Đại Lão Mạt Thế Đang Ở Thập Niên 70!


Lâm Chi Hoán đã xuống nông thôn được hai năm, lúc mới đến làm công việc không mấy tốt, nhưng cũng may là chăm chỉ chịu làm, nên đại đội trưởng vẫn khá hài lòng với anh.

Gần đây, anh đã làm việc tốt hơn, lại còn đẹp trai, không biết bao nhiêu cô gái trong làng để ý đến.


Hôm qua, Lâm Chi Hoán không đi làm và cũng không xin nghỉ, và sáng nay đại đội trưởng nghe người trong làng hỏi về anh, rồi đi tìm trong làng thì không thấy, nên lúc này Cát Đại Niên mới dẫn theo vài người lên núi đi tìm.

" Chỉ bị thương ở chân, không có gì nghiêm trọng.

"

Cát Đại Niên nhìn cái sọt bị đè bẹp dẹp lép sau lưng Lâm Chi Hoán, nghĩ thầm chắc cũng đã gặp không ít khó khăn, bèn nói: " Hôm nay cậu cũng đừng đi làm.

Đợi lát nữa lên xe bò của ông Vương vào thị trấn kiểm tra, đừng để lại di chứng gì.

"


" Người cũng đã tìm thấy rồi, vậy thì trở về thôi.

Ai có việc gì thì làm việc đó đi! " Cát Đại Niên gọi vài người rồi định giúp Lâm Chi Hoán xuống.

Lâm Chi Hoán quan sát xung quanh.

Vị trí anh vừa rơi xuống không cao, nhưng anh hoàn toàn không thấy Dư Tích đang ẩn nấp ở đâu.

Anh càng cảm thấy khả năng của cô khiến mình vừa kinh ngạc vừa e dè.

Cái này nếu là người nào đắc tội cô, nửa đêm cô có thật sự đến lau cổ người ta không? Đẩy những suy nghĩ loạn xạ trong đầu ra, Lâm Chi Hoan mở miệng nói:

" Đại đội trưởng, lúc tôi tỉnh lại còn thấy một người ở xa, chắc cũng bị heo rừng đuổi theo ngã xuống.

Tôi thấy cô ấy còn sống, nhưng… là một cô gái, chân tôi cũng không tiện, nên định xuống núi trước để gọi người đến hỗ trợ.

"


Cát Đại Niên giật mình, vội vàng nói với những người phía sau: " Đại Trụ, Đại Phát, các cậu nhanh chóng quay về tìm mấy người phụ nữ nhanh nhẹn lên đây, trước tiên cứu người đã! "

Hai người đàn ông vội vàng chạy đi.

Cát Đại Niên lo lắng nhìn chân của Lâm Chi Hoan: " Cậu còn đi được không? Hay là để Linh Tử cõng cậu? "

Linh Tử là một trong những người cùng đi, người khỏe mạnh, nghe đại đội trưởng nói vậy liền lộ ra hàm răng lớn cười:

" Đúng rồi! Lâm thanh niên trí thức, tôi cõng cậu nhé! "

Lâm Chi Hoán nhìn người đàn ông thấp hơn mình nhiều, lịch sự từ chối.

Mọi người ngồi xuống đợi và trò chuyện tán gẫu.

Lâm Chi Hoán lặng lẽ quan sát xung quanh, rồi thấy một cánh tay mảnh mai từ trên không gian không người hiện ra, đưa ra dấu tay OK với mình.

" ......!"





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận