Đại Lục Liên Hoa


Theo sự sắp xếp của chủ quản, những người thuộc về các thế lực được phân chia đúng như sự xếp đặt từ trước. Không có sự chen lấn cũng như hỗn loạn nào được phép diễn ra. Khiến bầu không khí cực kỳ chuyên nghiệp. Bởi vì có rất nhiều nội dung thi thố, số lượng thí sinh trãi dài cho tất cả các phần thi cho nên những người đến dự khán theo đó cũng được phân bố cho thích hợp với những điều kiện thích hợp nhất.


Riêng phần thi võ thuật, thì không như lệ thường mà sẽ bắt đầu từ vòng bốc thăm, mà chỉ diễn ra sau khi vòng đầu tiên với tên gọi khởi động loại trực tiếp.


Ở vòng đấu đó các thí sinh sẽ được chia ngẫu nhiên theo số thứ tự đã được ban tổ chức phát từ trước. Sau đó sẽ thi đấu theo nhánh đấu của mình mà lên dần, cho đến khi hoàn thành nhánh thi đấu sẽ đến với vòng thứ hai. Số nhánh đấu sẽ phụ thuộc vào số lượng thí sinh trong cuộc thi năm ấy. Ở năm nay có 106 nam tử từ khắp nơi trên đại lục Hoa Bắc tề tụ về và được chia làm tám bảng đấu chọn ra tám cá nhân xuất sắc nhất.


Và trong khi chờ đợi vòng đầu tiên diễn ra, các thế lực muốn quan sát thì chỉ có cách xem qua màn hình thi đấu bằng lam thạch gắn ở vị trí chính điện. Cho nên lúc này, số lượng người đến dự khán cũng đã khá đông, tính cả những khách vãng lai không được mời. Bởi vì sự kiện này không giới hạn số người dự khán cho nên người dân Đế Đô đến rất đông.


Nơi họ có thể được chứng kiến sức mạnh của những cá nhân xuất sắc của thế hệ mới. Đương nhiên là vẫn có rất nhiều hàng ghế trống, vì vòng đấu này có những cặp đấu không cân sức và vô cùng nhàm chán và mang tính giải trí cao. Nên chủ yếu là những thường dân xem như trò tiêu khiển giải trí đồng thời cá cược. Một thứ làm cho giàu thêm túi tiền cho Kiến Quốc và Lý Gia mỗi khi Tam Minh Tranh Bá hằng năm diễn ra.



Ở phía cổng vào, Kim Châm Thẩm Gia dẫn đầu bởi Thẩm Viên Bác tiến vào bên trong Tâm Thanh Trường. Vì gia tộc họ Thẩm là gia tộc lớn, ngay cả Kiến Quốc cũng không dám thất lễ. Nên thái tử Đường Gia Triền phải trực tiếp thân chinh đến nghênh đón. Đi theo sau lưng ông là hai đệ tử ưu tú Thẩm Y Y và Thẩm Viên Trúc.


Do khu vực của những nhân vật tên tuổi nằm ở vị trí đặc biệt, cho nên Thẩm Viên Bác chỉ có thể mang theo hai đệ tử thân tính của mình mà để những đệ tử khác dự khán ở một vị trí khác. Sau đó đi theo chỉ dẫn của quản sự mà tiến vào nội phòng khán đài phía Bắc. Vừa qua ngã rẽ, Đường Gia Triền cùng Lâm Chánh đã đứng chờ đợi Thẩm Gia từ rất lâu liền chắp tay hành lễ đầy cung kính.


Thấy vậy, ông cũng hành lễ phúc đáp. Tuy nhiên vẫn giữ vững phong thái của kẻ bề trên, không hề hạ thấp bản thân mình xuống. Nhưng điều không ngờ đã xảy đến, tên thái tử này vốn dĩ đã vang danh tứ phương bởi thói vô kỷ luật. Hoang dâm vô độ, đê tiện bỉ ổi. Nay lại vô tình nhìn thấy được dung mạo xuất trần của Thẩm Y Y ngay lập tức chạm đến lòng dâm của mình.


Thẩm Y Y chỉ cần bắt được đôi mắt chứa đầy ý niệm xấu xa của Đường Gia Triền thì đã ngay lập tức thể hiện rõ gương mặt chán ghét. Mà nhìn chằm chằm vào hắn khiến hắn nhất thời run sợ, nhưng một kẻ như hắn đâu dễ dàng mà bỏ cuộc một cách dễ dàng như vậy. Liền muốn giở trò trêu ghẹo, nhân lúc Lâm Chánh dẫn Thẩm Viên Bác cùng Thẩm Viên Trúc đi vào trong hắn đã tiện tay nắm lấy bàn tay phải của nàng nhằm ngăn nàng tiến vào trong.


Khiến nàng tạm thời bị tách khỏi đoàn, mặc dù nói thân phận của nàng cao hơn tên thái tử này. Nhưng dù gì ở Kiến Quốc nàng vẫn muốn giữ lại chút danh dự cho tên này, nên không muốn trước mặt thuộc hạ mà cho hắn một bạt tay. Chính vì lẽ đó nên nàng phải dùng gương mặt nhu mì mà đối đãi với hắn.


Đường Gia Triền khi đứng gần Thẩm Y Y đã ngửi được mùi hương từ cơ thể nàng. Một mùi hương quyến rũ đến chết người, khiến một kẻ như hắn không thể kìm nổi lòng tà. Chiếu theo thông lệ, hắn đã gát mọi chuyện sang một bên mà giở đủ trò lên xuống, nhưng khi này nàng là thân phận cao quý, đồng thời lại là một dược sư có tiến nên hắn chỉ có thể tán tỉnh nàng từ từ.


Liền giở giọng ong bướm:


“Không biết, cô nương này tên họ là gì?”


Thẩm Y Y cũng rất lấy làm phối hợp, nàng dùng giọng hiền nữ nói:



“Thái tử, người nắm tay tôi hơi chặc rồi.” Lời nói đó khiến hắn nhanh chóng buông tay nàng ra. Chỉ chờ có vậy hàng liếc hắn một cái rồi nhanh chóng lướt qua hắn. Điều này diễn ra khiến những thuộc hạ, thân thuộc với thái tử kinh ngạc, trước giờ chưa từng có cô nương nào thoát khỏi tay của Đường Gia TRiền được. Hắn muốn ai là đều như ý định.


Nhưng lần này hắn lại có thể buông thả dễ như vậy.


Thật ra, biểu cảm trên gương mặt của Thẩm Y Y đã khiến hắn chết mê chết mệt. Đến nổi mất hồn, mà chết trân một chỗ nên bàn tay không tự chủ được lực mà buông thả. Đến khi nàng đã lướt qua hắn và tiến vào bên trong nội khán. Hắn mới tỉnh được cơn say, mà chặc lưỡi thèm khát, máu chinh phục bên trong người hắn bùng lên một cách mạnh mẽ.


Hắn liếm môi một cách thèm thuồng, trong đầu hắn lúc này đã hạ quyết tâm bằng mọi giá phải có được nàng. Hắn đang định tiếp tục bám theo nàng thì được người báo Tiêu Biệt Tình đang đến, khiến hắn dù có muốn cũng phải thu lại việc tư. Vì cái tên này, cũng lớn không kém gì so với Thẩm Viên Bác, khiến hắn phải e sợ.


Lòng quay đi, nhưng tâm đã ở lại. Ở lại với những hình ảnh không mấy sạch sẽ hắn với Thẩm Y Y.


Về phía Thẩm Y Y, nàng di chuyển đến gần lối đi vào. Thì liếc nhìn lại một cái, nhìn thấy tên rác rưởi đó thì cười cay nghiệt. Loại nam nhân như hắn nàng đã gặp không ít.



Há lại không quen với những gì chúng muốn. Gặp nhiều thành quen, nàng đã biết cách đối phó với thể loại này như nào mới phải, cho chúng một chút mơ tưởng. Rồi sau đó, cho chúng một vố thật đau, để nhớ rằng hoa hồng nào rồi cũng sẽ có gay. Chạm không cẩn thận sẽ phải đổ máu.


Khi nghĩ đến nam nhân, một hình ảnh của một chàng thiếu niên với mái tóc được búi lên cao thành một cái đuôi ngựa hiện lên trong tâm khảm nàng. Hình ảnh đó khiến tâm trạng của nàng dịu đi phần nào, đồng thời hàng loạt ký ức quãng thời gian hai người bên nhau lần lượt không hẹn mà kéo đến. Khiến nàng vô thức mà nở nụ cười tươi như hoa.


Thời gian đó quả thật ngắn ngủi nhưng lại vô cùng đáng nhớ. Nhưng lúc này, hắn đang ở nơi đâu nàng cũng không biết. Lần này đến đây, cốt lõi là nàng muốn gặp lại hắn.


Để mà nói về tình cảm của Thẩm Y Y chỉ gói gọn trong những chữ ngắn gọn “Yêu nhưng không dám nói”. Từ ngày trở về từ Ma Thú Hạch quá trình tu luyện của nàng liên tục bị gián đoạn bởi vì hình ảnh của chàng thiếu niên đó liên tục hiện lên. Từng đợt từng đợt như thể một dấu ấn không bao giờ phai. Chàng là một tâm ma, đã theo nàng trong từng buổi ăn giấc ngủ, nàng rất muốn đến bên cạnh chàng nói cho chàng nghe nàng nhớ chàng đến mức nào. Nhưng khi gặp lại, những lời ngọt ngào lại không thể thốt ra lời, ngay cả nàng cũng không hiểu chính mình đang nghĩ gì.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận