Đại Lục Liên Hoa


Trương Vệ vay mượn sức mạnh của người khác nhằm gia tăng sức mạnh của bản thân một cách tạm thời thông qua Cửu Chuyển Thông Minh Hoàn. Chân khí từ người đó nhanh chóng được luân chuyển từ cơ thể chủ thể sang cơ thể chàng, lấy đan dược làm trạm trung chuyển nhanh chóng du nhập vào kỳ kinh bát mạch.





Dường như là ngay lập tức nó đã xoá nhoà đi cái ranh giới của sức mạnh căn bản, mà ban cho Trương Vệ một sức mạnh thần thánh, sánh ngang với đất trời.





Trên khoảng không gian của Tiên giới, với những mảng mây đang trôi lững lờ dưới ánh nắng không quá gay gắt. Bất chợt trở nên tối đen như mực, đến nổi một chút ánh sáng cũng không thể xuất hiện. Khi những cá nhân đang hiện diện ở Lăng Tiêu Thành vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì.





Thì ngay lập tức đã có câu trả lời cho bọn họ, bóng tối được co cụm lại thành một khối hình cầu được hình thành bởi những quần thể mây đen tích tụ lại. Bỗng chốc xuất hiện một tia sáng lẫn đằng sau những tảng mây mù. Rồi chúng mạnh mẽ vén tấm màn đen mà để lộ nhân dạng thật sự.





Đó là một trận pháp hình tròn, với những ma pháp cổ đại đi kèm với chữ “Phản” bằng ngôn ngữ thời thượng cổ. Nó vừa hiện diện đã mang đến một âm thanh hùng hồn vô cùng đánh động đến cảm xúc của những người nghe được. Sau đó trực tiếp chiếu thẳng một cột sáng từ đó xuống chỗ Trương Vệ đang đứng.





Bên trong cột sáng mang theo hai hình dáng, một là một con rùa với sắc màu chủ đạo là tím, và một con rắn với sắc màu trắng. Cả hai thứ này di chuyển đến gần thân thể của chàng thì ngay tức thì di chuyển theo hai quỹ đạo khác nhau, từ vai trái đến hông bên phải và ngược lại. Chúng tạo nên một vạch kẻ xung quanh cơ thể chàng mỗi khi di chuyển tạo nên một hình ảnh vô cùng sống động.





Đồng thời ấn ký cảnh giới thực lực cũng đã được Trương Vệ gọi ra, đó là một cổ năng lượng nhỏ chỉ bằng một cái nắm tay giống một đám mây nhỏ với màu tử bạch sắc, nó bay ngang ngực chàng lúc ẩn lúc hiện với chữ “Phản” được khắc trên đó.






Giống như lần trước, Trương Vệ không đủ khả năng nhận lãnh toàn bộ chân khí khổng lồ đến từ cơ thể của chủ thể. Cho nên cảnh giới lúc này của chàng thấp hơn rất nhiều so với thực lực của Đông Phương Nghi, nhưng với nó, chàng cũng đã đủ khả năng làm được những điều phi phàm mà không phàm nhân nào có thể nào với tới được.





Nhìn thấy sức mạnh của Trương Vệ dần đạt đỉnh, thì cũng là lúc Hạ Chấn Bảo không chịu lép vế. Bàn tay đang thả lỏng dần dần nắm lại, chân khí từ bên trong cơ thể mạnh mẽ phát ra bên ngoài và bắn thẳng lên không gian, khoét mạnh vào màn đêm trên đỉnh đầu.





Từ bên trong đó hàng loạt những luồng ánh sáng mang màu tím đen, nhanh chóng được bức ra và đồng thời đồng dạng với Trương Vệ khai mở một trận pháp cảnh giới với sắc màu đen tím làm chủ đạo, với ký tự “Phản” bằng chữ cổ được khắc lên đó.





Sau đấy đáp lại lời kêu gọi đến từ Hạ Chấn Bảo nó giáng xuống người hắn một cột sáng trùng với màu sắc của trận pháp, đồng thời mang theo hình ảnh của hai con đại bàng tiến đến và di chuyển tương tự như của Trương Vệ và hắn cũng cùng cảnh giới với chàng “Phản”.





Hình ảnh chân khí của hai đang đối ngạnh với nhau, trong từng tấc đất trong từng li không gian mới thấy sức mạnh đối kháng với nhau là khủng khiếp như thế nào. Không một ai tỏ ra vượt trội hơn so với người còn lại.





Trương Vệ sau khi nhận lấy sức mạnh không phải của mình, thì có cảm giác rất kỳ lạ, không giống như lần trước đó. Sức mạnh khi này có phần mạnh hơn rất nhiều lần. Trong từng thớ cơ trên thân thể chàng có một loại cảm giác như thể có một luồng sức mạnh dồi dào đang không ngừng luân chuyển.





Nhắm mắt để cảm nhận rõ hơn.






Chàng đã nhận ra được sự thay đổi to lớn bên trong cơ thể mình, có cảm giác như kỳ kinh bát mạch đã vượt qua cái gọi là nhục thể chi tế để tiến đến thần thánh thể. Khiến chàng cảm thấy lúc này không có việc gì là chàng không thể làm được, đang lúc chàng vẫn còn đắm chìm trong cảm xúc đó thì Hạ Chấn Bảo liền nói.





“Cảm giác sở hữu sức mạnh khiến nhân thế phải kinh hãi thế nào?”





“Trên cả sức tưởng tượng.”





Nhận được câu trả lời đó, Hạ Chấn Bảo mỉm cười đầy ngụ ý. Sau đó hắn định bụng sẽ xuất chiêu trước, song thủ liền giang ra hai bên hình thể giống như chữ thập, rồi làm động tác nắm lấy không gian. Nguồn chân khí của hắn nhanh chóng theo động tác mà tích tụ nơi lòng bàn tay hai cổ năng lượng một tím một đen.





Tiếp đến song thủ đưa lại gần với nhau nhưng vẫn xếp cách nhau khoảng 2 tấc ngay giữa ngực, trực tiếp dung hợp hai nguồn năng lượng kia lại thành một.





Hai cổ năng lượng tạo nên một quả cầu với hai màu sắc khác biệt trộn lẫn vào nhau, bằng mắt thường có thể nhận thấy rõ sự chuyển dịch chân khí không ngừng từ nó. Uy lực mặc dù chưa thể kiểm chứng ngay, nhưng khí lực từ đó thoát ra cũng đủ khiến người khác phải có bảy phần cẩn trọng.






“Nếu đã sẵn sàng vậy thì bắt đầu thôi. “





Nói đoạn, Hạ Chấn Bảo trực tiếp chưởng quả cầu kia hướng thẳng đến chỗ của Trương Vệ.





Trong ánh mắt của chàng, có thể nhìn rõ đường di chuyển của cổ năng lượng đó. Nó vừa di chuyển đồng thời xoáy thật mạnh theo chiều kim đồng hồ gia tăng thêm lực sát thương. Ngay lập tức chàng đã nảy ra một ý tưởng, khi quả cầu kia vừa tới chàng đã xoay người theo hướng di chuyển của nó.





Sau đó dòng song thủ, cuốn nó lại vào trong lòng bàn tay. Tiếp đến cước bộ của chàng xoay đúng một vòng ngay tai chỗ, gia tăng thêm một chút sức mạnh cho cổ năng lượng kia rồi thuận tay ném trả lại đối phương.





Quảng thời gian di chuyển đã đủ xa và đủ mạnh để cổ năng lượng kia bỗng chốc trở nên cường hãn không thua kém một viên đại pháo trong hình hài có phần chênh lệch như thế.





Hạ Chấn Bảo thấy chiêu thức do mình tạo ra lại quay về tấn công mình, thì bất giác nở một nụ cười phấn khích.





Ngay lập tức, bàn tay hữu theo đó mà nâng lên chặn ngay trước mặt. Thành công khống chế cổ năng lượng kia trước khi nó quay trở lại phản chủ. Lần này, Hạ Chấn Bảo sẽ không mất thời gian thêm nữa, hắn lại bắn cổ năng lượng với tốc độ nhanh chỉ bằng một cái búng tay hướng thẳng về phía chàng mà đánh.





Khi đến khoảng cách vừa đủ, hắn làm động tác nắm tay, tức thì.






Đùng.





Quả cầu phát nổ trước khi bước đến khoảng cách mà Trương Vệ đã khống chế khi trước tạo ra một vụ nổ. Sản sinh ra một cổ kình khí càn quét những thứ lân cận trong đó bao gồm cả Trương Vệ.





Tuy nhiên, đây chỉ là màn dạo chơi khởi động nên, dường như cả hai đều chỉ đang dò thử sức của đối thủ của mình.





Thời gian nhẹ nhàng điểm một cái.





Cả hai vận lên cường công cực đại lao vào đấm đá nhau tạo ra hai vệt sáng kẻ dài từ khoảng không cho đến mặt đất bên dưới. Phát ra không ngừng những cổ thanh âm của quyền cước, chấn động cả một bầu trời.





Không ai có lợi thế trước đối phương, bởi vì lúc này cả hai chỉ dùng võ nghệ thông thường, Trương Vệ thì có kinh nghiệm ẩu đả với Lý Tấn cùng Từ Tử Sóc chứ võ thuật của chàng chả khác gì mèo cào, cho nên đấu với một kẻ có thực chiến trên ngàn trận như Hạ Chấn Bảo thì quá là chênh lệch.





Đến chiêu thứ mười là chàng đã lộ ra yếu điểm, ngay lập tức bị Hạ Chấn Bảo khai thác, khiến Trương Vệ trở nên lúng túng hơn bao giờ hết, nên đã lãnh một đấm vào phần bả vai trái, với lực đánh quá mạnh, khiến chàng không thể khống chế bản thân mà từ trên không bay thẳng xuống đất.





Khoét một rãnh đất vừa dài vừa rộng, kéo lê thân thể phá huỷ những kiến trúc đã xây dựng bên trong Lăng Tiêu Thành.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận