Khi Kim Mã nhận ra được điều bất thường thì khoảng cách của nó với quái vật kia chỉ còn được tính bằng tấc.
Dự cảm được sự hiện diện của kẻ thù, nó liền mở trừng mắt. Như đèn pha chiếu rọi về hướng Kim Mã, nhưng Kim Mã đã nhanh chân hơn một chút di chuyển thoát khỏi tia sáng đang đến. Nhưng loài quái này rất tinh ranh, nó liền đổi pha, khiến không gian nhanh chóng rực sáng sắc tím.
Trong lúc quá vội vã lẫn trốn, Kim Mã vô tình khai mở phong bế. Và đó chính là thứ đã khiến chi thể của quái thú tấn công về hướng di chuyển của Kim Mã. Với tốc độ nhanh, tránh né với nó thì không thành vấn đề, nhưng để tình hình này mà càng kéo dài ra thêm sẽ không tốt.
Không gian khi nãy đã dừng lại, thì nay lại bị khuấy động lên. Khiến nó thu hẹp lại với tốc độ càng lúc càng nhanh, Kim Mã đã kịp nhận ra vấn đề này. Nhưng hiện tại, nó không suy nghĩ ra được phương án nào thích hợp. Thì bất chợt chính giữa ngực dưới cổ của Kim Mã hai tấc, liền phát sáng.
Ánh sáng này dữ dội không khác gì ánh sáng mặt trời ngoài kia. Đồng thời mang theo nguồn khí nóng hơn cả hoả, thoáng chốc hoá Kim Mã trông chẳng khác gì một quả cầu năng lượng tròn với sức mạnh không thua kém gì thái dương.
Kim Mã cũng phải phát hoảng vì thứ sức mạnh quái dị đang đào thải bên trong cơ thể của nó ra. Bất chợt gương mặt của nó lộ rõ vẻ vui sướng hô lớn:
“Chủ nhân.”
Theo sau câu nói đó, từ bên trong cơ thể Kim Mã xuyên qua từng sợi lông trắng mềm, hàng trăm đường hào quang chánh khí kim sắc di chuyển lũ lượt ra bên ngoài. Không hề thua kém bất kỳ dòng chảy tự nhiên nào, vừa ra đến bên ngoài chúng quy tụ lại thành một thể thống nhất tạo nên một hình tượng nam nhân trưởng thành.
Song song với đó, hàng trăm thậm chí hàng nghìn mảnh năng lượng kim quang từ hư không, thay phiên nhau xuất hiện với số lượng cùng kích thước đa dạng và không thể đong đếm.
Chúng đến mở đường cho thứ đến sau đó, tam kim quang chân thân ngạo khí tích hợp mà thành ba vòng khí lực mạnh mẽ giáng xuống phá rách không gian. Uy lực phải nói phá hải kinh hồng trần. Từ bên trong luồng khí tức ấy, một người với dáng vẻ uy phong lẫm liệt với mái tóc vàng kim đặc thù bước ra.
Người ấy không ai xa lạ, “Trang Minh Viễn” trong thân xác Trương Vệ. Chàng mạnh mẽ uy dũng khoe ra từng đường nét trên cơ thể, cùng hình xăm Chân Long trên thân. Chàng như người vừa tỉnh giấc sau một giấc ngủ sâu, bừng tỉnh những ánh sáng từ khắp thân thể, đồng thời kéo theo tam kim thân chi khí nhập lại với mình.
Bên cạnh đó, ba khối tròn liền di chuyển xung quanh chàng với những quỹ đạo đan xen nhau, và khi đó Chân Long chính thức hiện thân.
Kim Mã chứng kiến chủ nhân của nó trở lại sau hơn triệu năm. Mừng đến không kiềm được nước mắt. Vội quỳ xuống diện kiến người:
“Chủ nhân vạn phúc.”
Nhưng đáp lại lời, đó Trang Minh Viễn nghiêm giọng trách mắng:
“Kim Mã, ta đã nói với ngươi những gì. Ngươi coi lời của ta như gió thoảng mây bay ư.”
“Thuộc hạ, tội đáng muôn thác. Xin chủ nhân trách phạt.” Kim Mã khẩn khoản nhận lấy tội danh.
Thất Đại Thần Thú ra đời không ngoài nhiệm vụ là bảo vệ mạng sống cho Trương Vệ. Cho nên việc Kim Mã không ngăn cản chàng tiến vào nơi đây. Vô tình đưa chàng vào thế hiểm chẳng khác nào một sự thất trách.
Cho nên Kim Mã dường như không có bất kỳ lời bào chữa nào cho việc làm của mình.
Mặc dù thường ngày, Kim Mã xưng hô ngang hàng hoặc bề trên với Trương Vệ. Rất hiếm khi xưng chàng là chủ nhân, cũng bởi vì nó chỉ có một chủ nhân duy nhất. Trang Minh Viễn là người cả đời Thất Đại Thần Thú tôn sùng và cũng là người khiến họ cam tâm tình nguyện gọi hai tiếng “chủ nhân”.
Trang Minh Viễn cũng không có quá nhiều thời gian để trách cứ Kim Mã. Nên chỉ nói ngắn gọn:
“Phần hồn còn lại này của ta, sắp không thể chịu đựng thêm được nữa. Nếu như cứ tùy tiện xuất hiện trong hiểm cảnh như thế này. Thì trước khi gặp được Vấn Thiên e rằng đã quá muộn. Ngươi đã hiểu được ý của ta rồi chứ.”
Lời nói nhắc nhở đối với cá nhân Kim Mã. Khiến nó cảm thấy bản thân thật có lỗi, nên cúi gằm mặt mà lắng nghe. Sau khi nói những điều cần nói, Trang Minh Viễn chuyển dịch tầm nhìn về phía sinh vật quái dị kia. Ánh mắt của chàng đằng đằng sát khí, mặc dù chưa vung tay nhưng cũng đã khiến loài sinh vật vô tri kia bất chợt cảm thấy lạnh cả sống lưng đến nổi toát mồ hôi hột.
Bên cạnh đó khí tức của chàng cũng không phải là khí tức của con người bình thường mà nó là Hoàng Kim Chánh Khí và Đế Khí. Hai loại khí hiếm nhất trên thế giới này, và cũng là thiên địch của những quái vật dị thường như nó.
Khiến sinh vật này, bắt đầu biết sợ. Tuy nhiên nó không suy nghĩ nhiều đến như vậy, nên mặc định không có việc sẽ bỏ chạy ở đây. Suy cho cùng những cảm xúc kia cũng chỉ có thể kiềm chân sinh vật này một khoảng thời gian mà thôi. Cuối cùng nó cũng quay trở lại bản ngã mà hung hăng như trước.
Liền nhanh chóng, dùng hết tất cả những chi thể mà tấn công về phía chàng. Trước khí thế công kích của đối phương, Trang Minh Viễn, hừ nhẹ một cái:
“Ma Đấu Khả, ngươi cũng quá hung hăng rồi đấy.”
Nói đoạn, chàng giơ tả chỉ về phía trước. Ngay lập tức ảo hóa ra một bàn tay to lớn kim sắc trấn ngữ ngay trước mặt với tư thế đồng dạng với chàng.
“Ngự Thiên Nhất Nộ.”
Chỉ khí vừa xuất, khí kình chế ngự thành công thế tiến của đối phương. Buộc sinh vật với tên gọi Ma Đấu Khả bị đánh bậc ra, đồng thời khiến chi thể của nó nhất thời bị tê liệt và đau đớn đến thấu tận tâm can. Nhưng khi khoảng thời gian mà Ma Đấu Khả đang bận phân tâm với cơn đau nhục thân. Trang Minh Viễn đã xuất hiện ngay trước mắt nó từ khi nào.
Khiến đôi mắt to lớn của nó, trợn trắng lên vì kinh ngạc với tốc độ xuất thần ấy. Nhưng chàng cũng không có quá nhiều thời gian để nhây nhụa với nó. Liền nhanh chóng kết thúc trận chiến này.
Bàn tay chàng nhẹ nhàng đưa ra, bình thản tụ khí vào bên trong lòng. Chàng đã gọi ra hàng loạt những mảnh đạm sắc kim khí chúng như đã được thiết lập sẵn từ trước nhanh chóng kết nối với nhau thành một cây trường kích. Với những hoa văn kim long uốn lượn khắp thân và kết thúc ở phần dưới cùng của trường kích là đuôi rồng hai nhánh.
Sau đó chàng hướng mũi kích về phía Ma Đấu Khả với ánh mắt sắc lẹm, ánh mắt của một kẻ bá vương không đối thủ. Ma Đấu Khả chỉ kịp nhìn thấy hình ảnh đó trước khi chàng ném thẳng trường kích như một mũi tên về phía nó.
Trường kích tích tụ hoàng kim chánh khí sức mạnh có thể nói là giết thần diệt phật. Trên đường bay nó không ngừng tăng tốc và xoay thành vòng tròn và sức mạnh như vậy càng được gia tăng lên gấp bội phần. Chạm thẳng vào hộ thân của Ma Đấu Khả và phá nát nó dễ như bỡn.
“Nhất Tâm Đoạt Mệnh.”
Nó ghim thẳng, và khoét thật sâu vào bên trong. Khiến nó đau đớn mà hét lên một lần sau cuối trước khi bị nổ tung và biến mất vào hư vô vĩnh viễn.
Sau đó, để lộ ra một quả cầu băng bên trong, người bên trong đấy là Tại Thiên đang trong tình trạng hấp hối, hơi thở dần dần bị ngắt quãng. Nhưng dù sau hết thời gian dự định mà cậu ta vẫn còn sống đó đã là một kỳ tích.