Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên
Chương 274: Gia nhập Địa Ngục giáo
Tinh Hồn gương mặt không đổi, tựa hồ chuyện này cũng đã nằm trong dự tính của hắn. Thiên Kiếm tông dù sao chính là một tôn cự đầu, thế lực trải rộng khắp nơi không chỉ ở tại Phi Lan châu, rất nhiều nơi khác, trong đó có cả Loạn Tiên hải đều có dấu chân của Thiên Kiếm tông, chỉ là những người đó hành động thu liễm, không để lộ bản thân mà thôi.
Bỏ chạy đến Loạn Tiên Hải chỉ là giải pháp nhất thời, kỳ thực nguy cơ sinh tử của hắn vẫn chưa hoàn toàn biến mất, trừ khi hắn có khả năng hủy diệt Thiên Kiếm tông thì nguy cơ mới hoàn toàn biến mất.
Nhưng với tu vi hiện tại của hắn, muốn hủy diệt cự đầu một phương như Thiên Kiếm tông là chuyện si tâm vọng tưởng, mơ mộng hão huyền.
Tinh Hồn trầm lặng không nói, một bên, Huyết Luân vẫn tiếp tục.
“Lục Phong cũng là kẻ bị Thiên Kiếm tông xếp vào những đối tượng cần phải giết, thế nhưng dưới sự bảo hộ của Địa Ngục giáo, bên cạnh hắn bất kỳ thời điểm nào cũng có cao thủ bảo vệ. Nếu ngươi đáp ứng trở thành đệ tử Địa Ngục giáo, ngươi cũng sẽ được đãi ngộ tương tự, thậm chí còn muốn hơn cả Lục Phong.”
Thực lực của Tinh Hồn đã bày ra trước mặt, dĩ nhiên sẽ nhận được đãi ngộ đến từ Huyết Luân cũng như Địa Ngục giáo.
Bất quá, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cả, tại một nơi như Loạn Tiên Hải, muốn được thừa hưởng lợi ích thì phải chứng minh giá trị của bản thân, lợi ích càng lớn thì giá trị của bản thân phải càng lớn.
Đặt ly rượu trên tay xuống, ánh mắt Tinh Hồn trở nên nghiêm túc mấy phần, hướng về phía Huyết Luân đối diện.
“Để được Địa Ngục giáo bảo hộ, ta cần phải làm những gì?”
Tinh Hồn trong lòng đã có quyết định. Hắn tuy không muốn đặt mạng sống của bản thân trong tay người khác, nhưng ít nhất hiện tại hắn vẫn đang yếu thế, hắn đang cần được bảo vệ, mà Địa Ngục giáo, hay nói khác hơn là Huyết Luân đang cho hắn cơ hội để được nhận sự bảo vệ, vậy thì lần này, hắn quyết định đặt cược một lần.
Nghe ý tứ như vậy, Huyết Luân hàng chân mày giãn ra, gương mặt lộ vẻ hài lòng, bởi Tinh Hồn đã nói như thế nghĩa là hắn đã đồng ý trở thành đệ tử Địa Ngục giáo.
“Quy tắc của Loạn Tiên Hải như thế nào, không cần lão phu nói, chắc hẳn ngươi cũng tự minh bạch.” Huyết Luân thanh âm vang lên.
“Ta minh bạch.” Tinh Hồn gật đầu.
“Tốt, hiện tại ta liền thay Địa Ngục giáo thu nhận ngươi thành đệ tử. Thế nhưng, nếu ngươi muốn nhận được đãi ngộ giống như Lục Phong, tại Tinh Vương Chiến, ta muốn ngươi xếp vào hạng mười người mạnh nhất.”
Thanh âm của Huyết Luân vô cùng nghiêm túc, nói.
Lọt vào mười người mạnh nhất tại Tinh Vương Chiến? Lục Phong hít vào một ngụm khí lạnh.
Lục Phong bây giờ tuy rằng được chúng nhân gọi là thiên kiêu chi tử, nhưng muốn xếp vào mười người mạnh nhất, e rằng rất khó.
Loạn Tiên Hải thực lực vi tôn, so với môi trường bên trong các tông môn đại phái tàn khốc hơn không biết bao nhiêu lần.
