Đại Lục Liên Hoa


Lý Tấn nhìn thấy Trương Vệ đến dự khán. Thì trong lòng rất muốn cho chàng thấy sức mạnh của bản thân mình.





Nhằm mục đích thị uy trước, để khi nào gặp lại chàng biết gặp khó mà chùn bước đồng thời như lời khẳng định đanh thép rằng “Ngươi còn lâu mới có thể bì được với ta.”





Với dáng vẻ kiêu ngạo, không thèm tiến vào thủ thế, mặc cho đối phương đã vào thế từ rất lâu.





Mạnh mẽ bẻ cổ vài cái, khiến nơi đó phát ra những âm thanh răng rắc. Một sự kiêu ngạo quá mức.





Khi thanh âm báo hiệu trận đấu bắt đầu vang lên. Hắn cũng không vội mà ra tay trước mà để đối phương chủ động. Thấy dáng vẻ đó của Lý Tấn, Gia Cát Lực cũng không chần chừ thêm. Liền nhấc tả cước lên tặng cho hắn một cước chào hỏi trực diện vào giữa khuôn mặt.





Nhưng cước pháp chưa chạm tới người đối phương, thì vẻ mặt của Gia Cát Lượng đã lộ nên vẻ kinh ngạc. Bởi vì trước mặt hắn không phải là nhân ảnh mà chỉ là ảo ảnh do chính đối thủ tạo ra bởi tốc độ di chuyển quá nhanh của bản thân. Giây phút đó, Gia Cát Lực nhận ra không thể coi thường gia tộc họ Lý được.





Khi tả cước chạm xuống nền đất, ngay lập tức triển khai chiêu thức tiếp theo. Nhanh đến độ, chỉ kịp thấy một chút khí hình khuếch đại ra những luồng gió xoáy. Cước pháp liên tục tiến đến nhưng kết quả thu lại vẫn chỉ là con số không.





Những thí sinh bên dưới chứng kiến điều đó thì không ngừng thán phục Lý Tấn. Bộ cước của gia tộc họ Lý quả danh bất hư truyền, đến nổi cuồng phóng gió cuốn cũng không thể chạm đến. Nhưng riêng Trương Vệ mà nói, chàng nhìn ra được từng bước di chuyển của y.






Hắn không hề, rời khỏi vị trí ban đầu mà chỉ là nghiêng người theo chiều ngược lại so với đối thủ sau đó nhanh chóng trở về theo đúng vị trí đứng trước kia. Tạo cho đối phương một cảm giác không thể đánh trúng. Ngay đến bộ cước của Lý gia hắn còn chưa dùng đến chứng tỏ đối thủ này quá kém cỏi.





Vấn đề hắn muốn bao lâu thì kết thúc chuyện này mà thôi.





Được một lát, thấy đã nhàm chán với việc trêu đùa này, Lý Tấn chỉ vận lên một chút công lực. Tạo ra một chút kình khí đẩy văng đối thủ ra khỏi sàn đấu trước sự ngỡ ngàng của Gia Cát Lực cùng những người chứng kiến. Thấy vậy Trương Vệ theo chiều dư luận đứng đó vỗ tay chúc mừng cho chiến thắng này của hắn.





Khiến hắn đắt chí lắm.











Thời gian rất nhanh trôi đi, thoáng cái đã đến giờ Dậu.





Các nhánh thi đấu cũng đã tiến đến những vòng đấu cuối cùng. Về cá nhân Trương Vệ như đã nói, rất khó để có những người có thể ngăn cản bước tiến của chàng lúc này cho nên chàng cũng theo bước chân của Lý Tấn cùng 6 anh hào khác tiến đến vòng đấu sau cuối.





Thời gian trôi thêm một canh giờ nữa, đã chọn ra được 6 anh hào vào vòng mạnh nhất trong đó đã bao gồm Lý Tấn. Và còn lại hai cặp đấu vẫn chưa diễn ra đó là của Trương Vệ và người mà chàng ghét cay ghét đắng Từ Tử Sóc.





Trước khi chờ đến lượt mình thi đấu, Trương Vệ đã đến chứng kiến nhánh đánh của kình địch. Ở cách chàng không xa, Lý Tấn





cũng đến xem, hắn mặc dù đã vượt qua được những vật cản đáng lý phải lên gian phòng chờ bên trên đặng nghỉ ngơi. Nhưng để mà nói những kẻ đó, thắng đối với hắn một giọt mồ hôi cũng không tồn thì cần gì là dưỡng sức.





Điều hắn quan tâm, chính là thực lực của Trương Vệ. Chàng đã tiến bộ rất nhiều theo lời thiên hạ đồn thổi, mặc dù không tin vào điều đó. Nhưng hắn muốn trực tiếp chứng kiến mới có thể xác định được thực hư. Gần hai năm trước Trương Vệ đến một chút chân khí cũng không có, thì làm sao trong thời gian ngắn có thể làm được điều không tưởng như vậy. Dù nói Đông Phương Nghi đứng đằng sau, nhưng quả thật rất khó tin.





