Cơ Tử Yên làm sao ngờ được. Vật ấy bị Dực Thần Tộc thu vào trong bảo khố, một mực không thèm nhìn tới. Về sau mới bị Đạm Thai Băng Vân dùng danh tiếng Tiên Giới, lừa dối mang đi, sau đó lại dùng tài nguyên của Bích Ba Cung, đem Minh Vương Phiên hư hao một lần nữa tế luyện lại.
Vốn định tìm cơ hội đưa cho Lôi Động. Nhưng không ngờ hai người vừa gặp mặt, đã xảy ra chuyện như vậy. Trơ mắt nhìn Lôi Động không nghe khuyên bảo, dứt khoát bước vào trong đường hầm không gian. Không thể không cưỡng ép đem Minh Vương Phiên hóa thành một đạo hắc quang, đánh vào trong thần hồn của Lôi Động.
Bởi vì Đạm Thai Băng Vân biết rõ Minh Vương Phiên có khí linh. Mà còn là khí linh có linh trí. Nó sẽ sợ chết, khẳng định tự chủ dung hợp với thần hồn của Lôi Động, cũng sẽ giúp trợ Lôi Động tránh được một kiếp. Trên thực tế Đạm Thai Băng Vân lấy Minh Vương Phiên, cũng không phải là do tâm huyết dâng trào, cũng không phải là vì Lôi Động.
Nàng vốn cho rằng, sau khi có được truyền thừa của Dạ Xoa Tộc, trong Bích Ba Cung đạt được truyền thừa của Bích Ba Tiên Tử. Mà Bích Ba Tiên Tử lưu lại một tia ý chí, vẫn có chấp niệm và áy náy với Minh Vương. Thật lâu chưa từng tán đi. Hy vọng Đạm Thai Băng Vân tìm được Minh Vương Phiên, cũng nên tìm chủ nhân xứng đáng cho nó, không đến mức nhất mạch Minh Vương bị đứt rời. Tuy Đạm Thai Băng Vân không biết sư tôn cùng Minh Vương rốt cuộc có ân oán và gút mắt gì, nhưng cử động lần này cũng là tâm ý của nàng.
Thứ nhất thỏa mãn nguyện vọng của sư tôn, thứ hai trong ý niệm, nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Cho nên Minh Vương Phiên này, tự nhiên là giao cho Lôi Động.
Nhưng cho dù Bích Ba Tiên Tử vào nhiều năm trước cũng không ngờ tới, đệ tử cách đại truyền nhân của mình, cùng với cách đại truyền nhân của Minh Vương. Có ngàn vạn lần liên hệ.
Cứ như vậy, một đời Hỗn Độn Chí Bảo, trùng hợp giống như được vận mệnh an bày, rơi xuống thần hồn của Lôi Động.
Nhưng Minh Vương Phiên lúc này, lại rất gấp. Vừa mới có chủ nhân hoàn toàn mới, nhưng lại là nửa người chết, còn phải mệt nhọc chính mình trợ giúp hắn chống cự thiên kiếp. Làm cho khí linh của Minh Vương Phiên, cảm thấy rất khổ bức, cũng rất bất đắc dĩ.
Thứ nhất nàng bị Đạm Thai Băng Vân dùng sức mạnh nhét vào thần hồn, làm cho nàng dung hợp với thần hồn của Lôi Động. Thứ hai, nơi này chính là Chu Tước Thần Điện.
Cho dù Minh Vương Phiên tự nghĩ mình trâu bò, cũng tuyệt đối không cho rằng mình lúc này, tùy ý sau khi chủ nhân chết đi, mình sẽ sống sót, còn có thể chạy thoát khỏi một trong những hung địa nổi danh của tam giới, Chu Tước Thần Điện. Huống hồ, điện chủđương nhiệm của Chu Tước Thần Điện, đang dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào nàng. Ánh mắt kia cực kỳ lợi hại, làm cho Minh Vương Phiên không nhịn được mà rùng mình một cái.
Nói đùa, nếu như bị tộc trưởng Chu Tước tộc bắt mình đi, nhất định là xóa đi khí linh hung lệ trên Minh Vương Phiên này rồi, sau đó vĩnh viễn không ngừng trấn áp. Minh Vương Phiên vô cùng rõ ràng bản thân mình, lúc trước đi theo chủ nhân đời đầu tiên, đã từng săn giết quá nhiều thần thú Chu Tước.
Cho nên Minh Vương Phiên lúc này, đành phải giả vờ ngây ngốc, tận lực giúp trợ Lôi Động không chết, cũng khẩn cầu tộc trưởng Chu Tước tộc không nhìn ra mình là vật gì.
Nhưng tình huống thực tế không như vậy, Cơ Tử Yên chỉ nhìn hai cái, đã nhìn ra lai lịch rồi. Đại hung vật như Minh Vương Phiên, cho dù Cơ Tử Yên không tận mắt nhìn thấy, thì cũng nhìn thấy trong điển tịch của chủng tộc ghi lại. Trong Chu Tước nhất tộc, tiền bối tộc nhân của Chu Tước tộc chết dưới Minh Vương Phiên... Đếm không hết.
Cơ Tử Yên lúc này hận tới mức nghiến răng ngứa lợi, nếu không cố kỵ Minh Vương Phiên lúc này đang giúp đỡ Lôi Động ngăn cản thiên kiếp. Không thể nói trước, Cơ Tử Yên đã chuẩn bị động thủ.
Từng đạo thiên lôi, không lưu tình đang chuẩn bị tích súc lực lượng, liên tục oanh kích. Cũng bởi vì có Minh Vương Phiên ngăn cản, cho nên Lôi Động mượn thiên kiếp này, cho nên thân thể lúc này liên tục bị phá hủy rồi tái sinh. Trước kia ăn rất nhiều Thiên Tụ Linh Đan, cũng đã phát huy tác dụng thần diệu, không chỉ trợ giúp Lôi Động đột phá, còn cung cấp năng lượng quý giá cho Minh Vương Thối Thể Quyết.
Cùng lúc đó, Đế Ma Chủng trên trán của Lôi Động, cũng không ngừng quán thấu tin tức truyền thừa vào trong thần hồn của Lôi Động. Truyền thừa thứ này, cực kỳ thần diệu.
Cũng chính là nghiên cứu phát minh ban đầu của Minh Vương, cuối cùng đại thành trong tay của Ma Đế. Tất cả học tập, giống như thần thú, hoặc là yêu thú có giác tỉnh huyết mạch. - .
Lúc những tin tức truyền thừa kia không ngừng quán thâu vào trong thần hồn của Lôi Động, giống như thời điểm yêu thú tấn cấp, kích phát truyền thừa ẩn nấp trong huyết mạch của mình. Tuy rất thống khổ, nhưng lại có thể làm cho người ta trong thời gian ngắn, không hề có chướng ngại nắm giữ một ít thủ đoạn đặc thù.
Lôi Động trước kia, đối với nắm giữ yên diệt pháp tắc cùng bất diệt pháp tắc, chỉ hiểu da lông mà thôi. Thậm chí, còn chưa được tính là chạm vào bề mặt. Nhưng sau khi Lôi Động tiếp thu lần truyền thừa thứ ba, trong truyền thừa của hắn, hắn trực tiếp nắm giữ một lượng lớn lý giải về yên diệt pháp tắc cùng bất diệt pháp tắc. Giống như hắn trời sinh đã nắm giữ được đồ vật trong tay của mình, trở thành bản năng của thân thể.
Sau khi loại bản năng này thức tỉnh, thời điểm những thiên lôi đánh xuống thân thể Lôi Động mang theo hủy diệt pháp tắc, rốt cuộc không phát huy tác dụng quá lớn. Mà theo kinh mạch của hắn, chảy vào trong thân thể, cuối cùng nhất, dung nhập vào thân thể Lôi Động.
Đối với nắm giữ bất diệt pháp tắc thuần thục, cũng khiến cho Lôi Động nắm giữ Minh Vương Thối Thể Quyết tăng lên một bậc, cho nên tốc độ tái sinh cũng nhanh hơn vô số lần. Thời gian trôi qua, trong thiên lôi cuồng bạo, Lôi Động từ từ chiếm cứ được ưu thế.
Tất cả những chuyện này, đều là chỗ tốt của hắn. Giống như, chỉ cần Lôi Động sống sót vượt qua thiên kiếp này, chẳng những tu vị sẽ thuận lợi đạt tới Luyện Hư sơ giai. Thậm chí, thông qua phương thức rèn luyện thân thể, cũng trở nên cường tráng hơn, viễn siêu tất cả Luyện Hư sơ giai tầm thường, ít nhất cũng có thể đạt tới tiêu chuẩn thân thể cường hãn như Ma tộc cao đẳng.
Nhưng ngoài ý muốn là, trong lúc lơ đãng thế này. Lôi Động không may mắn chọc giận pháp tắc thiên địa, mấy đạo lôi kiếp cuối cùng, ngưng tụ uy thế càng ngày càng mạnh.
Minh Vương Phiên ngăn cản một đạo đầu tiên, bị đánh thiếu chút nữa nghiền nát, ngay cả linh trí thiếu chút nữa bị thiên lôi cuồng bạo xóa đi.
Khí linh Minh Vương Phiên vô cùng hoảng sợ bắt đầu la lên:
- Lừa người a, lừa người a, cho dù người ta độ thiên kiếp Hợp Thể kỳ, cũng chỉ có uy lực này? Bà mẹ nó, còn nữa, lão nương ta không làm.
Khí linh e sợ mười phần, nếu như tùy ý cho chủ nhân chết mất, nàng nhiều lắm chỉ bị trọng thương, một lần nữa sa vào trong ngủ say.
Nhưng nếu cứ tiếp tục gánh vác thế này, không nói trước không thể cứu được Lôi Động một mạng. Cho dù có thể cứu, đến lúc đó Minh Vương Phiên cũng trực tiếp biến thành mảnh nhỏ, linh trí của nàng cũng bị xóa đi.