Tiên giả ở đây, không những bản lĩnh phi phàm, thiên phú yêu nghiệt, mà kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ cũng vô cùng phong phú, những tên tự xưng là thiên tài bên trong các tông môn đối đầu với bọn hắn căn bản không có một chút ưu thế nào.
Trước đây có một đoạn thời gian, Lục Phong đã từng ăn không biết bao nhiêu là quả đắng, số lần suýt chết đếm trên mười đầu ngón tay cũng không xuể, cũng bởi vì vậy mới tạo thành một Lục Phong đầy bản lĩnh như hiện tại.
Thế nhưng với chừng đó, Lục Phong hắn chưa từng dám nắm chắc tiến sâu vào mười người mạnh nhất Tinh Vương Chiến.
Vậy mà sư tôn của hắn, Huyết Luân lại muốn Tinh Hồn đánh sâu vào hạng mười, chỉ có như vậy mới nhận được đãi ngộ y như hắn, một thử thách này, phải nói vô cùng khó khăn.
“Ngươi có thể từ chối, nếu ngươi từ chối, ngươi vẫn là đệ tử của Địa Ngục giáo, sẽ nhận được phần nào bảo hộ, nhưng sẽ không đảm bảo hoàn toàn tính mạng giống như Lục Phong. Hãy suy nghĩ thật kỹ.”
Huyết Luân tiếp tục nhắc nhở.
Lại nói về quy tắc của Tinh Vương Chiến, ngày hôm trước Tinh Hồn đã được Lục Phong giảng lược qua. Tinh Vương Chiến là một cuộc chiến thu nhỏ của Loạn Tinh Hải, trên lôi đài, trừ phi mở miệng nhận thua, bằng không bất luận sống chết.
Chỉ có quy tắc tàn khốc như vậy mới khiến cho tiên giả bộc lộ ra hết khả năng của bản thân, so với quy tắc của Đằng Long Chiến cơ hồ khốc liệt hơn gấp hai lần, bởi vì quy tắc của Đằng Long Chiến không cho phép giết chết đối thủ.
Bất quá, quy tắc như thế này lại phi thường thích hợp với hạng người như Tinh Hồn. Hắn là một kẻ tàn khốc, với đối thủ của mình chưa bao giờ nương tay cả, chỉ khi đối thủ của mình nằm trong trường hợp đặc biệt có khả năng ân xá và không thể trở thành mối nguy cho bản thân thì hắn mới châm chước bỏ qua, ví dụ như Tôn Vân mấy hôm trước vậy.
Thế nên không chút do dự, Tinh Hồn liền gật đầu.
“Tiền bối, ta đáp ứng điều kiện này.”
Mắt thấy Tinh Hồn đáp ứng rất sảng khoái, không chút suy nghĩ do dự nào cả khiến cho Huyết Luân nở nụ cười thưởng thức, tên thanh niên này so với những gì suy nghĩ còn muốn tốt hơn.
Chẳng trách Lục Phong khuyên hắn nên thu nhận Tinh Hồn, bây giờ thì đã rõ nguyên nhân rồi.
“Vậy thì tốt, ta rất muốn nhìn xem, người khiến cho Vô Cực kiếm tiên tự mình truy sát nhưng vẫn bất thành rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.”
Huyết Luân mỉm cười nói, sau đó lấy ra một cái nhẫn trữ vật chuyển sang cho Tinh Hồn, nói tiếp.
“Đây là lễ ra mắt của lão phu tặng cho ngươi, bên trong có một bộ kiếm kỹ, một ít linh thạch và đan dược trợ giúp cho việc tu luyện, ngươi hảo hảo nghiên cứu một phen, nâng cao thực lực của bản thân.”
“Đa tạ tiền bối ban lễ.” Tinh Hồn ôm quyền cảm tạ.
“Chỉ là chuyện vặt, không cần đa lễ. Lão phu còn có việc phải làm, tạm thời không lưu lại đây. Hy vọng trên Tinh Vương Chiến, ngươi sẽ mang cho lão phu một cái kinh hỷ.”
“Nhất định không khiến tiền bối thất vọng.”
Tinh Hồn ngữ điệu trầm ổn nhưng không kém phần tự tin, tâm tính này càng khiến cho Huyết Luân đối với hắn thêm thưởng thức.
