Đại Ma Đầu


Cơ Tử Yên không thể tin được, lui một bước, run rẩy nói:
- Ngươi...!Dù ngươi tham dự toàn bộ quá trình hoàn thiện Hỗn độn tháp thì cũng tuyệt không có khả năng phỏng chế ra hỗn độn tháp.

Bởi vì tuyệt đại bộ phận tòa tháp kia đều luyện chế ở chỗ Minh Vương.

Chúng ta chỉ cải tiến hoàn thiện một bộ phận nhỏ mà thôi.

- Khặc khặc, ngươi đã quên Tàn sát tiên chỉ của ta đến từ nơi nào à?
Vẻ mặt vặn vẹo của Long Ngạo Thiên đầy vẻ đắc ý, nói:
- Trên thế giới này, Yến Xích Tinh có thể gặp được kỳ ngộ nào thì Long Ngạo Thiên ta cũng được.

- Chẳng lẽ ngươi đã nhận được truyền thừa Minh Vương?
Cơ Tử Yên tinh tế suy nghĩ lại lời lúc trước hắn nói, trong lúc nhất thời vô cùng hãi hùng khiếp vía, thầm nghĩ không xong rồi.

- Lúc trước, khi Minh Vương chết thì ta vẫn là một Tiểu Long cấp Nguyên Anh, còn chưa trưởng thành.

Long Ngạo Thiên cười ha ha, nói:
- Bất quá, vận khí ta tốt, nhận được một đám tàn hồn bỏ trốn của Minh Vương, cũng nhận được không ít chỗ tốt trong những tia tàn hồn kia.

Tàn Sát Tiên Chỉ, còn có phương thức luyện chế Hỗn độn tháp.

Nếu không thì ngươi dựa vào cái gì cho rằng một Thanh Long thuộc Thanh Long nhất tộc ta lại kết giao với một nhân loại?
- Nguyên lai ngươi sớm đã có mưu đồ.


Cơ Tử Yên tức giận, phun ra một ngụm máu, nói:
- Nguyên lai là vì Hỗn độn tháp ngươi mới tiếp cận Xích Tinh, chỉ trách chúng ta có mắt không tròng, không nhìn rõ bộ mặt thật chó má của ngươi.

- Hừ, như vậy thì đã sao? Ta kế thừa bộ phận truyền thừa Minh Vương, đương nhiên Hỗn độn tháp có phần có ta.

Khuôn mặt tuấn tú của Long Ngạo Thiên càng trở nên vặn vẹo xấu xí dữ tợn, hung ác nói:
- Buồn cười cho Xích Tinh kia tự cho mình là thông minh, kết quả là bị ta đùa nghịch một hồi.

Nhưng tiếc là lúc trước ta gần đắc thủ đã bị hắn nhìn thấu.

Tình nguyện tự bạo, cũng không muốn giao Hỗn độn tháp ra cho ta.

Lúc trước ta cho rằng hắn đã bạo chết cùng Hỗn độn tháp, không ngờ tới hắn vẫn còn hậu chiêu, dung nhập một thân tinh hoa sở học của hắn vào trong Hỗn độn tháp, truyền thừa xuống dưới.

Hảo thủ đoạn, hảo thủ đoạn a.

- Long Ngạo Thiên, ngươi còn hèn hạ vô sỉ hơn so với tưởng tượng của ta.

Cơ Tử Yên phẫn nộ, miệng phún ra một đoàn liệt hỏa, kích bắn về phía Long Ngạo Thiên.

- Cơ Tử Yên, ta nói cho ngươi biết, tuy Thái Dương Chân Hỏa lợi hại nhưng không đối phó được ta đâu, vì ta đã thành tựu Chí Tôn rồi.

Long Ngạo Thiên cười lên điên cuồng, tán ra một cỗ gió lạnh, nhẹ nhõm dập tắt đoàn Thái Dương Chân Hỏa có thể thiêu chết cao thủ đỉnh phong kia.

Cơ Tử Yên giật mình, tuy nàng biết rõ Long Ngạo Thiên lợi hại hơn Á Thánh mình rất nhiều.

Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hắn vậy mà đã tấn cấp đến Chí Tôn.

Ngoại trừ vài tên nhân loại có hạn ra thì bất kể là Tiên, ma hay là yêu đều không thể tấn cấp Chí Tôn.

Á Thánh đã là cực hạn.

Làm sao có thể? Tên Long Ngạo Thiên dơ bẩn xấu xa, hèn hạ vô sỉ này sao có thể là nhân vật đầu tiên của một trong ba chủng tộc Tam Giới đẳng cấp cao trở thành Chí Tôn chứ?
- Vì ngày hôm nay, ta đã phấn đấu hơn sáu nghìn vạn năm.

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên lộ ra vẻ kiêu ngạo, cười to điên cuồng:
- Tất cả mọi người cho rằng vài vạn năm gần đây ta mới tấn cấp Á Thánh.

Nhưng các ngươi đều sai rồi, từ mấy ngàn vạn năm trước thì ta đã là Á Thánh rồi.


Vì đột phá cấp Chí Tôn, đừng nói là bán đứng Yến Xích Tinh, coi như bán đứng tất cả sinh linh Tam Giới thì Long Ngạo Thiên ta cũng không có chút nhíu mày.

Ha ha ha.

- Cho dù tấn cấp Chí Tôn thì đã sao?
Cơ Tử Yên bị vẻ điên cuồng của hắn làm cho tỉnh lại, khinh thường không thôi, nói ra:
- Ta nhìn ngươi đã tẩu hỏa nhập ma, ngay cả chỉ số thông minh cũng có vấn đề rồi.

Trước kia Xích Tinh đã từng nói qua, dùng Hỗn độn tháp để Hỗn độn linh khí và bổn nguyên trở lại như cũ thì sẽ có rất nhiều tạp chất lệ khí.

Trừ phi bản thân là quỷ tộc hồn phách lệ khí biến thành.

Nếu không thì người bình thường thôn phệ bổn nguyên ô nhiễm lệ khí này chỉ có thể chết bất đắc kỳ tử.

Coi như là cường giả siêu cấp thôn phệ thì dần dần cũng không cách nào ngăn chặn lệ khí càng ngày càng nặng này.

- Đúng vậy, Hỗn độn tháp là vật không hoàn mỹ, Hỗn độn bổn nguyên luyện chế ra cũng tràn đầy những oán niệm lệ khí, không tinh khiết.

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên lại như không sao cả, nói:
- Nhưng chỉ cần có thể khiến Hỗn độn tháp đạt được khí linh vốn có thì có thể phát huy ra tất cả công hiệu của Hỗn độn tháp, chính thức luyện hóa ra Hỗn độn bổn nguyên tinh khiết.

- Không có khả năng, trên thế giới này không ai có thể khiến Hỗn độn bổn nguyên tinh khiết lại như cũ.

Cơ Tử Yên rất không tin, nói ra:
- Long Ngạo Thiên, ngươi đừng vội suy nghĩ lung tung, tự cho là...!
- Tự cho là đúng phải không? Ha ha, lúc đầu Minh Vương xếp đặt thiết kế vật ấy thì đã tuyên khắc toàn bộ trận pháp Hỗn độn chân nguyên tinh khiết vào trong khí linh rồi..

Long Ngạo Thiên cắt lời nàng, cười to rồi đột nhiên dừng lại, có chút không cam lòng, nói ra:
- Đáng tiếc, đáng tiếc a, trong chút ít tàn hồn của Minh Vương chỉ có vẻn vẹn phương diện tin tức này mà không có phương pháp luyện chế trận pháp khí linh Hỗn độn tháp, tinh lọc Hỗn độn bổn nguyên thần diệu.


Bằng không thì Long Ngạo Thiên ta cũng không phải chịu đựng những thống khổ vì bị oán niệm lệ khí kia ăn mòn dày vò rồi.

Cơ Tử Yên, ngươi biết cũng đã biết rồi, ta cũng đã thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ngươi.

Ngươi còn không mau mau nói ra nơi hạ lạc của tiểu tử Lôi Động dám cả gan đoạt Khí linh Hỗn độn tháp của ta.

- Ha ha, nguyên lai ngươi dây dưa cả buổi là vì mục đích này.

Cơ Tử Yên nở nụ cười, cười rất thê lương.

- Uổng cho ngươi tính toán tường tận hết thảy, cuối cùng bị người khác đoạt lấy chỗ tốt lớn nhất.

Long Ngạo Thiên, ngươi cam chịu số phận của mình đi.

Cho dù ngươi có thể tìm được tiểu tử họ Lôi kia thì ngươi cũng không lấy lại được Khí Linh đâu.

Lúc hắn độ Thiên kiếp Luyện Hư, hỗn độn tháp của hắn đã tự động kích hoạt phòng hộ, bị Thiên Lôi đánh tan thành bột phấn rồi.

- Không có khả năng!
Long Ngạo Thiên nghe mà giận tím mặt, thần niệm mang theo vô số oán niệm và lệ khí khổng lồ hướng về phía Cơ Tử Yên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận