Đại Ma Đầu


Đối với sự coi thường của Hắc Ám Ma Hoàng, hắn cũng không để ý chút nào, chỉ là nhìn qua Thống Khổ Nữ Hoàng, nở nụ cười:
- Vinh quang của cao đẳng Ma tộc? Nhân Phỉ Địch, nói cho chủ nhân nhà ngươi, cái gì là vinh quang của ngươi?
- Hồi bẩm chủ nhân, vinh quang của nô tài chính là hầu hạ chủ nhân, khiến chủ nhân ngài vui vẻ, thỏa mãn, đó chính là vinh quang lớn nhất của nô tài rồi.
Thống khổ nữ hoàng vẻ mặt yêu mị mím môi nói:
- Nô tài nguyện ý dùng tất cả phương pháp để khiến chủ nhân được vui.
- Ha ha, ngươi đứa nhỏ phóng đãng này, càng ngày càng rất biết nói chuyện rồi.
Lôi Động cũng có chút thõa mãn vuốt vuốt bờ mông nàng:
- Bổn thiểu chủ nghe thế cũng có chút vui vẻ đấy.
Tự xưng Bổn thiểu chủ, cũng là một thủ đoạn nhỏ của Lôi Động.

Ít nhất nghe như vậy thì đằng sau mình còn có chỗ dựa.

Dễ dàng uy hiếp thuộc hạ, cùng với địch nhân.
- Hừ, nếu như ta không biết xuất thân của ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi là xuất thân từ Cửu Vĩ thiên hồ nhất tộc đấy.
Thương Lan Tiên Tử mặc một thân Nghê hồng Vũ Y, phiêu nhiên như tiên xuất hiện bên người Lôi Động, dịu dàng cúi đầu:
- Khởi bẩm chủ thượng, nô tài đã khởi động trận pháp rồi, mặc cho trên người Hắc Ám Ma Hoàng này có các loại phù lục chạy trốn trân quý cũng đừng mơ xuyên qua trận pháp của nô tài.
Minh Thần tuy rằng không phải lý giải với trận pháp cao nhất, nhưng cường giả đã đến Tôn Cấp như hắn, tạo nghệ về mặt trận pháp đương nhiên phải hơn Thương Lan Tiên Tử mấy bậc rồi.
Lôi Động sau khi sửa sang lại liền truyền thừa cho Thương Lan Tiên Tử.


Mà nàng cũng không phụ hi vọng, tạo nghệ đối với trận pháp ngày càng tinh thâm.
- Thương Lan ah, ta nhìn ngươi ngược lại càng ngày càng có khí chất tiên nữ đấy.
Thống khổ nữ hoàng tới từ trước đến nay đều muốn tranh thủ, nghe vậy cũng trả lời một cái mỉa mai nói:
- Chỉ sợ là ngươi giả bộ a? Biết rõ chủ nhân thích nữ nhân như vậy, thích ngươi bình thường lạnh lùng như băng, nhưng lên giường lại hoàn toàn trái lại, so với ma nữ như ta còn mạnh mẽ hơn.

Hừ, nữ nhân thích đùa nghịch tâm cơ, thật sự thật đáng ghét ah.

Chủ nhân, nàng khi dễ ta.
- Nhân Phỉ Địch, ngươi bớt ở đó ngậm máu phun người đi.
Thương Lan Tiên Tử bị tức đến không nhẹ, sắc mặt trắng bệch, thân thể mềm mại run rẩy nói:
- Ta tu luyện Thương Lan Tiên Cung, khí chất nguyên bản là như vậy, tu vị càng cao, càng như vậy.

Nào có phải không chịu nổi như ngươi nghĩ chứ? Ngược lại là ngươi, rõ ràng là một nữ ma đầu việc ác bất tận, nhưng hết lần này tới lần khác lại học vẻ quyến rũ của Hồ tộc.

Rõ ràng là nịnh nọt, cố ý câu dẫn chủ nhân mà.
- Ta nịnh nọt, ta cố ý câu dẫn chủ nhân.
Thống khổ nữ hoàng không chút phật lòng hừ nói:
- Ngược lại là ngươi, rõ ràng trong lòng muốn đến chết, nhưng lại giả bộ điềm đạm đáng yêu, dục nghênh còn cự tuyệt.

Chủ nhân, ngài cũng phải cẩn thận nàng ah.

Năm đó Bích Ba tiên tử chính là câu dẫn Minh Vương như vậy, làm hại minh Vương đại nhân oan khuất mà chết đi đấy.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng những năm gần đây này, đối với loại chuyện tranh thủ tình cảm này đã thấy nhiều nên ngược lại có chút lơ đễnh.

Nhưng mà, Hắc Ám Ma Hoàng thì lại hoa cả mặt.

Một ma nữ Hợp Thể đỉnh phong, một tiên nữ Hợp Thể đỉnh phong, đều là tồn tại mà vô số sinh linh phải nhìn lên cúng bái, kết quả là lại tranh giành được ân sủng trước mặt một nhân loại không ra gì như vậy.
Loại chuyện này, quả thực đã vượt ra khỏi lực lý giải của Hắc Ám Ma Hoàng.

Bất quá, qua đó có thể khẳng định, tên nhân loại không rõ thân phận này, tất không phải là thứ bình thường, hẳn là có lai lịch rất lớn.
Lúc này, Hắc Ám Ma Hoàng không dám coi thường Lôi Động nữa, mà học theo lễ tiết nhân loại chắp tay nói:

- Vị Thiếu chủ này, xin thứ cho Đạt Khắc Ni Tư có mắt không tròng, không biết ngài là đến từ phương thế lực này? Ở đây cách Hắc Ám Ma vực của ta không xa, không bằng trước tiên đến ngồi một chút, mọi người tâm sự, uống chút rượu, sao hả? Ngài yên tâm, trong Hắc Ám Ma vực của ta có rất nhiều mỹ nữ, cam đoan mỗi một người đều là xử nữ.
Trong nội tâm thầm nghĩ, xem tiểu tử này, tất nhiên là đồ háo sắc, chỉ cần dùng nữ sắc câu dẫn hắn, đến lúc đó...
Lôi Động đưa tay ra ngăn hai nữ nhân tiếp tục tranh đấu, ngược lại có chút hắng hái nhìn Hắc Ám Ma Hoàng:
- Ngươi ngược lại là rất có tâm đấy, thật khiến ta vui vẻ.

Nhưng tiếc ah đáng tiếc, ngươi và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng là tử địch.

Mà Thiên Khuyết Kiếm Hoàng lại trung thành tận tâm với Bổn thiểu chủ, nói thế nào thì cũng phải báo thù cho hắn.
- Nguyên lai Thiếu chủ ngài là vì Thiên Khuyết báo thù mà đến.
Hắc Ám Ma Hoàng thành khẩn nói:
- Kỳ thật thì trong này còn rất nhiều đạo lý chưa nói rõ, con của ta cũng chết trong tay Thiên Khuyết, ta chẳng qua chỉ là báo thù thay hắn thôi Thiếu chủ, tại hạ có rất nhiều thứ tốt có thể hiến cho ngài, hơn nữa còn mười vạn mỹ nữ các tộc nữa.
- Giết ngươi, toàn bộ đều là của ta
Lôi Động ánh mắt ôn nhuận như nước.

Thân hình Lôi Động nhoáng một cái, trực tiếp dắt Tiên Ma lưỡng tỳ, hư không tiêu thất rồi.
Cái gọi là hư không tiêu thất, đó chỉ là nói tương đối thôi.

Tu luyện chi thuật, vô số năm sinh sôi nảy nở, có đủ loại độn thuật, hoặc là ảo thuật, hoặc là không gian độn, hoặc là khiến bản thân dung làm một thể với không gian chung quanh.

Tu vị hoặc cao hoặc thấp, hiệu dụng cũng bất đồng.
Nhưng Hắc Ám Ma Hoàng tung hoành Thiên địa mấy ngàn vạn năm, kinh nghiệm lão đạo, thủ đoạn đặc biệt, độn thuật gì mà chưa từng thấy qua? Muốn triệt để dấu diếm được cảm giác của hắn, cho dù là Á Thánh cũng không dễ làm được, chung quy sẽ có một chút dấu vết để lại.
Nhưng nhân loại kia lại dắt tay hai vị Tiên Ma nữ, trực tiếp biến mất ngay trước mặt hắn.


Mà lấy kinh nghiệm và thực lực mấy ngàn vạn năm của hắn cũng không thể tìm ra bất luận vết tích nào.
- Cường địch.
Trên khuôn mặt hung ác mà dữ tợn của Hắc Ám Ma Hoàng liền lộ ra vẻ kinh hãi không hiểu.

Lúc này không dám ứng chiến, Hắc Ám ma khí quanh thân mãnh liệt
cuồn cuộn, trong lúc xoay tròn đã không thấy bóng dáng, thân hình hóa thành ma khí nồng đậm bỏ trốn vào chỗ sâu trong hư không, dường như đã dung nhập vào trong hư không u lãnh vậy, chỉ thoáng qua đã chui được trên trăm dặm, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.
Hắc Ám Ma Hoàng không khỏi có chút đắc ý trong lòng, mấy ngàn vạn năm qua không ngừng tu luyện Hắc Ám ma công, khiến một thân Hắc Ám ma khí của hắn đã tinh thuần đến cực hạn.

Nhất là độn thuật, đây là thứ hắn tương đối tự tin nhất..

Nếu không, dưới tình huồng khắp nơi đều có cường địch, sao hắn có thể tiêu diêu tự tại sống đến ngày hôm nay được.

Hắn am hiểu dung nhập Hắc Ám ma công và không gian pháp tắc làm một thể, mà ngay cả Phượng Hoàng được Yêu Linh giới được xưng xưng là không gian chi tử nhiều nhất cũng chỉ có thể sóng vai với hắn thôi.
- Hừ.

Múa rìu qua mắt thợ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận