Đại Ma Đầu


Một tuyệt thế mỹ nữ dáng người cao điệu, da thịt óng ánh như tuyết trắng, quanh thân phủ một lớp sa mỏng, đi chân trần, như yêu linh lại như tinh linh giẫm lên mảnh vỡ không gian, phiêu niểu mà ra.

Coi như là nữ nhân đẹp nhất Tiên Giới, lẳng lơ diêm dúa nhất Ma giới, so với nàng cũng chênh lệch rất nhiều.

Sự xuất hiện của nàng, khiến vô số người đều dừng lại.

Rất nhiều nam nhân, đều nhịn mà trợn mắt há hốc mồm.

Mà các nữ nhân, cũng đều là nhao nhao bị dung mạo của nàng khiến rung động thật sâu.

Đẹp đến mức không giống nhân loại, xác thực mà nói, nàng vốn không phải là nhân loại.

Nàng là Vạn Linh, Vạn Linh Chi Mẫu.

Kể cả nhân loại, kể cả các loại thần thú yêu linh, cơ hồ đều là do nàng thai nghén ra cả.

Tuy rằng không phải sinh dục trên ý nghĩa truyền thống, nhưng dù sao đều là do nàng dùng tánh mạng của mình thông qua phương thức đặc thù mà thai nghén ra nhiều sinh linh cường đại như vậy.

Cặp mắt mênh mông như tinh hải của nàng chăm chú nhìn vào Lôi Động.

Mà Lôi Động cũng không vì dung mạo của nàng mà thay đổi, khoanh lấy hai tay, lạnh lùng nhìn nàng chăm chú.

Tâm trí của hắn kiên định như sắt, ước muốn lớn nhất chính là muốn cứu ra vợ con, tiếp theo, chính là báo thù cho sư tôn Yến Xích Tinh.

Bất cứ cái nào trong hai cái thì mỹ nhân tuyệt sắc trước mắt này đều là địch nhân của mình cả, còn là địch nhân lớn nhất nữa.

- Ngươi là đồ đệ cách đời của Yến Xích Tinh?
Vạn Linh Chi Mẫu lạnh lùng liếc Lôi Động:
- Quả thật rất cường đại, về mặt thực lực, có chút trò giỏi hơn thầy rồi.

Nhưng tiếc, ngươi không kế thừa được phong độ của hắn.

- Phong độ?
Lôi Động cười lạnh:
- Sư tôn Ma Đế Yến Xích Tinh của ta quả thật rất có phong độ.

Nhưng phong độ của hắn lại bị các ngươi coi như cứt chó, vô số người đi vây công mình hắn.

Lôi Động đối với loại vô sỉ như các ngươi chỉ nói đến hiệu suất.

Vạn Linh Chi Mẫu, ta kính ngươi là tiền bối.

Nếu như chịu tự hủy thần hồn, Lôi Động ta sẽ lưu ngươi một cỗ toàn thây.

- Lưu ta một cỗ toàn thây? Những lời này, đã có hai lần Luân Hồi, ta không được nghe rồi.

Vạn Linh Chi Mẫu nhạt cười một tiếng, dáng cười kia, quả nhiên là khuynh quốc khuynh thành, mị lực bắn ra bốn phía.

Nàng không cố ý mị hoặc, nhưng Lôi Động và rất nhiều minh hữu thuộc hạ lại phảng phất như bị dung mạo tuyệt mỹ của nàng hấp dẫn.

- Hai lần Luân Hồi?
Lôi Động cũng giật mình, không phải nói Vạn Linh Chi Mẫu mới chỉ qua một lần Luân Hồi đại kiếp nạn sao?
- Đúng vậy, trong kiếp nạn trước, ta sáng tạo ra Tiên tộc và Ma tộc.

Không nghĩ tới, kết quả bọn hắn phản bội.

Trong đó hai người mạnh nhất sau khi sống đến kiếp này vậy mà đã sáng tạo ra cao đẳng Tiên Ma để đối phó ta.

Trong kiếp này, ta sáng tạo ra rất nhiều chủng tộc, đắc ý nhất chính là nhân loại nhất tộc các ngươi, đó là cơ hồ hoàn toàn là ta dựa theo tánh mạng của mình để sáng tạo ra.

Thật không nghĩ đến, đám hài tử mà ta yêu mến nhất lại phản bội dưới sự dụ dộ của Ác Ma.

Thanh âm của Vạn Linh Chi Mẫu tựa hồ có chút ai oán, phiền muộn nói không nên lời.

Khiến người vừa nghe xong đã thấy tiếc thương, nhịn không được muốn ôm nàng vào ngực, tinh tế che chở an ủi.

- Vạn Linh, ta không phải đến nghe ngươi kể chuyện xưa.

Lôi Động cuối cùng vẫn là ngươi có tâm trí kiên định, mặc dù đối với việc Vạn Linh có thể sống quá hai Luân Hồi rất là sợ hãi thán phục, có thể sáng tạo ra chủng tộc như Tiên Ma, hắn cũng tỏ vẻ khâm phục.

Nhưng những việc này cũng không cách nào che dấu được sự căm thù của Lôi Động đối với nàng.

Hắn lạnh lùng nói:
- Hoàn cảnh ở đây quá nhỏ, sợ là không thích hợp chúng ta giao thủ.

Đi ra vô tận trong hư không, để ta kiến thức xem Vạn Linh Chi Mẫu sống qua Luân Hồi đến tột cùng cường đại đến loại trình độ nào.

Mí mắt thon dài của Vạn Linh Chi Mẫu hơi động một chút, vừa muốn nói gì đó thì lông mày lại hơi hơi nhíu một cái, phảng phất đã cảm nhận được gì đó.

Mà cùng lúc đó, Lôi Động cũng cảm ứng được một cổ lệ khí âm hàn mà cuồng bạo, phảng phất đang vờn quanh ở phụ cận.

Lúc này, trong nội tâm khẽ động, thầm nghĩ chẳng lẽ là.

.

.

Quả nhiên, một thanh âm thô bạo, nhưng nhưng không mất lý trí lăng không vang lên:
- Vạn Linh, chỗ ngươi thật náo nhiệt a, cho phép ta đến gom góp cho đủ số nhé.

Thanh Long hoàng, đã lần nữa đổi lại Tử Kim quan, long bào mới, chắp hai tay bước ra từ hư không, phảng phất như bước vào hậu hoa viên nhà mình vậy, khinh thường quần hùng.

Thanh Long hoàng lúc này đã hoàn toàn khác trước kia.

Tuy rằng trên người vẫn có vô số lệ khí, nhưng lại có thể cảm nhận được sự thanh tỉnh và kiên định trong ý chí của hắn.

Phảng phất, vô cùng vô tận lệ khí oán niệm kia, đã không thể nào ăn mòn ý chí của hắn được nữa.

- Ơ, Lôi Động ngươi cũng ở đây à? Tấn cấp Chí Tôn rồi sao? Không tệ không tệ, chúc mừng ngươi ah.

Trên người Thanh Long hoàng tản ra tự tin mãnh liệt, còn giả bộ bộ dáng cao thâm mạt trắc nữa, hắn chắp tay nói với Lôi Động:
- Tiểu đệ của ngươi cũng thật nhiều, thật khiến lão Long ta sợ hãi.

Chậc chậc, hơn mười, không, hai mươi Á Thánh, mạnh, mạnh đến rối tinh rối mù, không bằng lão Long ta cũng gia nhập dưới trướng ngươi a.

Dưới trướng Lôi Động có một ít kẻ thấy nhiều biết rộng, cũng không khỏi kinh hô lên, Thanh Long hoàng.

Tất cả mọi người tuyệt đối không nghĩ tới, Thanh Long hoàng vậy mà sẽ xuất hiện, còn xuất hiện ngưu bức như vậy nữa.

Bày ra một bộ dạng Tôn Cấp ngang hàng với Lôi Động và Vạn Linh Chi Mẫu nữa chứ.

Tuy rằng rất nhiều người không quá nguyện ý thừa nhận, nhưng đều từ trên người Thanh Long hoàng cảm nhận được một cổ uy áp khó nói lên lời, phảng phất đó chính là Thiên địa, đó chính là vũ trụ, đó chính là thần của tất cả mọi người vậy.

- Long Ngạo Thiên.

Lôi Động cũng xa xa chắp tay nói:
- Cũng phải chúc mừng ngươi một chút ah, xem ra ngươi chẳng những không bị Hỗn Độn thú cắn nuốt sạch, trái lại còn cắn nuốt nó, nhận được không ít chỗ tốt từ trên người nó nha.

Ngay cả bệnh tâm thần của mình cũng chưa hết.

- Cũng vậy, Lôi Động, ngươi đạt được chỗ tốt cũng không ít ah.

Hỗn Độn chi tâm, chúng ta vừa vặn một người một nửa, ha ha.

Thanh Long hoàng Long Ngạo Thiên sau khi ý thức khôi phục thanh tỉnh thì trong miệng tràn đầy hòa ái và thân mật.

Hoàn toàn khác với lúc trước, ngay cả lời châm chọc của Lôi Động cũng không để ý nữa.

- Long Ngạo Thiên, ta muốn giết ngươi.

Cơ Sương Sương nổi giận, quanh thân hóa thành một đầu Chu Tước cao hơn trăm trượng, phụt ra Liệt Hỏa giết về phía hắn.

Long Ngạo Thiên đoán chừng sau khi khôi phục thần trí, toan tính cũng không nông cạn, căn bản chẳng muốn động thủ với nàng.

Phất phất tay, liền đánh ra một cổ vòi rồng, quạt Cơ Sương Sương trở về.

Mà khi nàng còn muốn đánh tới, Lôi Động lại dùng một đám U minh quỷ khí quấn ngược nàng lại.

Thấp giọng khiển trách nói:
- Đừng tìm chết, ngươi không phải đối thủ của hắn, huống chi, giết chết mẹ của ngươi chính là Hỗn Độn chi đản, không phải Long Ngạo Thiên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui