Quay đầu lại có chút nhìn thoáng qua, mắt thấy ở phía bắc phảng phất như là một căn phòng. Lồng ngực Lôi Động cũng có chút thở ra chút khí phóng khoáng, thân hình cũng hiện ra. Tuy rằng tu sĩ Nguyên Anh đáng sợ, nhưng hoàn toàn không có cách nào chiến thắng hắn. Đổi lại là lúc bình thường, dù Lôi Động muốn chạy thoát khỏi tay tu sĩ Nguyên Anh thì tỉ lệ cũng không lớn. Nhưng trong phạm vi pháp trận cấm bay ngàn dặm này, hắn lại nắm chắc hơn nhiều.
Sở dĩ Lôi Động bỏ chạy về phướng hoang mạc là hắn cũng tính toán qua. Trong hoang mạc không giống như trong phạm vi thế lực Triệu Châu, dù là tu sĩ Nguyên Anh thì cũng không có khả năng tìm kiếm mình mà không kiêng kể gì.
Thậm chí có thể mượn Man tộc để dọa Bạch Cốt lão ma một chút. Từ đủ loại nguyên nhân, thế nên Lôi Động mới nguyện ý khiêu chiến như thế. Nếu không thì với bản tính tiếc mệnh của mình, Lôi Động tự nhiên không có khả năng giao tính mạng mình ra như thế.
Lúc này, dù dùng mông để suy nghĩ thì Lôi Động cũng biết rõ thần niệm của Bạch Cốt lão ma nhất định đang tập trung lên người mình. Lôi Động tính toán một chút, cường độ thần niệm của mình hiện giờ, đoán chừng không kém hơn so với tu sĩ Kim Đan. Nếu tập trung phi hành ra ngoài xa thì ước chừng có thể ra ngoài hơn ba mươi dặm. Nhưng đối với tu sĩ Nguyên Anh cường đại thì Lôi Động lại khó có thể đánh giá. Bất quá, nói chung Lôi Động vẫn có chút biết được cường độ thần niệm của tu sĩ Nguyên Anh.
Dù sao thì trong lúc ở cùng với Thiên Ma, Lôi Động cũng có chút hiểu rõ tu sĩ Nguyên Anh. Thiên Ma là một nữ nhân cường đại, mà khoảng cách xa nhất cường độ thần niệm nàng có thể đạt tới là khoảng trăm dặm.
Mà tuy nói Bạch Cốt lão ma thành danh đã lâu. Nhưng đoán chừng so với Thiên Ma thì cũng không cao minh hơn bao nhiêu, nhiều nhất cũng chỉ trong vòng trăm dặm.
Đoán chừng thoáng một phát, cho dù phạm vi dò xét của hắn đạt tới một trăm hai mươi dặm thì cũng đã là tốt lắm rồi. Mà muốn ra khỏi phạm vi một trăm hai mươi dặm, Lôi Động tự nhận có thể miễn cưỡng làm được. Nhưng mà Bạch Cốt lão ma này cũng có chút chủ quan, vậy mà cho mình thời gian một nén nhang, như vậy thì Lôi Động tự nhiên nắm chắc hơn.
Sau khi phục dụng một khỏa đan dược óng ánh long lanh, tràn ngập hương khí. Cảm thụ được lửa nóng truyền đến bụng dưới, mặc dù không thể vận chuyển chân khí hóa giải nhưng Lôi Động cũng hiểu được chân khí đang hồi phục với tốc độ không thể nào tưởng tượng nổi. Nhân Uân Hoàn Linh Đan, vẫn như cũ chính là thứ tuyệt hảo để khôi phục chân khí của mình trong lúc chiến tranh. Cùng lúc đó, Lôi Động xuất ra Vạn Quỷ Phiên, vừa vận khởi pháp quyết, năm thủ lĩnh vệ quỷ liền bay từ trong vạn quỷ phiên ra, quay quanh người Lôi Động.
Bọn Lệ Quỷ không hề thực chất, nhưng có thể phi hành trên bầu trời có pháp trận cấm bay. Lôi Động cũng đã suy nghĩ tới việc lợi dụng thoáng một phát. Có thể sử dụng thì tốt, nhưng không thể thì cũng không có vấn đề gì. Bộ dáng bổn nguyên của Lệ Quỷ chính là từng đoàn năng lượng vô hình màu đen. Bộ dáng khủng bố dọa người ngày bình thường cũng đều do biến ảo mà ra. Trên thực tế, chỉ cần thần niệm Lôi Động thay đổi thì chúng đều có thể huyễn hóa ra rất nhiều bộ dáng bất đồng với nhau.
Dưới sự chỉ huy của thần niệm Lôi Động, năm tên Lệ Quỷ sát vào nhau, cơ hồ ngưng tụ thành một đoàn sương mù, bắt đầu bất trụ khởi động. Rất nhanh, chúng liền biến thành một bộ dáng cực kỳ đặc thù. Tạo hình như một cái khung, thậm chí có thể nói giống như một cái máy bay giấy, thập phần thô ráp. Đây là đồ vật do năm tên Lệ Quỷ ngưng kết lại tạo thành, nhưng hiệu quả đến tột cùng như thế nào thì còn cần Lôi Động chính thức nếm thử một chút.
Lôi Động đọc chú ngữ, khiến máy bay kia hạ xuống trước mặt mình, nhẹ nhàng nhảy lên trên. Nhưng lúc hắn vừa định chỉ huy cho năm tên Lệ Quỷ phi hành lên thì một cỗ lực lượng cơ hồ hoàn toàn bằng với lực lượng của năm tên Lệ Quỷ trùng trùng điệp điệp quấn lấy chúng. Khiến năm tên lệ quỷ vốn còn lơ lửng bị kéo xuống mặt đất. Lôi Động khẽ thở dài, dùng phương thức gian lận, quả nhiên không có tác dụng.
Bất quá, trừ biện pháp này ra thì Lôi Động cũng không phải hoàn toàn không có phương pháp khác. Lập tức khởi động phương án thứ hai, lôi cuốn năm tên lệ quỷ khởi hành, trực tiếp vỗ cánh, thoáng cái đã lập lòe bay cao vài dặm lên không trung. Sau đó, hắn nằm xấp trên người năm tên lệ quỷ. Lúc này, bất luận là Lôi Động hay năm tên Lệ Quỷ đều không sử dụng bất kỳ lực lượng nào để phi hành.
Bộ dáng đặc thù do năm tên Lệ Quỷ tạo thành bắt đầu chở Lôi Động lướt về phía trước.
Cùng lúc đó, ngũ quỷ bắt đầu dùng lực. Nhưng thực sự không phải như trong tưởng tượng, dựa theo phương thức phi hành bình thường thì góc độ sẽ phi hành sẽ hơi chếch lên.
Nhưng lúc này lại hoàn toàn trái lại, góc độ ngũ quỷ lại hơi chếch xuống phía dưới. Vậy nên hiệu quả kỳ diệu đã xuất hiện.
Ngũ quỷ mở diện tích cánh lớn ra, cùng với Tu La chi dực sau lưng Lôi Động, hướng về lực cản phía dưới. Hơn nữa bắt đầu không nhịn được lướt về phía trước, mà theo xác xuất lực của Ngũ quỷ thì tốc độ lướt của hắn càng lúc càng nhanh.
Thấy tình huồng này, Lôi Động cũng âm thầm thở dài một hơi trong nội tâm, pháp trận cấm bay này quả nhiên có lổ hổng a. Bạn đang đọc truyện được tại
Mặc dù Lôi Động không có nghiên cứu qua hệ thống trận pháp. Nhưng dựa vào kiến thức, kinh nghiệm rộng rãi qua hai kiếp sống của hắn thì có thể suy đoán ra, bất luận là thế giới nào, bất luận là năng lượng gì cũng đều khó có khả năng vô cùng vô tận. Như pháp trận cỡ lớn bao trùm phạm vi mấy ngàn dặm như pháp trận cấm bay này, khẳng định không có khả năng áp chế toàn diện trong phạm vi mấy ngàn dặm của nó.
Pháp trận có thể có hiệu quả như thế thì lượng năng lượng tiêu hao cũng là một con số vô cùng lớn, không có bất kỳ tổ chức nào có thể gánh vác nổi. Sau khi dùng ngũ quỷ không có trọng lượng này thì liền có thể tự do phi hành. Lôi Động liền có thể suy đoán ra, pháp trận cấm bay này nhất định có cơ chế, chỉ áp chế người phi hành. Lôi Động cũng phỏng đoán thoáng một phát, nếu chính mình sắp đặt pháp trận này thì sẽ dùng cơ chế như thế nào.
Rất tự nhiên, Lôi Động nghĩ tới bất kỳ vật gì có thể hướng lên trên, coi như là điểm kích phát đều tiến hành áp chế đối với người phi hành. Trải nghiệm qua một chút, liền phát hiện trong đó có lỗ hổng. Đương nhiên, xác thực mà nói thì cái này cũng không coi là lỗ hổng. Tường thành quan ải cao tới trăm trượng, chỉ sợ không có người nào dùng loại phương thức này để lướt tới cả. Dù sao, Tu La chi dực có thể xé rách không gian của Lôi Động chính là vật cực kỳ hiếm thấy. Nhưng Lôi Động đã trải nghiệm qua một phát, lại có thể giúp hắn chạy trốn thuận tiện. Phi hành như thế, tuy rằng tốc độ xa xa không bằng các loại phi hành pháp khí như Ác Quỷ Chướng. Nhưng bay trong pháp trận này thì tốc độ như vậy cũng không chậm rồi. Huống hồ, Lôi Động thở dốc, trong lúc lướt đi tranh thủ nuốt một khỏa Nhân Uân Đan giá trị xa xỉ, vận khởi khí kình trong người lên, hấp thu dược lực, khôi phục chân khí.