Sáng sớm hôm sau Quân Cửu uể oải tỉnh giấc trong lồng ngực quen thuộc, cậu giật giật thân thể, cảm thấy rất thất bại.
Đều là nam nhân, tại sao một người vẫn tinh lực tràn đầy một người mệt mỏi?!
Chẳng lẽ nằm trên có thiên phú trời ban? Thật ra không mệt như nằm dưới?
" Chào buổi sáng.
Nine.
" Anatole thức từ sớm, cũng có thể là hắn vốn không ngủ.
Thấy ánh mắt mờ mịt ủ rũ khi vừa thức dậy, hắn nhịn không được đặt một nụ hôn lên trán cậu.
" Chào buổi sáng, Anatole.
"
" Thôi chết! William nói hôm nay người của Thần điện sẽ đến!" Quân Cửu chợt bừng tỉnh, bật dậy nhảy xuống giường, hoảng loạn đánh răng rửa mặt…
Nhưng đến lúc thay quần áo, nhìn dấu vết trên cơ thể mà Quân Cửu cũng ngại ngùng.
Hôm qua Anatole đúng là hơi mạnh bạo, nhưng nào ngờ lại rõ ràng như vậy, đến tận giờ vẫn còn vết đỏ.
Chỗ xương quai xanh còn một dấu răng rõ ràng.
Nhìn mấy thứ này, Quân Cửu chần chừ chọn một bộ pháp bào có mũ, ma pháp bào rất kín mít, đội mũ lên liền hoàn hảo che đi những dấu vết còn lại.
" Không cần che… "
Không biết Anatole bước ra tời nơi nào, từ đằng sau ôm lấy Nine, cằm cọ lên mái tóc cậu, vẻ mặt đương nhiên.
“… Không biết xấu hổ.”
" Mau thay quần áo đi, đừng làm người chờ.
" Để tinh linh tóc đen không dây dưa, Anatole vội đến tủ quần áo chọn một bộ ném cho Anatole.
Bởi vì lấy bừa nên cậu cũng không chú ý lắm, lúc Anatole thay xong Quân Cửu mới thấy rõ đó là một bộ lễ phục.
Sơ mi trắng nghiêm cẩn cài đến cúc cuối cùng, đính một viên ngọc lục bảo được mài giũa cẩn thận, phối với áo khoác màu thêu hoa văn thần bí, quần dài phác họa đôi chân thon dài, khiến Anatole có cảm giác cấm dục và nghiêm cẩn.
Đôi mắt lục sắc càng xinh đẹp hơn đá quý, đường nét gương mặt tinh xảo lại có phần cứng rắn, da trắng tóc dài, nhìn qua như vị vương tử nào đó bước ra từ trang sách.
Mà cũng đúng, Anatole là Tinh linh vương tử.
…
Lúc Quân Cửu cùng Anatole đến đại sảnh mới phát hiện bên trong đã có người.
Một nam nhân hạc phát đồng nhan, tóc bạc nhưng dung mạo trẻ trung, đầu đội thần quan, tóc vàng mắt vàng, trên mặt mang theo nụ cười hòa ái.
Lão mặc một bộ ma pháp bào màu đỏ và vàng, hoa văn mặt trời như được phủ đá quý, lấp lánh phát ra ánh sáng êm dịu.
Trong tay là một cây quyền trượng làm bằng loại đá quý nào đó, đỉnh quyền trượng lơ lường một mặt trời trừu tượng, tỏa ra ánh sáng cực kỳ tinh khiết, cảm giác tâm trạng không tốt cũng bị tinh lọc.
Đứng cạnh lão là một thanh niên tóc lam mắt vàng, gương mặt kiêu căng của những kẻ bề trên, mặc một bộ chính trang và khoác ma pháp bào của Thần điện - Một chiếc áo choàng màu xanh lục thêu hoa văn mặt trời.
Trong tay là một cây quyền trượng bằng cây cối giống vị trưởng lão tinh linh nào đó, dây leo quấn quanh quyền trượng, những chiếc lá của nó có màu máu cực kỳ mượt mà tươi tốt.
Là một người đến từ mạt thế, Quân Cửu vốn thích tự nhiên và cây cối.
Nhưng đỏ của lá cây khiến Quân Cửu nghĩ đến một ác mộng của tang thi - Dị năng giả hệ Mộc - Kẻ gieo rắc và gạt hái - Người thao túng thời gian - Kẻ điều khiển rối - Người ban phước… Và vô vàn danh hiệu có tốt có xấu mà những người khác dành cho họ.
Những người còn lại mặc ma pháp bào màu đỏ, nhưng hoa văn mặt trời thêu trên đó không rực rỡ như của lão nhân, hiển nhiên cấp bậc không bằng.
Quân Cửu lập tức đoán lão nhân là Giáo hoàng - Người được tuyển trở thành Tân Thần linh, những người còn lại là Hồng y giáo chủ, thanh niên tóc lam mắt vàng là Thánh tử.
" Giáo hoàng đời thứ 17 - Samson kính chào ngài.
Thần sử đại nhân.
" Giáo hoàng đặt tay phải lên tay trái, cúi đầu, ngón chỏ trạm vào mi tâm.
Đây là động tác cầu nguyện dành cho Quang Minh Thần.
Sau khi thần tính bắt đầu dung hợp, Giáo hoàng - Thân là kẻ đứng đầu nhân tộc hoàn toàn xác định Quân Cửu có hơi thở của Quang Minh Thần!
[ Tinh! Tiến độ nhiệm vụ 14%]
Quân Cửu thở ra một hơi, cũng làm một động tác tương tự: " Nguyện quang minh bên ngài.
"
Haizzz, để cứu con cái, ta phải giả làm tín đồ của ta.
Những Hồng y giáo chủ khác thoát khỏi trạng thái hoảng hốt, cũng đi theo làm một lễ.
Thánh tử áo choàng xanh có vẻ không tự nguyện lắm, nhưng cũng hành lễ.
" Giáo hoàng các hạ, tôi có thể trò chuyện riêng với ngài không?" Quân Cửu ngẩng đầu, nhìn xem tuyển thủ cho vị trí Tân thần linh.
" Vinh hạnh của ta.
Thần sử đại nhân.
"
Trong sảnh lớn chỉ còn lại Hồng y giáo chủ và Thánh tử, Thánh tử bị làm lơ vô cùng khó chịu.
Tín ngưỡng không đủ thành kính khiến gã ta không cảm nhận được hơi thở thần kinh trên người Quân Cửu và Anatole, vì vậy lúc này gã ta là người thanh tỉnh nhất trong đại sảnh.
Gã nhận ra các Hồng y giáo chủ rất khác thường!
Bọn họ như chưa thoát ra khỏi sự kinh diễm do hai vị “Thần sử” mang lại, sau khi thành kính hành lễ thì đứng đựng ra đó, hốc mắt ửng đỏ, kích động như muốn khóc!
" Dance các hạ?" Thánh tử Ralph • Bridget sững sờ lay lay người bên cạnh, sự thành kính trong mắt vị Hồng y giáo chủ này khiến Thánh tử tóc lam giật mình.
" Thần, thần không bỏ rơi Ella!" Hồng y giáo chủ lên tiếng với giọng cuồng nhiệt, sau đó cúi đầu hành một lễ, bắt đầu lẩm bẩm cầu nguyện…
Những người khác cũng bừng tỉnh, lục tục cúi đầu cầu nguyện.
Lưu lại Ralph đứng đơ người ra đó, tóc gáy dựng ngược.
Không thích hợp.
Không thích hợp!
Chẳng lẽ hai kẻ kia là ma pháp sư thuộc hệ tinh thần?!
Có thể lừa gạt giáo hoàng vang hồng y giáo chủ, thực lực của bọn họ…
Ralph kiềm nén sự hoảng sợ trong lòng, nhìn đám người cúi đầu cầu nguyện mà như nhìn thấy một đám con rối bị thao tác, gã từ từ lùi bước về phía cửa, thấy Hồng y giáo chủ vẫn không ngẩng đầu biết thành quái vật xông về phía mình thì mới an tâm rời khỏi đại sảnh công hội ma pháp sư.
Đi đến một góc không người, Ralph vội vàng móc một quyển ma pháp truyền âm ra, ngữ điệu gấp gáp.
" Phụ vương! Có chuyện nằm ngoài dự tính… " Sau đó lạnh sống lưng kể từng chi tiết mà mình nhìn thấy cho quốc vương Maximilian.
" Ralph.
Ra tay đi… "
“… Vâng.
Phụ vương.”.