Nhưng chuyện cực kỳ quỷ dị đã xảy ra.
Thống Khổ Nữ Vương đã đùa bỡn Thương Lan Tiên Tử, phảng phất như đang trong cao trào lại cực kỳ quỷ dị quay đầu lại cười cười, thống khổ chi tiên như linh xà đánh về phía Lôi Động.
BA~ được một tiếng, roi quất trúng Lôi Động, lực trùng kích cực lớn khiến hắn bay ngược ra ngoài. Nhưng mà, cái này cũng chưa tính, thân thể và thần hồn liền nhận phải thống khổ rất lớn. Đau xót đau nhức, ngứa ngáy, đan vào mà đến. Thực tế là thần hồn của mình phảng phất như trúng phải độc tố thần hồn nào vậy, khiến tư vị thống khổ được phóng đại lên không chỉ gấp mười lần.
Rống.
Lôi Động từ trước đến nay tự xưng là lực ý chí cường đại, nhưng vào thời khắc này, thống khổ không ngừng xâm nhập bức hắn không thể không rống lớn lên một tiếng, muốn giảm bớt loại tư vị này.
- Hắc hắc, Trát Cổ, lão nương đã sớm thấy ngươi có chỗ không đúng rồi, vậy mà đánh lén lão nương, quả thực chán sống rồi!!!
Từng đợt thống khổ ùa đến, ngay khi Lôi Động thống khổ tới cực điểm thì lại thần kỳ chuyển hóa thành khoái cảm vô cùng kịch liệt. Loại khoái cảm này đến từ linh hồn, thoải mái đến cực hạn, khoái cảm không cách nào tưởng tượng mãnh liệt mà đến, khiến người nhịn không được có ý niệm muốn vĩnh viễn trầm luân trong đó.
Nhưng vào lúc này, chợt thoáng một phát, roi của Thống Khổ Nữ Vương lại đánh qua, nhưng ý chí lực của Lôi Động quả thật phi thường cường đại, nhất là lúc trước đã thấy kết cục của Thương Lan Tiên Tử, hắn thấy nếu mình cứ bị thống khổ chi tiên không ngừng quất xuống như thế thì thì sẽ càng ngày càng sa vào loại khoái cảm thường nhân khó có thể tưởng tưởng này, triệt để trầm luân dưới váy của Thống Khổ Nữ Vương, như một con chó sống không bằng chết vậy.
Ý chí của Lôi Động vẫn đang chống cự, nhưng khiến hắn hoảng sợ chính là, nội tâm vậy mà đã sinh ra một cảm giác khát vọng với chuyện này, mà lấy ý chí mãnh liệt của hắn, muốn khống chế việc này cũng rất là khó khăn. Cũng là khó trách, Thương Lan Tiên Tử lại trầm luân, hoặc nhiều hoặc ít khiến Lôi Động có chút lý giải về chỗ đáng sợ trong đó.
Cũng may Lôi Động có tuyệt chiêu, vào lúc nguy cấp, khẩn yếu nhất này, hắn liền nhớ tới mọi chuyện về Uyển Ngôn, nhớ tới giọng nói và dáng điệu của nàng, nhớ tới đứa con trong bụng nàng tương lai sẽ là một tiểu nữ hài vừa đáng yêu, lại nhu thuận, ý thức Lôi Động trong chốc lát liền thanh tỉnh lại, thoát khỏi sự khống chế của khoái cảm đối với thân thể.
Thân hình nhoáng một cái, liền kéo ra từng đạo tàn ảnh, lướt đi tầm hơn mười trượng.
BA~ được một tiếng, thống khổ chi tiên quất vào không khí. Thống Khổ Nữ Vương hơi sững sờ, không ngờ Cự Lực Ma Vương vậy mà có thể thoát khỏi khống chế trong thời gian ngắn như vậy, quả thực là một kỳ tích. Trừ phi đã có đề phòng từ trước, nếu không chỉ dựa vào ý chí lực thì căn bản không thể ngăn nổi thống khổ và khoái cảm song trọng xâm nhập được. Rất nhiều người đã phủ phục dưới thống khổ chi tiên, đối với việc bị mình hành hạ, thường thường đều vừa có tâm lý chống cự lại có khát vọng mãnh liệt, nhưng cái đằng sau còn vượt qua cái trước rất nhiều lần.
Cái này thường thường cũng không phải hoàn toàn do phương diện lực ý chí quyết định, như Thương Lan Tiên Tử vậy, một tiên nữ đã sống mấy trăm vạn năm, có thể vượt qua hành trình từng bước gian nan, một đường tu luyện tới Hợp Thể kỳ, tự nhiên lực ý chí sẽ không kém.
- Né tránh trong lúc nhất thời thì có làm được gì.
Thống Khổ Nữ Vương sau khi sững sờ liền không có hảo ý cười dâm:
- Trát Cổ, lão nương khuyên ngươi hay là cứ như con chó, ngoan ngoãn bò qua đây liếm ngón chân lão nương đi, nếu không, lão nương sẽ cho ngươi kiến thức cái gì gọi là thống khổ, sống không bằng chết. Truyện Tiên Hiệp -
Nàng ngược lại quả thật có tư cách nói những lời này, bởi vì thực lực của nàng trên lý luận mà nói, quả thật lợi hại hơn Lôi Động rất nhiều. Nhưng nàng tuyệt đối không ngờ được, Trát Cổ này đã sớm không phải là Trát Cổ chính thức rồi.
Lôi Động hừ lạnh một tiếng, chợt lại lần nữa thu liễm khí tức, bước vào trong khe hở không gian. Đối với người có lý giải sâu đâm với không gian pháp tắc như hắn mà nói, trong không gian khắp nơi đều có chỗ nấp cả. Đương nhiên, cho dù không có khe hở không gian để ngươi tránh né, cũng có thể tùy thời chế tạo ra một ít.
Trốn đi một phen, trong nội tâm Lôi Động hơi bình tĩnh lại một chút, trong lòng có chút nghĩ mà sợ không thôi. Cảm giác của Thống Khổ Nữ Vương này thật là nhạy cảm, có thể sớm phát hiện ra mình, cũng thừa dịp một sát na mình chuẩn bị công kích, không phòng bị nhất mà ra tay, qua đó đã lộ rõ tâm kế bất phàm của nàng rồi.
- Chủ nhân, thả ta ra ngoài để ta giáo huấn nữ nhân không biết xấu hổ này đi, không phải là ỷ vào thống khổ chi tiên trong tay thôi sao? Hừ, nàng biết cái gì gọi khống chế khoái cảm? Biết cái gì gọi dạy dỗ sao?
Minh Cơ trong thần hồn Lôi Động không phục lắm, cuồng bạo nói:
- Tiểu ma nữ này lật trời rồi, lại dám dạy dỗ chủ nhân của lão nương. Hừ, chủ nhân, ta nhất định phải hảo hảo mà giáo huấn nàng một chút, dạy dỗ nàng thành ma nữ cẩu để nàng mỗi ngày thổi tiêu, thè lưỡi ra liếm chân cho chủ nhân mới được.
- Hừ, thả ngươi đi ra ngoài, ngươi đánh thắng được nàng sao?
Lôi Động tức giận nói:
- Thống Khổ Nữ Vương này tuy rằng đáng giận, nhưng thực lực cũng không tệ lắm, nhất là thống khổ chi tiên của nàng, uy lực phi phàm, so ngươi còn hơn nhiều.
- Cái gì? Chỉ một thống khổ chi tiên sao có thể sánh được với ta?
Minh Cơ hổn hển kêu lên:
- Lão nương ta thế nhưng đường đường là Hỗn Độn chí bảo, trong toàn bộ Tam giới ít nhất cũng được xếp vào top 10. Nếu như chủ nhân có thể bắt cho ta nhiều cường giả Hợp Thể kỳ một chút để luyện hóa dạy dỗ thành U Minh Quỷ vương, ta cho dù có đứng vào top 3 cũng là chuyện đương nhiên. Thứ này? Có thể so sánh sao? Lại nói tiếp, vẫn là do chủ nhân ngài không đủ thực lực, chẳng những không lĩnh ngộ đủ U Minh pháp tắc tới cứuta mà đối phó loại tiểu ma nữ Hợp Thể trung kỳ này cũng phải sợ đầu sợ đuôi đấy. Hừ,nhớ ngày đó tiểu ma nữ loại cấp bậc này, Minh Vương chỉ dùng một tát là có thể chụp chếtrồi.
- Hắc hắc, Minh Vương cho dù có lợi hại hơn nữa cũng không phải bị một nữ nhân lừa gạt đấy sao? Cuối cùng thất bại trong gang tấc, rơi vào kết cục thê thảm.
Cảm xúc Lôi Động dần dần ổn định, thản nhiên nói.
- Ách, con kỹ nữ Bích Ba kia rất không biết xấu hổ, nhưng không thể không thừa nhận nàng lừa gạt rất tốt. Ngươi nghĩ đi, nếu như thê tử của ngươi tại thời khắc mấu chốt ra tay, ngươi phòng được sao?
Minh Cơ không biết sống chết nói một câu.
- Cút.
Lôi Động nổi giận, giận dữ mắng mỏ một câu:
- Nếu ngươi dám nói Uyển Ngôn nửa câu, ta sẽ lập tức thôn phệ luyện hóa ngươi.
- Dạ dạ, chủ nhân ngài anh minh thần võ, vậy thì mau hàng phục tiểu ma nữ kia đi.
Minh Cơ vẻ mặt siểm cười nói:
- Nô tài đã không thể chờ đợi được muốn dạy dỗ ả kia thành tình nô của chủ nhân, còn không có chủ nhân, nàng sẽ lập tức tựnổ tung biến thành tự sát mà chết