“Trưng Nhân Hồi Thủ.” Thiếu phụ thành nam dục đoạn trường, chinh nhân kế bắc không hồi thủ.
Khí thế tấn công áp đảo không hề thoái lui. Tốc độ ấn tượng cùng đao kình phát ra từ chiêu thức đã cắt màn khói kia ra thành nhiều mảnh. Để lộ rõ vị trí của cả hai người.
Xích Hộ Phiến bị phá huỷ đã sản sinh ra một lực đẩy khiến Trương Vệ lùi lại vài bước. Lúc này chàng chưa kịp hồi khí thì đối phương đã chăm chăm lao đến. Trên đôi bàn tay săn chắc của Hạ Ngũ đã vận lên một loại khí màu xanh đậm. Loại khí này là từ võ kỹ mà ra.
Nó khiến Trương Vệ có cảm giác như bị phong bế kinh mạch. Rất khó khăn để bạo phát ra chân khí của bản thân. Buộc chàng phải thốt ra lời nói trong sự thắc mắc:
“Chiêu thức quái quỷ gì thế này.”
Tuy nhiên trong tình cảnh này, Trương Vệ đã sớm có sự chuẩn bị, chàng đã tạo ra một nguồn năng lượng màu đỏ với kích thước chừng một cái chén. Bên trong lòng bàn tay phải.
Khi đối thủ đã đến đủ tầm mà chàng cho là thích hợp liền không do dự mà ném nó ra.
“Đấu Chuyển Tinh Di: Phong Tiếu Thiên Sát.”
Tuy quả cầu năng lượng được tập hợp một cách vội vã. Nhưng nó vẫn mang trong người sức công phá đủ lớn để khiến Hạ Ngũ phải dè chừng.
Hạ Ngũ vừa vung đao đến thì thấy từ trong tay Trương Vệ phóng ra một nguồn năng lượng đỏ. Hắn không kịp suy nghĩ nhiều, suy cho cùng hắn cũng là kẻ cẩn trọng. Nên đã quyết định sẽ đương đầu với chiêu thức này của chàng.
Liền nhanh chóng đổi tay cầm đao sang tay còn lại biến chiêu trong chiêu thêm một lần nữa. Đao chuyển tay khí lưu động. Một đường đao sắc lẹm chém đến.
Đang… đang.
Âm thanh như sắt thép va chạm.
Phong Tiếu Thiên Sát là chiêu thức của Ma Khuyển Vương được Trương Vệ mô phỏng lại theo trí nhớ, cho nên lực công kích không được cường đại như chính chủ.
Nhưng nó lại mang theo chân khí của Lưỡng Khi. Sức sát thương không thể nào xem nhẹ.
Đó là điều mà Hạ Ngũ không lường trước được. Đao khí do hắn tạo ra đã bị áp đảo hoàn toàn.
Phong Tiếu Thiên Sát mạnh mẽ xuyên qua đao khí, chạm đến thanh kiếm gỗ và xoáy mạnh vào đó. Khiến Hạ Ngũ phải nghiến răng lại mà dùng hết sức bình sinh đặng đối kháng.
Thế công như vũ bão của Hạ Ngũ đã bị chặn lại một cách mà chính hắn cũng không ngờ đến.
Cố gắng chống cự đến nổi gân góc trên khắp cơ thể đều đã nổi lên khắp người. Nhưng sức mạnh của Phong Tiếu Thiên Sát không hề suy giảm. Nếu hắn duy trì thêm tí nữa, thanh đao bằng gỗ này sẽ không thể chịu đựng nổi và khi đó mọi chuyện sẽ còn tồi tệ hơn rất nhiều.
Không còn cách nào khác nữa. Hạ Ngũ dùng hết sức làm thay đổi hướng đi của Phong Tiếu Thiên Sát. Hắn đẩy lực từ dưới lên trên, thành công chuyển hướng chiêu thức của Trương Vệ lên trên trần nhà.
Uỳnh.
Phong Tiếu Thiên Sát va chạm với trần nhà và phát ra tiếng nổ. Ván gỗ theo đó mà từ trên trần rơi xuống võ đài.
Nhưng Hạ Ngũ vẫn chưa thể dừng lại theo ý muốn của bản thân, mà bị lực quán tính làm cho ngã xuống đất. Đồng thời tấm lưng trần của hắn bị kéo lê một đoạn khá dài trên sàn đấu và chỉ dừng lại khi đến gần rìa võ đài.
Tất cả những người chứng kiến cảnh tượng này. Thì nhất thời trở nên chăm chú hơn, vì trận đấu đã bắt đầu gay cấn hơn họ tưởng tượng. TRương Vệ từ thế hạ phong nay đã xoay chuyển cục diện chỉ trong một chiêu thức.
Những người xem trong đó có Từ Tử Sóc cũng kinh ngạc vì loại võ kỹ này. Lần đầu hắn được chứng kiến cho nên có phần lạ lẫm.
Trương Vệ muốn kết thúc nhanh trận chiến nên đã tung ra chiêu thức quyết định. Hai chân dang rộng sang hai bên một cách mạnh mẽ. Khi này chàng đã có thừa thời gian để tạo nên một quả cầu Phong Tiếu Thiên Sát như ý muốn.
Không khí đang tồn đọng bên trong gian phòng này hoàn toàn tĩnh. Cho nên khi Trương Vệ tụ lực sản sinh ra một trận gió thổi. Tiếp đến những tia sáng trắng từ hư vô được Trương Vệ gọi ra, tích hợp chúng lại thành hai quả cầu năng lượng với kích thước ước chừng bảy tất.
Năng lượng được Trương Vệ gia tăng lên liên tục khiến quả cầu năng lượng kia xuất hiện thêm những đường viền đỏ. Quang kình toả ra xung quanh quả cầu như ánh sáng bức xạ từ vầng thái dương.
Trương Vệ chỉ muốn chiến thắng không muốn gây tổn hại cho đối phương nên chỉ dừng lại ở mức độ vừa phải của chiêu thức này. Sau khi thấy vừa đủ chàng cứ thế mà ném thẳng về phía Hạ Ngũ đang nằm trơ trọi ở rìa võ đài.
Phong Tiếu Thiên Sát vừa bay được một đoạn liền quấn vào nhau, như hai con mãnh long lướt nhanh đến. Hạ Ngũ thấy Trương Vệ đã ra chiêu thức mạnh như vậy thì cũng đã đến lúc hắn phải đáp lễ nhằm kết thúc luôn trận chiến này.
Chân khí không hẹn mà tự động phát ra trùm lấy cơ thể hắn bằng nguồn sáng đỏ thẫm. Đồng thời cơ bắp như được bơm thêm chân khí khiến da thịt phình to hơn thông thường.
Tiếp đến Hạ Ngũ vận lực thật mạnh vào thanh đao gỗ. Lực tác động mạnh khiến thân đao bị đốt trụi, thay thế nó là một thân đao làm bằng chân khí đỏ thẫm.
Khi đao khí đã hoàn thành Hạ Ngủ lộn người đứng lên một cách đầy phong cách. Bàn tay phải cầm đao chém một nhát vào không trung, nhát chém từ dưới lên trên và từ phải qua trái. Đồng thời ngay lúc đó một ảo ảnh đao khí từ tay trái làm động tác đối nghịch lại.
Sinh ra hai đường đao khí một đỏ thẫm, một vàng kim. Kết hợp thành hình lao đến đối chiến với Phong Tiếu Thiên Sát.
“Yên Vân Phi Trần.” phi thiên hoạch trảm, mạn thiên đao quang kiếm ảnh.
Uỳnh… Rầm… Rầm.
Hai chiêu thức chạm vào nhau đã sản sinh ra một vụ nổ kèm dư chấn cực lớn. Đến nổi nó không khác gì một trận động đất nhỏ. Khiến tất cả những người trong Tâm Thanh Trường, kinh ngạc.
Từ Tử Sóc là người tận mắt chứng kiến cũng phải toát mồ hôi lạnh, môi run run không thốt ra lời nào để diễn tả cảnh tượng trước mắt.
“Đây… Đây… có phải là những kẻ cảnh giới Ngạo hay không đấy.”
Bên cạnh hắn là Lý Tấn cũng bất giác tức giận. Bàn tay theo phản xạ mà nắm lại thật chặt:
“Tên tiểu tử Trương Vệ quả thật đã trưởng thành rồi.”
Phía võ đài kia đã bị chiêu thức vừa rồi của cả hai phá huỷ đến mức không còn nhìn ra được đó là võ đài nữa. Một lớp bụi nhỏ phủ lên nơi đó, khiến những người trong nơi này đều không thể rời mắt.
Vì họ không biết tiếp theo đây hai người kia sẽ quyết đấu đến thế nào nữa. Chỉ trong năm chiêu mà mọi thứ đã trở nên như vậy, thì hai người này đáng lý phải đấu với nhau trên võ đài trên kia mới phải.
Nhưng giờ họ đã gặp nhau quá sớm.
Tuy nhiên không có chuyện gì xảy ra tiếp theo nữa. Màn khói dần vơi đi lộ rõ hình ảnh ẩn giấu bên trong đấy. Hình ảnh đó đã khiến hai đối thủ của Trương Vệ đứng hình trong sự kinh hãi.
Ở nơi đấy Trương Vệ đang nắm lấy cổ của Hạ Ngũ. Rồi lạnh lùng buông thả toàn cơ thể hắn ta tự do rơi xuống mặt sàn.
Hạ Ngũ đã không còn dấu hiệu của nhận thức.
Và người thắng đương nhiên là Trương Vệ. Điều này đã khiến Giám Sát Quan cũng không kiềm được mà khựng lại mất vài giây. Và nó cũng là cảm giác của mười mấy người đang ở trong nơi này.
Cho đến khi Trương Vệ với gương mặt vẫn còn đang chảy ra một dòng máu quay sang nói:
“Mau tuyên bố đi.”
Thì Giám Sát Quan mới hoàn hồn. Hô lớn:
“Trương Vệ thắng.”