Bên trên võ đài, đối thủ của Từ Tử Sóc là Viên Thiên Cang.





Theo Trương Vệ nhìn thấy khí tức của cả hai người họ, thì Viên Thiên Cang có thể coi là đối thủ vừa tầm đối với Từ Tử Sóc. Cũng đã lâu rồi, chàng chưa được chứng kiến võ học của công tử nhà họ Từ. Với tuyệt kỹ Ô Mặc Thước Pháp, trong đầu chàng muốn xem thử hắn đã thực sự tiến bộ đến đâu.






Bất chợt chàng thấy một luồng sát khí nhắm về phía mình. Khiến chàng phải đưa tầm nhìn về hướng đó thì nhận ra ánh mắt sắc lạnh của Lý Tấn. Xem ra hắn đã không nhịn được giây phút quyển đả chưởng đấu với chàng rồi. Đáp lại chàng hừ lạnh một cái.





Uỳnh.





Ngay thời điểm đó, một âm thanh va chạm dữ dội vang lên, khiến những người bên trong sảnh đều hướng ánh nhìn về phía võ đài. Đó là hậu quả của một quyền cực mạnh của Viên Thiên Cang vào phần sống quạt của Từ Tử Sóc. Quyền kình bức ra, khiến bức tường đằng sau lưng của nam nhân họ Từ bị khoét một vết nứt khá nông.





So về thể trạng, Viên Thiên Cang chiếm thế thượng phong so với đối thủ của mình. Nhưng họ Từ cũng đâu có dễ để hắn áp đảo dễ dàng như thế. Khí công của hắn được tẩm quạt, khiến nó chẳng khác gì một tấm khiến vững chãi. Buộc, Viên Thiên Cang phải dùng sức từ cánh tay còn lại để áp đảo đối phương bằng cách đấm thẳng vào bạn sườn đang hở ra của y.





Tuy nhiên.





Từ Tử Sóc cũng là kẻ lọc lõi trong chiến đấu, hắn nhìn ra được ý định của đối phương. Liền dùng tả thủ xoay phần cổ tay theo chiều thuận. Đồng thời bạo phát ra quang kình lam sắc.





“Tụ Lí Càn Khôn.”





Khi, quyền thuật đối phương vừa đến đủ tầm xoay chuyển của y. Bàn tay ấy như mãng xã uốn theo xuôi theo chiều quyền khí mà nhắm thẳng vào cổ của Viên Thiên Cang mà đâm đến. Nhận ra bản thân gặp nguy hiểm, Viên Thiên Cang liền ngẩng đầu lùi lại một chút nhằm né tránh.





Nhưng ngay từ đầu mục tiêu của Từ Tử Sóc không phải là nơi đó mà là bắp tay của đối thủ. Ngay lập tức ngũ chỉ đổi hưởng mổ xuống phần cần đánh. Ngay lập tức một âm thanh của xương gãy vang ra khắp chốn đi kèm với tiếng thét chói tai của Viên Thiên Cang.






A.





Thanh âm đó, ngay lập tức khiến mọi người sửng sốt. Họ còn chưa kịp hiểu chuyện gì, bởi vì thân hình của Viên Thiên Cang gần như gấp đôi của Từ Tử Sóc cho nên tầm nhìn của khán giả bị hạn chế đi khá nhiều. Duy những người có đôi mắt tinh tường mới nhận ra được chuyện gì đã diễn ra.





Trong đó có cả Trương Vệ, chàng cũng không có gì lạ bởi vì phong cách tàn nhẫn trong chiêu thức vốn dĩ là nét sống của y. Chỉ tội cho những đối thủ dưới cơ của hắn mà thôi.





Thuận thế lúc đối phương đang phân tâm vì vết thương. Từ Tử Sóc nhảy lùi về sau gập quạt lại thành hình dáng một cây thước. Sau đó nhanh chóng luân chuyển chân khí ra bên ngoài tức tốc hình thành chiêu thức.





Về phần Viên Thiên Cang, y không ngờ đối phương lại xuống tay mạnh đến như vậy. Nhất thời khiến một tay bị phế, nhưng đó chưa phải là điều duy nhất. Khi mà toàn thân hắn bất chợt trở nên tê liệt, gương mặt cũng nhăn nhúm lại đến mức khó coi.





Dù có nhìn thấy Từ Tử Sóc sắp vung ra chiêu thức, thì y cũng không thể làm gì hơn.





Chỉ còn chờ đợi công tử họ Từ ra chiêu thức quyết định mà thôi.





Dù đối phương đã cầm chắc thất bại, nhưng từ trước đến nay Từ Tử Sóc nào có biết nương tay viết như thế nào. Hắn sẽ vung hết khí chiêu cho lần này mặc kệ đối phương sẽ nhận lãnh hậu quả như thế nào hắn cũng không màng đến.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận