Lợi kiếm quét ngang qua một cái, bốn Khôi lỗi Hóa Thần đều bị diệt sát.
Nguyên thần quỷ tộc sống nhờ trong Khôi lỗi hoảng sợ lục đục bay ra bỏ chạy.
Nhưng đều bị cỗ huyết hải vô biên kia cuốn trở về.
Huyết đồng tử kia cũng lười lên tiếng, trực tiếp đặt từng nguyên thần quỷ hồn này trên đầu, sử dụng sưu hồn thuật.
Một lát sau, những nguyên thân quỷ tộc bên trong khôi lỗi kia đều phát ra trận trận tiếng kêu rên thảm thiết, triệt để tiêu tán.
- Không tốt.
Sắc mặt Huyết đồng tử đại biến, kinh sợ dị thường, nói ra:
- Vật chủ thượng muốn đã bị người lấy đi.
- Không thể nào.
Mị Xà cũng sợ đến nỗi mặt trắng bệch, không còn chút máu.
- Chủ thượng đã từng nói qua đó là một khí linh a.
Có lẽ nương thân ở trong trung tâm trụ cột Minh Vương điện, trừ phi dùng bảo bối chủ thượng ban cho câu dẫn nàng tự hành bay ra, nếu không thì coi như hủy diệt toàn bộ Minh Vương Điện cũng tuyệt đối không có khả năng lấy được Khí linh kia.
- Mị Xà, ngươi cho rằng ta lừa ngươi hay sao?
Sắc mặt Huyết đồng tử trở nên cực kỳ khó coi.
- Trong trí nhớ những nguyên thần kia thì người quăng khí linh ra là một tên tiểu tử nhân loại tên Lôi Động, hơn nữa hắn tựa hồ cũng có bảo bối cùng loại với chúng ta.
Huyết đồng tử nói xong, tế một ngôi tháp phong cách cổ xưa từ trong thần hồn ra.
Nhìn bên ngoài thì giống như đúc với Hỗn độn phệ hồn tháp kia của Lôi Động.
Đương nhiên, cái Huyết đồng tử cầm trong tay cũng không quá đáng chỉ là đạo cụ phỏng chế theo mà thôi, dùng để lừa gạt linh khí tự hành vào.
Nếu không có ngôi tháp ấy làm vật dẫn thì dù bọn hắn trực tiếp hủy diệt Minh Vương Điện cũng không đạt được khí linh kia.
- Lại bị người nhanh chân chiếm đoạt trước rồi, đã xong đã xong, lần này trở về chắc chắn bị chủ nhân trách phạt rồi.
Mị Xà sợ hãi dị thường, sợ đến nỗi hoa dung thất sắc.
- Hừ, nếu không như thế, người diệt sát phân thân chúng ta cũng là tiểu tử tên Lôi Động kia.
Sắc mặt Huyết đồng tử cực kỳ khó coi, hiển nhiên là điều tra từ một bộ phận trí nhớ bên trong khôi lỗi kia, phát hiện phân thân của mình đã bị người nhẹ nhõm tiêu diệt.
Thanh âm có chút rét run nói:
- Người nọ chính là dùng Tàn sát tiên chỉ.
- Tàn sát tiên chỉ? Chẳng lẽ là truyền nhân Ma Đế Yến Xích Tinh?
Mị Xà cùng Đạt Nạp nhao nhao kinh hô lên, sắc mặt hoảng sợ.
Nhưng Mị Xà lại lập tức trấn tĩnh, nói:
- Cho dù hắn là truyền nhân Ma Đế thì sao? Tu vi bất quá chỉ mới đạt đến cấp Nguyên Anh, lão nương tùy tiện thổi một cái cũng đủ giết chết hắn.
Loại tàn sát tiên chỉ cấp độ này cũng chỉ đủ gãi ngứa cho lão nương mà thôi.
- Lúc phân thân chúng ta bị tiêu diệt cách bây giờ khoảng chừng sáu bảy ngàn năm a.
Huyết đồng tử lại có chút do dự nói:
- Nhiều năm như vậy, dùng thân phận truyền nhân Ma Đế của hắn, khẳng định tu vi đã phóng đại a.
- Huyết đồng tử, ta xem ngươi đã bị Ma Đế dọa đến váng đầu rồi.
Mị Xà khinh thường nói:
- Cho dù thiên phú tiểu tử kia có ngưu bức đến đâu, qua mấy ngàn năm thì có thể tu luyện tới trình độ nào? Cao nhất cũng chỉ là cấp Luyện Hư, lão nương cũng không tin hắn có thể nghịch thiên đến mức tiêu diệt được cường giả Hợp thể kỳ chúng ta.
Đừng nói là truyền nhân Ma Đế, cho dù Ma Đế đội mồ sống lại thì như thế nào? Năm đó, chủ thượng nhà chúng ta có thể đùa chết hắn thì hiện tại cũng có thể.
Huống chỉ chủ thượng chúng ta cũng không phải như ngày xưa, ngay cả trận pháp Vạn linh chi mẫu bố trí hắn cũng đều có thể phá vỡ, đưa chúng ta vào.
Sắc mặt Huyết đồng tử cũng hơi buông lỏng, nói ra:
- Bất kể nói như thế nào, lúc này phải lập tức bẩm báo cho chủ thượng định đoạt.
Hai người các ngươi đi vơ vét Minh Vương Điện thoáng một phát, nhìn xem có thứ gì tốt hay không.
Dứt lời, Huyết đồng tử lấy ra pháp trận truyền tống thông tin, bẩm báo việc này cho chủ thượng hắn.
Mấy ngày sau, ba người tụ hợp lại.
Sắc mặt Huyết đồng tử âm lãnh, nói:
- Chủ thượng đã biết việc này.
Hiện tại chúng ta cần thu liễm lực lượng, tiến vào sáu vực Cửu Châu cẩn thận điều tra Lôi Động kia.
...!
Yêu Linh Giới Tam Giới.
Thế giới chủ thể chính là nơi Vạn linh chi mẫu trọng sinh lúc trước, được cô ta mệnh danh là Vạn linh thế giới.
Là một khối khu vực to nhất, với tư cách là hạch tâm chủ thể.
Mà thế giới trước kia chính là một khối đại lục bỏ trống, chứa đầy nước biển bàng bạc, dân bản xứ tự nhiên gọi là Vô Tận Hải.
Tuy rằng tại toàn bộ Yêu linh giới thì lãnh thổ quốc gia phi thường rộng lớn.
Nhưng khối đại lục Thánh vực kia thủy chung bị vô số cường giả Yêu linh giới nhìn tới, gọi là nơi cố hương.
Chu Tước Thần Điện đứng sừng sững trên không phiến đại lục này, linh khí lượn lờ, uy nghiêm mà đồ sộ.
Trong vẻ nguy nga trầm trọng này, Chu Tước thần điện trường tồn từ cổ chí tôn.
Đôi mắt xinh đẹp của Cơ Tử Yên hàm sát, dùng ngữ khí lạnh như băng trách mắng:
- Long Ngạo Thiên, ngươi còn có mặt mũi đến Chu Tước Thần Điện ta?
Người bị nàng quát mắng có dáng người cao to, mặc Tử mãng bào, eo mang đai lưng đầu rồng, đầu đội Tử Kim quan, hai hàng lông mày sắc như thái dương, quả nhiên là một nam tử tuấn lãng tuấn mạo đường đường, nghi biểu bất phàm.
Nếu cường giả Tam Giới ở chỗ này thì tất nhiên sẽ nhận ra hắn, một trong thập đại đỉnh phong cao thủ, cường giả cấp Á Thánh Thanh Long Hoàng Long Ngạo Thiên.
- Tử Yên.
Vị Thanh Long Hoàng Long Ngạo Thiên có phong phạm khí chất hoàng giả kia cười khổ, bái:
- Ngươi vẫn còn trách ta chuyện Xích Tinh?
- Đừng gọi ta là Tử Yên.
Cơ Tử Yên tức giận đến nỗi bộ ngực sữa của nàng phập phồng không thôi, sắc mặt trắng bệch, bờ môi run rẩy.