều vết nứt giống như mạng nhện, nhìn kinh dị vô cùng.

Lăng không trên trời, Vô Cực kiếm tiên chân mày hơi nhướng lên, nội tâm có chút kinh ngạc. 

Mặc dù tùy tiện xuất thủ, thế nhưng đạo kiếm khí đó uy lực mạnh khôn lường, dưới Thiên Tiên cảnh dù không chết thì cũng coi như mất nửa cái mạng, cho dù trên người mặc chiến khải hỗ trợ phòng ngự cũng không ngoại lệ, vậy mà kiếm khí không thể xuyên qua nổi thanh cổ kiếm màu đỏ kỳ dị kia chứ đừng nói chi là giết chết Tinh Hồn. Thanh cổ kiếm kia rốt có lai lịch gì mà lại cường đến vậy? 

Vô Cực kiếm tiên trước đó quan sát Tinh Hồn rất kỹ, thời điểm nắm trong tay thanh cổ kiếm này, tựa hồ Tinh Hồn biến thành một con người khác, chiến lực biến mạnh một cách khôn lường. 

Phải chăng, chiến lực nghịch của Tinh Hồn chính là đến từ thanh cổ kiếm kia? Nội tâm Vô Cực kiếm tiên tự hỏi. 

Càng lúc lão ta càng thêm tò mò với Tinh Hồn, bất quá chỉ cần bắt được Tinh Hồn, mọi bí mật đó liền trở thành của lão cả, vì vậy sát tâm đối với Tinh Hồn càng lớn hơn. 

- Tông chủ thật lợi hại, chúng ta toàn lực xuất thủ, vận dụng kiếm trận cũng không thể kiềm hãm được tiểu súc sinh đó, thế nhưng tông chủ tùy tiện dùng một cái ý niệm đã trấn áp được hắn. 

- Dĩ nhiên, tông chủ uy minh thần võ, pháp lực vô song, tiểu súc sinh kia chiến lực tuy cường, thế nhưng há có thể so bì được với tông chủ của chúng ta. 

- Trước đó tông chủ rộng lượng tha thứ, bỏ qua mọi hành vi vô lễ hống hách chính là bởi vì coi trọng thiên phú, thực lực của hắn, tiểu súc sinh này không những không biết hối cải lại dám ngang nhiên sỉ nhục tông chủ, loại cuồng đồ vô tri này tốt nhất là không nên tồn tại. 

- Tông chủ uy vũ, anh minh thần võ, vô địch thiên hạ. 

- ………

Dễ dàng đánh bại Tinh Hồn, uy danh của Vô Cực kiếm tiên trong mắt chúng nhân càng thêm lộng lẫy đặc sắc, phong quang vô hạn. 

Ngoài mặt Vô Cực kiếm tiên biểu hiện như thường, nhưng trong lòng cũng đang hơi vui sướng vì được đám trưởng lão này tâng bốc, bất quá sự chú ý vẫn dán chặt lên Tinh Hồn, bởi bên trong hố sâu kia, Tinh Hồn có chút hơi chậc vật, thế nhưng chiến ý không hề bị đánh gãy. 

- Phá Long Thức. 

Từ bên trong hố sâu, bỗng nhiên một đạo kiếm quang phóng thích, uy thế mãnh liệt không gì sánh được, mang theo lực lượng cuồng bạo cơ hồ phá vỡ được long lân của mãnh long hướng thẳng đến vị trí Vô Cực kiếm tiên. 

Khoảng cách là rất xa, thế nhưng kiếm quang không hề bị suy yếu, ngược lại mỗi nơi nó quét qua khiến cho thiên địa linh khí bị hấp thụ, không gian ầm ầm đổ vỡ, kiếm quang hình bán nguyệt, trong giây lát đã xuất hiện gần đến chỗ Vô Cực kiếm tiên. 

- Kiếm kỹ không tồi, bất quá cũng chỉ đến đó. 

Khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh thường, tâm niệm khẽ động, chỉ thấy xung quanh Vô Cực kiếm tiên xuất hiện mười đạo kiếm khí màu vàng, nhìn uy lực so với đạo kiếm khí đầu tiên cơ hồ mạnh hơn gấp hai lần, trong sát na khi kiếm quang đến gần, ngón tay của Vô Cực kiếm tiên chỉ xuống, phong thái như một vị kiếm chủ trong truyền thuyết chỉ huy mười đạo kiếm khí, chỉ thấy mười đạo kiếm khí kia mũi kiếm hướng xuống, chớp mắt phá không mà đi.

Ầm ầm ầm…

Tiếng nổ kịch liệt vang lên liên hồi, Phá Long Thức uy lực phi thường hoàn mĩ đã bị hoàng sắc kiếm khí hủy diệt không còn lại một chút khí thế nào, hoàn toàn là bại vong, sót lại có chăng chỉ là một làn gió mát rượi thổi qua thân thể Vô Cực kiếm tiên mà thôi. 

Trái lại, hoàng sắc kiếm khí của Vô Cực kiếm tiên không hề biến mất hoàn toàn mà vẫn lưu lại ba đạo hoàng sắc kiếm khí, hai trong số ba đạo kiếm khí vẫn vô cùng hoàn mĩ, mười phần uy lực, còn đạo kiếm khí thứ ba thì chỉ bị tổn hai hết ba thành uy lực. 

Ba đạo kiếm khí uy thế hoành không, xé rách không gian hướng xuống. 

- Quỷ Ảnh Thần Hành. 

Tinh Hồn toàn lực triển khai bộ pháp, tốc độ nhanh vượt cực hạn thân thể, trên bầu trời vậy mà xuất hiện rất nhiều ảo ảnh do hắn lưu lại, bất quá trong không gian vẫn xuất hiện mùi máu tanh cộng vớt những giọt máu tươi rơi xuống, dĩ nhiên tốc độ của hắn tuy nhanh nhưng vẫn bị hoàng sắc kiếm khí trọng thương. 

- Trảm Tam Kiếm – Kiếm Nghịch Thương Khung. 

Xuất hiện đến trước mặt Vô Cực kiếm tiên, cổ kiếm Đồ Lục trong tay huy động, kiếm ý đệ tam trọng toàn lực triển khai, sau lưng không gian động thiên tiếp tục rót nguyên lực vào cơ thể hắn. 

Mang theo ý chí nghịch lại thiên khung đại đạo, nhắm vào thủ cấp của Vô Cực kiếm tiên mà trảm xuống một kiếm, so với thức đầu tiên Kiếm Trảm Tinh Thần chỉ có hơn chứ không kém, dĩ nhiên là vận dụng toàn bộ lực lượng của cơ thể khiến cho uy lực đạt đến cực hạn. 

Mắt thấy Tinh Hồn không chút sợ hãi khi đối diện với hắn, Vô Cực kiếm tiên rất ngạc nhiên, lão ta nhìn thấy được Tinh Hồn trên người có ba lỗ máu, lần lượt là ở vai trái, dưới đùi và bụng, máu tươi từ ba lỗ máu không ngừng rơi vãi xuống. 

Kiếm đạo mà Vô Cực kiếm tiên lĩnh ngộ là thiêu diệt chi kiếm ý, khi kiếm ý đạt đến tầng thứ năm trở lên liền có khả năng ngộ ra được thuộc tính của kiếm ý. 

Thiêu diệt chi kiếm ý là loại kiếm ý thuộc loại tàn phá, một khi bị thiêu diệt chi kiếm ý trọng thương một phần thân thể thì nó không ngừng lan ra tàn phá, tâm can như bị thiêu đốt, dưới Linh Tiên cảnh mà bị trọng thương bởi loại kiếm ý này thì coi như mất nửa cái mạng. 

Chỉ là không ngờ Tinh Hồn vậy mà tinh thần không biến đổi, thậm chí kiềm hãm được không để cho thiêu diệt chi kiếm ý tàn phá thân thể, vẫn tiếp tục điên cuồng tấn công. 

“Nếu như không phải hắn trở mặt với ta, có lẽ ta sẽ nghĩ đến chuyện thu hắn làm thân truyền.”

Trong đầu Vô Cực kiếm tiên lóe lên một suy nghĩ, bất quá suy nghĩ này hiện tại đã biến thành viễn vông. 

Lắc đầu nhẹ, trong mắt vẫn tồn đọng sự khinh thường không bị tiêu tán, tâm niệm lại động, xung quanh Vô Cực kiếm tiên lần này xuất hiện hai mươi đạo hoàng sắc kiếm khí, lại hướng Tinh Hồn tiếp tục công kích. 

Dưới hai mươi đạo kiếm quang mang theo uy lực khủng bố, Tinh Hồn chết không nghi ngờ. 

- Âm… Minh… Trảm.

Một cỗ khí lạnh như từ địa ngục thổi lên, phảng phất như cánh cổng địa ngục đang muốn khai mở, sức mạnh hủy diệt, tử vong bao phủ xuống không gian. 

Khi kiếm thế của Tinh Hồn bị những đạo hoàng sắc kiếm khí hủy diệt, nghiễm nhiên vẫn còn sót lại hơn hai mươi đạo muốn xuyên thủng thân thể Tinh Hồn lại thì bỗng nhiên một đạo hắc mang bất ngờ xuất hiện. 

Bên trong hắc mang sát khí ngập trời, tưởng chừng xuất hiện ở chốn cửu u địa ngục bất ngờ hoành không hướng đến chỗ Vô Cực kiếm tiên, hơi thở tử vong ngập tràn buông xuống đỉnh đầu. 

Âm Minh Trảm, đây chính là thủ đoạn bảo vệ tính mạng cường thế nhất, còn bài tẩy mạnh mẽ nhất mà Tinh Hồn hiện có, vì vậy nên hắn mới nắm chắc được bản thân có thể sống sót chạy thoát khỏi Thiên Kiếm tông. 

Trước đây, tại Bạo Thú Lâm, rơi vào sự truy sát điên cuồng của đám thế gia đệ tử, Tinh Hồn quyết định chạy vào nội lâm Bạo Thú Lâm, thế là vô tình lạc vào phế tích mộ địa, nơi Minh Sát Âm Tôn đang bị phong ấn. 

Đáp ứng sau này giải thoát Minh Sát Âm Tôn khỏi phong ấn, vì vậy hắn được Minh Sát Âm Tôn tặng cho ba đạo Âm Minh Trảm làm thủ đoạn bảo vệ tính mạng. 

Chỉ khi thực sự tính mạng bị uy hiếp, lâm vào tình huống đó, Tinh Hồn mới buộc phải để lộ ra con bài hộ mệnh này. 

Dưới Tiên Quân, hết thảy đều bị Âm Minh Trảm hủy diệt, kể cả Tiên Vương cũng không ngoại lệ. 

Từ hắc mang, Vô Cực kiếm tiên cảm giác tính mạng bị uy hiếp đến cực điểm, tựa hồ tính mạng không còn nắm giữ ở trong tay. 

Từ rất rất lâu rồi, Vô Cực kiếm tiên mới lần nữa nếm trải cảm giác tính mạng không còn thuộc về chính mình nữa. 

“Đây là kiếm kỹ gì, cư nhiên khiến cho bán bộ Cửu Thiên Huyền Tiên cũng vô pháp ứng phó?”

Từ lúc đầu, Vô Cực kiếm tiên đối với Tinh Hồn vẫn một mực khinh thị, một con kiến hôi muốn giết lúc nào cũng được. 

Nguyên lai, bản thân lão vẫn đang quá xem thường Tinh Hồn rồi, vậy mà vẫn lưu lại một thủ đoạn vô cùng cường thế, đủ khiến cho tiên giả bán bộ Cửu Thiên Huyền Tiên như lão nội tâm cực kỳ khiếp sợ. 

- Vô Cực Kiếm Quyết.

- Thiên Kiếm Huyết Độn Thuật.

Triệt để khiếp sợ. 

Nếu như vẫn tiếp tục giữ thái độ khinh thị, chỉ sợ dưới hắc mang kia, Vô Cực kiếm tiên chết không nghi ngờ. 

Đầu tiên vận chuyển Vô Cực kiếm quyết, xung quanh bất chợt xuất hiện rất hoàng sắc kiếm quang, ước chừng cũng khoảng hơn vạn đạo, khiến cho bầu trời trong giây lát hào quang rực rỡ, bất quá nếu so sánh với hắc ám vô tận của đạo hắc mang kia thì cơ hồ vô cùng nhỏ bé và yếu kém. 

Lần đầu tiên trong đời, Vô Cực kiếm tiên mới bị ép buộc sử dụng Vô Cực Kiếm Quyết uy lực đạt đến cực hạn, cơ hồ rút hết hai phần ba lực lượng tiên nguyên của lão, cũng chỉ có như vậy mới tranh thủ được một chút thời gian bỏ trốn, bởi lão ta biết rằng, vạn đạo hoàng sắc kiếm khí không có khả năng cản trở được hắc mang hủy thiên diệt địa. 

Kế tiếp, Vô Cực kiếm tiên miệng cắn chóp lưỡi, phun ra năm giọt tinh huyết, chỉ thấy những giọt tinh huyết này lực lượng thập phần tinh thuần, như ẩn chứa lực lượng tâm huyết và thọ nguyên. 

Năm giọt tinh huyết, mỗi giọt cơ hồ khiến thọ nguyên của Vô Cực kiếm tiên mất đi một ngàn năm thọ nguyên, khiến cho sắc mặt của lão ta trong giây lát tái nhợt, làn da nhăn nheo lộ ra năm tháng tang tương, mái đầu cũng trắng xóa, cơ hồ biến thành bộ dạng của một ông lão. 

Tiêu hao năm giọt tinh huyết, đồng nghĩa với việc mất đi năm ngàn năm thọ nguyên. 

Tiên giả thọ nguyên rất dài, Linh Hậu kỳ thọ nguyên lên đến gần một vạn năm, sau khi chân chính thành tiên, thọ nguyên lên đến hai vạn năm. 

Vô Cực kiếm tiên tu vi bán bộ Cửu Thiên Huyền Tiên, thọ nguyên năm vạn năm, hiện tại nếu như không cách nào đặt chân vào Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh giới thì Vô Cực kiếm tiên vẫn có thể sống thêm được một vạn năm ngàn năm. 

Một vạn năm ngàn năm tuy nói rất dài, thế nhưng đối với tiên giả mà nói thì chỉ là một đoạn thời gian mà thôi, bây giờ tự nhiên năm ngàn năm thọ nguyên bay theo chiều gió, làm sao Vô Cực kiếm tiên không đau lòng cho được. 

Bất quá vì bảo vệ mạng sống, cho dù mất một vạn năm thọ nguyên thì lão ta vẫn bất chấp. 

Tiên pháp thi triển, chỉ thấy Vô Cực kiếm tiên thân thể biến thành một đạo huyết kiếm có được thần thông phi thiên độn địa.

Hắc mang trong một giây bị vạn thanh hoàng sắc kiếm khí cản trở liền biến thành cơ hội để Vô Cực kiếm tiên dùng huyết độn bỏ chạy. 

Hắc mang giáng xuống Đại Kiếm Phong uy nghiêm hùng vĩ, trên đường đi càn quét hết thảy mọi thứ, không gian không đơn giản chỉ là sụp đổ, mà là hoàn toàn bị hủy diệt, bị hắc mang cắn nuốt vào trong. 

Đại Kiếm Phong khổng lồ sừng sững vạn năm qua, được ngoại môn đệ tử kính ngưỡng, là một trong số những địa phương quan trọng nhất tại Thiên Kiếm tông, thế nhưng hôm nay, bởi vì Tinh Hồn, Đại Kiếm Phong rốt cuộc bị hủy diệt. 

Ầm ầm ầm…

Đại Kiếm Phong trong mắt ngoại môn đệ tử phong quang vô hạng, là thánh địa của bọn họ đã bị sụp đổ thành một đống hoang tàn. 

Những kiến trúc nằm tại Đại Kiếm Phong, tỷ như Đại Kiếm Đường, Vũ Kiếm Các cũng theo Đại Kiếm Phong hủy diệt. 

Cùng với đó, những ai đứng bên trong phạm vi hủy diệt của hắc mang đều bị diệt sát, ngay cả thi thể cũng không tồn đọng lại. 

Hoặc cho dù có bản lĩnh phi phàm không tiếc tiêu hao thọ nguyên sử dụng huyết độn thuật giống như Vô Cực kiếm tiên thì cơ hồ cũng muốn mất đi nửa cái mạng, sau này vĩnh viễn biến thành phế nhân. 

Âm Minh Trảm uy lực tuyệt đại, dưới Tiên Quân cảnh giới, hết thảy hủy diệt, hóa thành hư vô. 

Một trường cảnh mãnh liệt khắc sau vào trong tâm trí chúng nhân. 

Ngày hôm nay, ngoại môn Thiên Kiếm tông, Đại Kiếm Phong sừng sững vạn năm, rốt cuộc bị một tên nội môn đệ tử, môn tên cuồng đồ hoàn toàn hủy diệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui