Ngôi nhà của anh ta và Từ Khả Chân gần tòa soạn báo Lệ Hoa, nên khi lên xe anh ta lại nghĩ rằng nên đến tòa soạn báo trước để sắp xếp bản thảo, liền bảo phu xe đợi, rồi quay về lấy bản thảo.
Khi trở lại, người đi đường đã đông hơn một chút, các quầy hàng nhỏ cũng bắt đầu bày bán.
Đến trước cửa tòa soạn báo Lệ Hoa, anh ta thấy báo mới cũng vừa được chuyển ra từ xưởng in trong con hẻm kế bên, mười mấy cậu bé bán báo đã tụ tập chờ sẵn ở đó.
Anh ta xuống xe, trả tiền, chuẩn bị đi vào tòa soạn thì nghe đám bán báo nói: "Ai biết hôm nay có tin lớn gì không? Nghe nói xưởng in sáng đèn suốt đêm!"
Câu nói đó khiến Chương Diệc Bạch không khỏi tò mò, anh ta dừng bước lại.
Phần lớn các báo thường quyết định nội dung và sắp xếp trang vào buổi tối, rồi gửi đến xưởng in.
Thế nhưng trước mười hai giờ chắc chắn sẽ in xong, vì báo Lệ Hoa là báo lớn nhất trong ngành, máy in cũng nhập từ Đức, hiệu suất rất tốt.
Vậy nên anh ta đoán, có lẽ hôm qua đã xảy ra chuyện lớn khiến tòa soạn phải thay đổi nội dung, sắp xếp lại trang báo, làm việc đến sáng.
Anh ta nghĩ mình cũng nên mua một tờ báo xem thử.
Đêm qua, từ ông chủ Hạ cho đến người dọn vệ sinh đều tăng ca.
Cả tòa soạn đều biết rất rõ nội dung trên báo hôm nay.
Đối với Chương Diệc Bạch luôn được ca ngợi là tài tử trẻ tuổi, thậm chí có người còn gọi anh ta là ngôi sao giới văn học, nhiều người trong ngành đặt kỳ vọng vào anh t, thậm chí nghĩ rằng anh tacó khả năng trở thành một đại văn hào.
Dù sao, anh ta cũng đã có thành tựu nhất định, những bài thơ anh ta viết thật sự không ai sánh bằng.
Điều đó khiến cả người biết và không biết gì về văn học đều thấy anh ta là một người xuất chúng.
Hơn nữa, anh ta còn trẻ, gia thế cũng tốt, từng du học nước ngoài.
Nhưng đêm qua, mọi người đã chứng kiến tận mắt rằng, sau vẻ ngoài hào nhoáng của Chương Diệc Bạch lại chỉ là một con người ích kỷ và tham lam.
Không chỉ vậy, tổng biên tập của tòa soạn còn tự tay viết thư ly hôn cho Tống Nhạn Tây, kèm theo một đoạn tự truyện ngắn của cô.
Cũng viết rõ rằng Tống Nhạn Tây quyết định công bố những giấy vay nợ là vì hôm qua Chương Diệc Bạch mang theo Từ tiểu thư đến sỉ nhục cô khi cô đang bệnh, mà trên người Từ tiểu thư còn đeo đồ cưới của chính Tống Nhạn Tây.
Điều đó thực quá đáng…
Ngay cả trong xã hội cũ, khi vợ chính chưa qua đời, vợ bé cũng không thể ngông cuồng đến mức ấy.
Huống chi Từ Khả Chân là một phụ nữ thời đại mới được giáo dục cao, là đối tượng ngưỡng mộ của nhiều nữ sinh.
Cô ta xinh đẹp, xuất thân hiển hách, nhưng phong cách hành xử của cô ta dường như thiếu đi sự tu dưỡng mà một người phụ nữ thời đại mới cần có.
Thậm chí không có chút phẩm hạnh nào.
Cặp đôi nam nữ này, trước kia ai ai cũng ngưỡng mộ, thậm chí nhiều người còn âm thầm thấy tiếc thay cho họ.
Họ đã không ít lần ngấm ngầm mắng Tống Nhạn Tây là một người phụ nữ cổ hủ, không có tình cảm với Chương Diệc Bạch, cũng không xứng với anh ta, nhưng lại không muốn ly hôn, thật đáng ghét.
Ngay trong tòa soạn báo Lệ Hoa này cũng có những người như vậy.
Thế nhưng, khi họ tận mắt nhìn thấy những tờ giấy nợ của gia đình họ Chương, họ liền im lặng.
Có thể nói, chính nhờ Tống Nhạn Tây mà Chương Diệc Bạch và gia đình họ Chương mới có được danh tiếng rực rỡ và sự giàu sang ngày hôm nay, nhưng gia đình họ Chương không nên đối xử tệ bạc với Tống Nhạn Tây như vậy.
Vì vậy, việc Tống Nhạn Tây đăng báo các giấy nợ chẳng có gì là quá đáng, chỉ là một người trung thực bị dồn ép đến bước đường cùng mà thôi.