********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********
Lại qua mấy ngày, các phương thế lực, cường giả danh tiếng được Địa Ngục giáo phát thiếp mời tham dự Tinh Vương Chiến sắp bắt đầu, chỉ qua thêm một ngày nữa, sự kiện lớn nhất tại Loạn Tiên Hải liền được bắt đầu.
Bên trong nội thành Kỳ Xà thành, tại một tòa phủ đệ thuộc về Địa Ngục giáo, từ bên trong vang ra tiếng gầm thét tức giận.
- Ngươi nói Triệu Trầm bị tước danh ngạch của Địa Ngục giáo, không được tham dự Tinh Vương Chiến?
Một thanh âm nam tử vang lên, bên trong tràn đầy sự tức giận.
Chỉ thấy bên trong phủ đệ lúc này đang có khoảng hơn hai mươi gã thanh niên, trang phục đỏ đen, dĩ nhiên đều là đệ tử Địa Ngục giáo cả. Người vừa mới gầm lên một tiếng giận dữ chính là tên thanh niên trẻ tuổi, biểu lộ trên người một cỗ ngạo khí phi phàm.
Hắn ta tên gọi là Bạch Hải Hiên, một trong số những thiên kiêu chi tử cấp bậc yêu nghiệt thuộc về Địa Ngục giáo, tu vi đã chạm đến hậu kỳ Địa Tiên cảnh cách đây không lâu, hơn nữa bản thân thức tỉnh thể chất đặc dị, khiến cho địa vị của hắn bên trong Địa Ngục giáo càng thêm đặc thụ.
Nếu như Lục Phong được Huyết Luân hộ pháp nhìn trúng, vậy thì Bạch Hải Hiên cũng giống như vậy, hắn được Nam Độc hộ pháp thu nhận làm đệ tử, vì vậy Bạch Hải Hiên tại Địa Ngục giáo phi thường kiêu ngạo.
Bên trong Địa Ngục giáo, các đệ tử thường xuyên đối đầu với nhau, những đệ tử thân phận bình thường thì thường đầu nhập dưới trướng của các đệ tử cấp bậc yêu nghiệt, tỷ như Bạch Hải Hiên.
Triệu Trầm là một trong số những thuộc hạ dưới trướng Bạch Hải Hiên, đồng thời bên trong Địa Ngục giáo thể hiện thực lực không tồi, rốt cuộc đã thu được một cái danh ngạch để tham dự Tinh Vương Chiến.
Thế nhưng ngày hôm qua, bất thình lình Bạch Hải Hiên nhận được tin tức, Triệu Trầm vậy mà bị thu hồi quyền tham dự Tinh Vương Chiến để nhường vị trí cho một người khác.
Điều này khiến cho Bạch Hải Hiên cực kỳ tức giận, đây chẳng khác gì một cái tát vào mặt hắn cả, với tính cách kiêu ngạo, Bạch Hải Hiên dĩ nhiên không chịu bỏ qua chuyện này.
“Sư huynh, ta nghe nói đây là ý tứ của Huyết Luân hộ pháp.”
Một tên thuộc hạ của Bạch Hải Hiên nói.
“Huyết Luân hộ pháp? Tuy lão ta là hộ pháp của Địa Ngục giáo, nhưng không phải muốn làm như thế nào thì làm. Sư tôn ta, Nam Độc hộ pháp thua kém lão ta sao?” Bạch Hải Hiên bực nhọc nói.
“Chuyện này ta nhất định phải làm rõ, nếu không sau này Bạch Hải Hiên ta làm sao tung hoành Loạn Tiên Hải này được? Huyết Luân hộ pháp bây giờ đang ở đâu?”
“Bẩm sư huynh, Huyết Luân hộ pháp đang ở tại phủ đệ của Huyết Công Tử.”
“Hừ, thằng ranh con đó, nhất định việc này có ý tứ của nó chen vào. Mới có chút tiếng tăm liền không coi ai ra gì. Triệu Trầm, đi theo ta.”
Trước lúc tìm đến Huyết Luân hộ pháp, chợt trong đầu suy nghĩ ra điều gì đó, chỉ thấy hắn lấy ra một viên ngọc giản, miệng thì thầm nói vài câu, rồi sau đó mới kéo theo đám thuộc hạ của mình đi về phía phủ đệ của Lục Phong.
Không mất nhiều thời gian, đám Bạch Hải Hiên đã đến phía trước tòa phủ đệ.
“Là Bạch sư huynh.”
Mấy tên hộ vệ Địa Ngục giáo đứng bên ngoài gác cổng trông thấy Bạch Hải Hiên thì lập tức ôm quyền hành lễ.
Bạch Hải Hiên liếc mắt nhìn bọn hắn, nếu không phải đã biết trước bên trong phủ đệ Huyết Luân hộ pháp đang nghỉ ngơi, có lẽ hắn đã trực tiếp xông vào rồi.
“Ngươi tri thông, Bạch Hải Hiên muốn diện kiến Huyết Luân hộ pháp.”
“Bạch sư huynh đợi ta một chút.”
Nói xong, gã hộ vệ này liền đi vào bên trong, sau đó một lúc thì trở ra bên ngoài, nhìn Bạch Hải Hiên nói.
“Bạch sư huynh, mời vào.”
Gật đầu, Bạch Hải Hiên sau đó liền dẫn theo đám thuộc hạ của mình đi vào bên trong. Đến nơi đã thấy Huyết Luân hộ pháp, Lục Phong, Tinh Hồn và một vài đệ tử Địa Ngục giáo đang đứng sẵn ở đại sảnh đợi hắn.
Bạch Hải Hiên bình thường tuy kiêu ngạo, nhưng đối diện với vị hộ pháp thực lực cường đại, tu vi thâm sâu khó dò như Huyết Luân thì trong lòng vẫn xuất hiện một cỗ áp lực khó nói.
Thu liễm lại thái độ ngạo mạn hống hách thường ngày, Bạch Hải Hiên ôm quyền hướng Huyết Luân hộ pháp.
“Đệ tử Bạch Hải Hiên bái kiến hộ pháp.”
“Ngươi tìm bản tọa có việc gì?”
Đằng sau lớp mặt nạ, thanh âm lãnh đạm không nhìn ra được biểu tình của Huyết Luân hộ pháp vang lên.
“Ta nghe nói thuộc hạ của ta là Triệu Trầm bị hộ pháp đại nhân tước đi quyền tham dự Tinh Vương Chiến, Triệu Trầm tuy không thuộc về đệ tử cấp bậc yêu nghiệt, nhưng thực lực trước đây đã chứng minh rõ, nhưng vì cái gì, hộ pháp lại thu hồi quyền tham dự Tinh Vương Chiến của hắn?”
Bạch Hải Hiên không bởi vì phía trước là vị hộ pháp địa vị siêu việt tại Địa Ngục giáo mà úy kỵ sợ hãi, bởi vì bản thân hắn phía sau lưng chính là Nam Độc hộ pháp, địa vị không thua kém gì Huyết Luân hộ pháp cả.
“Ngươi nghi ngờ quyết định của bản tọa?”
Huyết Luân hộ pháp lại nói, hắn không giải thích, chỉ lãnh đạm hỏi.
“Ta không dám nghi ngờ quyết định của hộ pháp đại nhân, chỉ là không phục.”
Bạch Hải Hiên ánh mắt nghiêm lại mấy phần, nói.
“Huyết Luân, ngươi đang muốn lạm dụng quyền hạn?” Đúng lúc đó, ở bên ngoài một giọng nói khàn khàn truyền vào.
Nghe thấy giọng nói này, Bạch Hải Hiên khóe miệng nhếch lên một nụ cười, trên mặt biểu lộ vui mừng, bởi hắn biết chủ nhân của giọng nói đó là ai.
“Sư tôn, ngài đến rồi.”
Chỉ thấy từ bên ngoài một trận hắc phong thổi vào, hắc phong mang theo luồng khí tức tà ác lạnh lẽo, khiến cho người ta không tự chủ run lên một cái.
Khi hắc phong biến mất, một lão nhân gầy ốm mặc hắc bào hiện ra, gương mặt già nua đầy nếp nhăn, đôi mắt hẹp dài lộ ra bản chất ác độc, trên tay là một cái quải trượng dùng để chống đỡ thân hình già nua của lão ta.
Ông lão này chính là một trong bốn vị hộ pháp của Địa Ngục giáo, hung danh vang xa, chính là Nam Độc hộ pháp.
“Nam Độc lão quỷ.”
Huyết Luân hộ pháp đôi mắt âm trầm nhìn Nam Độc hộ pháp phía trước, dường như hai người này quan hệ không mấy tốt đẹp.
“Hắc hắc, lão phu nghe nói có người ức hiếp tên đệ tử này, thế nên mới nhanh chóng đến đây xem tình hình, nguyên lai người đó lại là lão thất phu nhà ngươi.”
Nam Độc hộ pháp thanh âm khàn khàn tà dị lại vang lên bên trong phủ đệ.
“Việc bản tọa làm, tất cả đều hướng về thánh giáo, để cho thánh giáo tại Tinh Vương Chiến phát dương quang đại, biểu lộ tương lai trở thành thế lực mạnh mẽ nhất Loạn Tiên Hải.”
“Hắc hắc, tự nhiên đó cũng là ý niệm của lão phu, bất quá cách làm của ngươi khiến lão phu chướng mắt. Muốn thu hồi tư cách tham dự Tinh Vương Chiến của Triệu Trầm, lão thất phu ngươi đừng hòng.”
“Lão quỷ, muốn hay không muốn kỳ thực rất đơn giản.”
Bỗng nhiên Huyết Luân pháp vương nở nụ cười nhạt, sau đó ánh mắt nhìn sang Tinh Hồn đang đứng bên cạnh, nói tiếp.
“Đây là tên đệ tử bản tọa vừa mới thu nhận, cũng là nguyên nhân khiến cho bản tọa quyết định hủy bỏ tư cách của Triệu Trầm.”
Tinh Hồn nội tâm minh bạch, ngay lập tức hiểu được ý tứ của Huyết Luân hộ pháp, chỉ thấy hắn bước lên phía trước, đứng ra chính giữa đại sảnh, đối diện với Bạch Hải Hiên và Nam Độc hộ pháp.
“Bái kiến Nam Độc hộ pháp.”
Con ngươi quỷ dị của Nam Độc hộ pháp nhìn chằm chằm Tinh Hồn, thần thức âm thầm thả xuống để cho xét Tinh Hồn, sau đó lại nhìn sang Huyết Luân hộ pháp, trong lòng xuất hiện một cỗ ba động nghi vấn.
Nam Độc hộ pháp còn chưa kịp nói gì thì Bạch Hải Hiên đứng bên cạnh cười phá lên.
“Hộ pháp đại nhân, ngài nói là bởi vì tên phế vật này mà hủy bỏ tư cách của Triệu Trầm? Ngài đang đùa giỡn chắc?”
Không chỉ riêng Bạch Hải Hiên mà rất nhiều người cũng đang cho rằng như vậy. Tinh Hồn trên người khí tức chỉ là một tên hậu kỳ Phù Tiên cảnh, không có bất kỳ điểm gì đặc biệt cả.
Để cho một tên còn chưa đặt chân vào Địa Tiên cảnh tham dự Tinh Vương Chiến, đây là một chuyện nực cười đến cỡ nào?
“Huyết Luân, ngươi xác định?” Nam Độc hộ pháp hỏi, tuy rằng ẩn ẩn cảm giác có gì đó không ổn, thế nhưng dùng thần thức của tiên giả Linh Tiên cảnh kiểm tra, lão ta hoàn toàn xác định được Tinh Hồn không phải đang sử dụng bí thuật nào đó để che dấu tu vi, đích thực là một gã hậu kỳ Phù Tiên cảnh.
“Xác thực.” Không chút do dự, Huyết Luân hộ pháp gật đầu.
“Hắc hắc, thú vị…” Cười khà khà một tiếng, Nam Độc hộ pháp lại nhìn Tinh Hồn, nói tiếp. “Ta rất tò mò, người khiến cho Huyết Luân lão thất phu nhà ngươi sử dụng quyền hạn hủy bỏ tư cách của Triệu Trầm rốt cuộc là người như thế nào.”
Vừa nói, Nam Độc hộ pháp vừa thả xuống một cỗ uy áp khủng bố, không gian một luồng gió lạnh âm tà bất ngờ thổi lên, phía trên không trung cứ như xuất hiện một tòa núi vô hình khổng lồ đột ngột thả xuống đỉnh đầu, muốn trấn áp Tinh Hồn quỳ xuống trước mặt lão ta.