Đại Lão Huyền Học Thật Thiên Kim Bùng Nổ Trên Sóng Truyền Hình



"......"

Tân Nại đi theo Sở Phùng Nguyệt, cô cầm xẻng quân dụng mở đường, đi khá thông thuận qua rừng.

Đi được một đoạn, tự nhiên Tân Nại nổi da gà, lông tóc dựng đứng cả lên.

"Ôi trời ơi! Đàn lợn rừng!"

Một đàn lợn rừng đen với những chú lợn con đan xen màu vàng và đen đang nhìn họ từ phía xa, chừng vài chục con.

"Sở tiểu thư." Tân Nại cố giữ bình tĩnh: "Ngươi đi trước."

Sở Phùng Nguyệt vỗ vai anh, nói: "Được rồi, Nại ca, ngươi cứ đứng vững."

Tân Nại há hốc mồm.

Phòng phát sóng trực tiếp: "???"

"Ha ha ha, ngại quá, tuy rằng tình huống nguy hiểm nhưng ta không nhịn được cười."

"Nói đùa thôi, đừng để ý." Sở Phùng Nguyệt nhìn đàn lợn rừng, đặc biệt là con heo đực đứng đầu, rồi nói: "Không sao đâu, chỉ là mấy người bạn cũ tiếc nuối chúng ta sắp rời đi, đến để chào tạm biệt thôi."

Vừa rồi cô đã điểm huyệt, khí từ địa mạch trào lên khiến cỏ cây xung quanh tươi tốt.

Ổ lợn rừng cách đó không xa cũng nhận được nhiều lợi ích.

Nhớ lại lúc Sở Phùng Nguyệt ném cành cây, Tân Nại dường như cũng hiểu ra điều gì.

Có lẽ đàn lợn rừng đến đây là để cảm ơn cô.

Anh hạ giọng hỏi: "Sở tiểu thư, lợn rừng thực sự cũng biết xem phong thủy sao?"

Động vật có linh tính đáng sợ đến vậy à?

"Sao nhỉ, nó chỉ là sống theo bản năng cùng với nhịp điệu tự nhiên thôi." Sở Phùng Nguyệt suy nghĩ một chút, rồi đáp: "Giống như ổ lợn rừng kia trông thì bình thường, nhưng thực ra được đặt ở nơi tránh gió, gần nguồn nước, rất phù hợp cho sinh tồn."

Tân Nại nghe được phần nào hiểu phần đó, còn đưa ra ví dụ: "Giống như con người chúng ta, bản năng cũng lựa chọn những nơi ở phù hợp.

Những chỗ có tiếng ồn làm ảnh hưởng đến chỗ ở, liệu có được tính là phong thủy xấu không?"

Sở Phùng Nguyệt tán thưởng liếc nhìn anh: "Đúng vậy, tiếng ồn chính là 'thanh sát'.

Phong thủy cơ bản là lấy con người làm gốc, ban đầu cũng chỉ để cải thiện môi trường sống."

"Có câu 'ba phần phong thủy, bảy phần hành động', nghĩa là môi trường bên ngoài không tốt có thể hóa giải bằng cách bố trí cục phong thủy hoặc dùng pháp khí để trấn trạch."
Làn đạn: “??? Họ đang nói gì thế? Sao ta nghe không hiểu gì cả?”

Có người xem livestream của nhà giàu, giải thích: “Đó thuộc về phạm trù phong thủy.”

Từ nhỏ đến lớn, nhà họ luôn theo phong thủy sư.

Từ việc chọn nơi ở, đến cách bố trí công ty, đều rất coi trọng.

Những phong thủy sư giỏi, các gia đình giàu có đều khao khát nịnh bợ, mong muốn được lấy lòng, thậm chí hận không thể ngày đêm đến cúi chào như thờ tổ tiên.

Vì cuối cùng, họ nhận được lợi ích xứng đáng với việc làm đó.

Không ai dám đắc tội phong thủy sư, trừ khi ngươi có thể mời được người giỏi hơn.

Nếu không, nhà ngươi có thể gặp đủ thứ vấn đề, công ty thì nhận những đơn hàng không rõ lý do bị hủy, còn phong thủy mộ tổ tiên cũng có thể bị phá hoại mà ngươi không hay biết.

Tất nhiên, đa phần các phong thủy sư đều rất chính trực và chú trọng nghề nghiệp, nhưng cũng có những người có thù tất báo.

“Xì, vờ vĩnh quá! Nếu cô ấy hiểu phong thủy, sao lại sống khổ sở như bây giờ? Phải chăng phong thủy nhà cô ấy không tốt?”

“Đồng ý, trên mạng chẳng ai bị chê cười nhiều như cô ấy, thực sự là độc nhất vô nhị.”

“Đúng thế, tuy Sở tỷ bị toàn mạng ghét bỏ, nhưng cũng là một ngôi sao nổi tiếng nhờ tai tiếng, hơn hẳn Nam Tinh - nữ thần thanh tao của các người đấy nhé (cười mỉm).”

Diệp Thao câu được mười lăm con cá, nhưng sau đó dường như không câu được thêm nữa.

Anh buông cần câu, chuẩn bị nhóm lửa để hong khô số cá đó.

Dù sao cũng phải quay về nhà.

Không có Sở Phùng Nguyệt bên cạnh, tối nay họ còn phải tìm nơi dựng trại, chặt cây làm giàn che chắn, nếu không sẽ không thể nghỉ ngơi.

“Diệp tiên sinh, vừa nãy tiểu thư Sở ném một nhánh cây qua bên đó,” Tiểu Vu nhắc.

Với hành động của Sở Phùng Nguyệt, anh luôn để ý, nhưng bản thân lại không thể tùy ý hành động như khách quý.

Diệp Thao quay đầu nhìn, cách đó không xa trên triền núi, một nhánh cây cắm trên đống đất.

Anh bước tới, cúi xuống nhổ nhánh cây ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui