Nhưng những huyễn thú kia, bình thường chỉ có thể tồn tại trong một nén hương, hơn nữa, những huyễn thú này không có trí thông minh gì, là tử vật giống như khôi lỗi.
Nhưng chỗ tốt, chính là huyễn thú dù chết đi, cũng không có nửa điểm đau lòng.
Mặt khác có Linh Phù Tông, am hiểu luyện chế các loại linh phù. Bọn họ cũng có một loại phù phục, gọi là Thú Phù, cũng có thể đạt được hiệu quả cùng loại, tông phái trong thiên hạ, nhiều vô số kể, đủ loại phương thức kỳ lạ quý hiếm gì cũng đều có. Nhưng trong mắt bát đại tông phái đỉnh cấp, những vật này, có chút không xem vào trong mắt, thiếu đại khí.
Thực sự không phải là tu tiên chi đạo chân chính, ngược lại là có chút giống như bàng môn tả đạo.
Phàm là những tông phái đỉnh cấp đứng sừng sững không ngã, công pháp tu luyện, phải bàng bạc và mang theo đại khí. Cho dù là Âm Sát Tông là tà tông trong mắt thế nhân, nhưng không thể không thừa nhận, chủ tu tâm pháp Huyền Âm Tâm Kinh, chính là công pháp chí âm đại đạo tinh khiết nhất trong thiên hạ. Các loại công pháp khác, cũng có khí thế bàng bạc, có cảm giác đại khí bao hàm bên trong.
Cho nên, Lôi Động chờ một lát ngoài cửa. Những thứ là ảo thuật này, chỉ tồn tại rất ngắn ngủi, tuy hắn có thể đối phó với hai huyễn thú Trúc Cơ tầng một, không phải là chuyện gì quá khó, nhưng đối với huyễn vật, giết cũng không có chiến lợi phẩm, lãng phí khí lực không công.
Nhưng sau khi đợi nhiều canh giờ, sắc mặt của Lôi Động âm trầm, bởi vì hắn quá coi thường tông phái Thượng Cổ kiến tạo nên Tâm Ma Điện này. Cho dù hai con huyễn thú nửa người nửa rắn này, cũng không tiêu tán theo thời gian, ngược lại dần dần, từ cấp một, đạt tới cấp một đỉnh phong, nhanh chóng tăng lên cấp hai.
Quả nhiên, đúng là tông phái Thượng Cổ thần bí, xếp đặt những vật triệu hoán, đã cân nhắc đến điểm này.
Nếu như đợi năng lượng ảo thuật hao hết, có lẽ đúng là có thể thực hiện, nhưng đợi tới khi đó. Chỉ sợ chuyến đi Tâm Ma Điện lần này, cũng chỉ tới đây được thôi, hít một hơi lãnh khí, không dám trì hoãn nữa. Dùng Bạo Kích quỷ vệ xung phong, U Linh cùng Hàn Băng, đi theo sát phía sau, hiện ra thế trận hình tam giác, tấn công vào bên trong.
Mà Lôi Động, đứng ở hàng cuối cùng, vung vẩy Vạn Quỷ Phiên, đại quân u hồn lệ quỷ xông ra, xung phong liều chết vào bên trong.
Trong đại sảnh phát ra tiếng rầm rầm, song phương triển khai giao chiến mạnh mẽ.
Trong thời gian nửa nén hương, hai con quái vật nửa người nửa rắn nằm trên đất, sau đó hóa thành hư vô. Đáng tiếc là, không giống với những yêu thú có huyết nhục như ở bên ngoài, giết chết những yêu thú do ảo thuật ngưng tụ thành, nửa điểm chỗ tốt cũng không có được.
Lôi Động đang có chút thất vọng, bỗng nhiên có một đạo ánh sáng từ trên chiếu sáng, hắn nhìn thấy liền rùng mình, thình lình phát hiện trên mặt đất có linh thạch óng ánh, hào quang tản ra, linh khí tràn ra bốn phía.
Thượng phẩm linh thạch? Trong nội tâm của Lôi Động vui vẻ, lấy tay lăng không nhiếp một cái, khỏa Thượng phẩm linh thạch hiện lên trong tay của Lôi Động. Cẩn thận vuốt ve một phen, quả nhiên là Thượng phẩm linh thạch thuần khiết, thực sự không phải là đồ ảo thuật giả dối gạt người. Lôi Động cũng hiểu được, đây chính là tông môn Thượng Cổ, mà người thí luyện lại là đệ tử đắc ý, mới xếp đặt thiết kế ra Tâm Ma Điện này. Để bọn họ gia tăng nhiệt tình, đương nhiên phải thiết kế ban thưởng, dùng để khích lệ bọn họ tiến về phía trước, khó trách, Lý Nhất Kiếm tự nói với mình, hắn chỉ ưu tiên một Tẩy Tâm Quả, những thứ khác thuộc về Lôi Động.
Một Thượng phẩm linh thạch, cơ hồ tương đương với một vạn Hạ phẩm linh thạch. Đối với Lôi Động mà nói, đây là thu nhập xa xỉ, dù sao hắn hiện giờ, trên người chỉ còn lại đúng đúng bảy khối Thượng phẩm linh thạch. Có chút vui mừng, thu hồi khỏa Thượng phẩm linh thạch còn mới tinh vào trong trữ vật thủ trạc.
Bởi vì Thượng phẩm linh thạch linh khí tinh túy mà bàng bạc, cho nên cầm trong tay một lát Lôi Động cũng cảm thấy tinh thần sảng khoái, tiếp tục đi phía trước tìm kiếm. Đến tận đây trong nội tâm hắn đã không còn bài xích với những huyễn thú kia nữa, không qua bao lâu, Lôi Động đã đi tới thông đạo đi thông lên tầng hai.
Hắn cũng cẩn thận dò đường, cơ quan ở tầng hai, so với tầng một thì lợi hại hơn nhiều, hao tổn vài con lệ quỷ pháo hôi của Lôi Động. Lần này cũng gặp huyễn thú ở trong đại sảnh, tuy chỉ có một con, nhưng thực lực của nó hiện giờ lại là Trúc Cơ tầng ba. Tuy nói nó không đặt vào trong mắt của Lôi Động, cuộc chiến chỉ diễn ra hơn trăm hơi thở là giải quyết xong. Nhưng từ đó có thể suy đoán ra, càng lên cao thì càng khó.
Sau khi chiến thắng con huyễn thú Trúc Cơ tầng ba, đương nhiên Lôi Động cũng đứng đợi đạo ánh sáng tặng chiến lợi phẩm xuống. Mặc cho Lôi Động chờ đợi thế nào đi nữa, thẳng tới khi thể lực của mình cũng khôi phục trở lại, cũng không có xuất hiện tia ánh sáng nào. Lôi Động lúc này mới ngạc nhiên cuống quít, thì ra mỗi lần chiến thắng một cửa cũng không nhất định có phần thưởng, cũng tùy thời không có chiến lợi phẩm.
Rơi vào đường cùng, đành phải đi lên tầng ba. Càng lên cao, diện tích tháp càng nhỏ.
Lôi Động đến tầng thứ ba, không đi được bao lâu liền đi vào đại sảnh. - .
Mà huyễn thuật lúc này ngưng tụ thành nhất thể cũng mạnh hơn không ít, đây là một nam tử có hai cánh dài, tay cầm trường mâu khí thế phi phàm. Bộ dáng lần này, làm cho Lôi Động sửng sờ, hắn thất thần. Bởi vì huyễn thuật này có tu vi Trúc Cơ tầng bốn. Vừa mới hiện hình, đã vung vẫy trường mâu xung phong liều chết với Bạo Kích quỷ vệ. Hai cánh bắt đầu khởi động, cuồng phong gào thét. Bạo Kích quỷ vệ, đối mặt với yêu thú huyễn thuật tầng một, còn có thể một mình ngăn cản vài cái. Nhưng đối phó với dực nhân lần này, vẫn chênh lệch rất nhiều. U Linh, Hàn Băng hai quỷ vệ, vội vàng chen vào. Ba con quỷ vệ, ngay ngắn cùng ra tay, lúc này mới miễn cưỡng đấu ngang tay với dực nhân dũng mãnh này, bất phân thắng bại.
Trong nội tâm Lôi Động thầm nghĩ, nơi này đúng là không phải địa phương tùy tiện là có thể tìm được chỗ tốt a. Chỉ có cảnh giới tầm thường, đệ tử không có thực lực Trúc Cơ tầng hai, nhiều lắm chỉ có thể đánh bại được yêu thú ở tầng một mà thôi. Đối mặt với dực nhân do huyễn thuật tạo thành, chỉ sợ không có lực đối chiến. Huống chi, đây chỉ là huyễn thực ở tầng thứ ba mà thôi, lên trên còn lợi hại như thế nào?
Cũng may thực lực của Lôi Động còn chưa tới mức cực hạn, một cái Tịch Diệt pháp luân bắn ra ngoài, gọt sạch đùi của dực nhân huyễn thuật kia. Ba quỷ vệ lập tức chiếm thế thượng phong, không qua bao lâu liền đánh nó thành năng lượng.
Lần này, không đợi Lôi Động ngồi xếp bằng xuống hồi khí, chỉ thấy một cột sáng màu trắng lóe lên, lưu lại một đồ vật đen sì. Lôi Động nhiếp vào trong tay, thứ độ vật này có bộ dáng của khoáng vật, cầm trong tay, nặng trịch, một cảm giác nóng rực chiếu vào trong tay. Tuy Lôi Động vào lúc mới nhập môn, có nghiên cứu qua phụ lục về khoáng thạch một chút, nhưng sau này, hắn đặt tất cả tinh lực của mình vào trong tu luyện, mà đi tìm hiểu những thứ khác, nghiên cứu càng ngày càng ít, cho dù hắn cầm trong tay, cũng không nhận ra lai lịch của khoáng thạch này.