Tuy rằng chẳng đáng vài đồng, bản thân Huyết Ma cũng hoàn toàn có thể lấy ra được. Nhưng cái việc thu mua nhân tâm này, vẫn cần phải nước chảy đá mòn, tiến hành chậm rãi. Có thể khống chế được sinh tử của Huyết Ma, điều đó cũng không có nghĩa là hoàn toàn khống chế được hắn.
Lúc nào đó, lão nhân gia ông ta lại tiêu cực đình công một chút, chẳng lẽ lại đè ra giết đi. Bởi vậy, Lôi Động cũng không thể keo kiệt đối với hắn, bỏ chút tâm tư ra đểu bồi dưỡng tình cảm, trung thành. Có đôi khi một phần tâm ý, thường thường sẽ thu hoạch được kết quả không tưởng.
Về phần lời hứa cấp cho Huyết Ma một con linh quỷ cực phẩm, Lôi Động cũng thẳng thắn nói việc này ba tháng sau sẽ thực hiện. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, tổng cộng năm linh quỷ cực phẩm của Lôi Động đã sử dụng toàn bộ, cần phải có thời gian nhất định đi bắt âm hồn về tinh luyện.
Sự tình bắt âm hồn, Lôi Động cũng đã cân nhắc hết lần này đến lần khác. Hoàn toàn có thể tụ tập một nhóm tu sĩ Kim Đan tương đối sợ chết, dùng quỷ cổ khống chế bọn chúng, sau đó phái bọn chúng đi bắt âm hồn. Cái cớ chính cùng lắm thì nói rằng luyện chế quỷ cổ cần phải dùng đến rất nhiều âm hồn.
Đến lúc đó trong tay mình sẽ có được linh quỷ cực phẩm cuồn cuộn không dứt. Giả như có được thời gian, cẩn thận kinh doanh mà nói, Lôi Động tin tưởng mình tương lai của mình tuyệt đối sẽ là một mảnh rộng lớn sáng sủa.
Đương nhiên, thu hoạch lớn lần này vẫn là từ trên người Huyết Ma. Tuy rằng cơ hội một lần để Dực Không xuất thủ đã bị mình sử dụng. Thế nhưng đổi lấy một Huyết Ma, trái lại vẫn có lợi lớn.
Trông thấy bộ dáng Lôi Động có chút thoả thuê mãn nguyện, Huyết Ma cũng nghiêm túc nhắc nhở:
- Lôi Động, ngươi chớ có vênh váo đắc ý. Âm Sát tông chúng ta, tuy rằng ở Khang Châu này có thể xưng vương xưng bá. Thế nhưng so với toàn bộ Cửu Châu mà nói, cũng vẫn chỉ có thể coi như một tông phái tương đối cường đại mà thôi. Nhất là Đại Càn Châu trong Cửu Châu, diện tích của châu này gấp trăm lần so với Khang Châu, thế lực cường đại đếm không xuể.
Lời tuy không dễ nghe, nhưng cũng có thể nhìn ra đây là do Huyết Ma đứng ở góc độ bên Lôi Động để nhìn nhận vấn đề.
Với cấp bậc như Lôi Động hiện giờ, thỉnh thoảng cũng có nghe nói qua về Đại Càn Châu. Thế nhưng hắn vạn vạn lần không ngờ rằng, Đại Càn Châu hóa ra lại rộng lớn hơn Khang Châu gấp trăm lần. Vậy chẳng phải là tương đương với toàn bộ Đại Hoang Mạc sao?
Địa phương lớn như thế, lại là tu chân giới chủ đạo của nhân loại, kỳ nhân dị sĩ tự nhiên không hề thiếu.
Nghe được tin tức chấn động này, chân mày Lôi Động cũng khẽ nhíu lại, trầm ngâm một lúc sau mới nói:
- Nghe nói Lý Diệu kia chính là đến từ Đại Càn Châu?
Ánh mắt Huyết Ma nhất thời nghiêm lại, khẽ trầm ngâm rồi nói:
- Không sai, tông phái mà Lý Diệu xuất thân là Thái Thượng tông, cho dù là ở Đại Càn Châu cũng có thể coi là một tông phái cường đại hưng thịnh, lai lịch nguồn gốc có thể bắt đầu từ thời kỳ thượng cổ.
Ngừng lại một chút, hắn do dự giải thích:
- Lôi Động, nếu không phải kiêng kỵ thực lực Thái Thượng tông vô cùng cường đại, mà Âm Sát tông chúng ta lại có việc muốn nhờ bọn hắn. Ta cũng...
- Được rồi, việc này nếu như đã qua.
Thần sắc Lôi Động bình tĩnh phất phất tay nói:
- Cũng không cần phải nhắc lại nữa, chẳng qua Lý Diệu kia hoàn toàn không để Âm Sát tông chúng ta vào trong mắt, lại còn mơ tưởng thê tử của Lôi mỗ. Bất kể thế nào, kẻ này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lôi Động nói lời này, hoàn toàn không nghe ra chút đùa giỡn nào. Nếu như thực lực phe mình còn thiếu, Lôi Động cũng dự định sẽ sử dụng tới nhân tình của Dạ Xoa Vương kia.
Huyết Ma có chút bất đắc dĩ nói:
- Tên Lý Diệu đó, chết cũng không tiếc. Chẳng qua Thái thượng...
- Huyết Ma tiền bối, nếu như ngay cả chút can đảm ấy cũng không có, còn nói gì chuyện chấn hưng Âm Sát tông?
Lôi Động chắp hai tay sau lưng, đôi mắt nhìn thẳng vào Huyết Ma, hừng hực bức người, hoàn toàn không bởi vì song phương có chênh lệch về giai vị mà có chút lui bước.
Một lúc lâu sau, Huyết Ma bất chợt có cảm giác dường như bản thân mình bị ánh mắt của Lôi Động áp chế, lòng tràn đầy hoảng sợ, liền gật đầu nói:
- Bất kể như thế nào, hiện tại ta đã đáp ứng nghe theo lệnh của ngươi, chỉ cần ngươi chính thức hạ lệnh, ta tuyệt đối sẽ không hai lời.
Sau khi bị quỷ cổ phụ thể, Huyết Ma cũng rất nhanh chóng tìm được vị trí của mình. Dù sao nếu như Lôi Động chết đi, quỷ cổ mà hắn tự mình luyện chế ra cũng sẽ lập tức thôn phệ thần hồn hoặc Nguyên Anh của người bị phụ thể, tuyệt đối không có lý do nào may mắn tránh thoát được.
Lôi Động đối với phản ứng này mới coi như có phần thỏa mãn, bắt đầu dò hỏi Huyết Ma về thực lực của Lý Diệu kia.
Sau khi nghe xong Huyết Ma kể lại, Lôi Động cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi, Lý Diệu kia đến từ Đại Càn Châu, cũng không phải là loại ba đầu sáu tay, có được khả năng thông thiên triệt địa. Sở dĩ có thể hoành hành không hề cố kỵ tại Khang Châu, cũng vẻn vẹn chỉ dựa vào xuất thân tông phái của hắn mà thôi. Nói tóm lại, kẻ này cũng chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ vô cùng bình thường.
Quả thực, Đại Càn Châu địa vực rộng lớn, tông phái cường đại đếm không xuể, đất rộng của nhiều, tài nguyên so với Khang Châu thì phong phú hơn vô số lần. Số lượng tu chân giả của Đại Càn Châu đồng dạng cũng lên đến một con số kinh khủng. :
Thế nhưng tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường của Đại Càn Châu so với tu sĩ Nguyên Anh của Khang Châu, về phương diện một vài pháp thuật linh bảo, cũng không có được ưu thế quá lớn. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, tu sĩ Nguyên Anh của Khang Châu là loại tu sĩ thuộc tầng lớp trên cùng, cho dù Khang Châu thiếu thốn tài nguyên, nhưng cũng chỉ có một nhóm nhỏ tu sĩ hưởng dụng, tự nhiên sẽ không kém hơn bên kia quá nhiều, Lý Diệu kia cũng là như vậy.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Lôi Động sẽ khinh thường Lý Diệu kia. Hơn nữa ngược lại, Lôi Động cực kỳ coi trọng kẻ này. Tu sĩ đi ra từ địa phương lớn, kiến thức rộng rãi, không biết chừng sẽ có những thủ đoạn giữ mạng không để cho bất kỳ người nào biết.
- Chủ nhân!
Dực Không vẫn chưa từng lên tiếng, lúc này chủ động truyền âm cho Lôi Động:
- Lúc trước nhận được ân trạch của chủ nhân, chẳng những giải cứu Dực Không ra, lại không ngừng dùng u minh quỷ khí để điều trị thân thể ta, giúp ta sớm ngày khôi phục thực lực. Mà đáp ứng chủ nhân ba lần cơ hội xuất thủ, lần đầu tiên chẳng qua chỉ là theo chủ nhân đi ra hù dọa người, cũng chưa thực sự động thủ, Dực Không cảm thấy hổ thẹn. Dực Không nguyện ý lấy lần xuất thủ tiếp theo coi là cơ hội lần thứ ba.
Trong lòng Lôi Động khẽ động, thầm nghĩ nếu như có Dực Không xuất thủ, việc này quả thực không còn sơ hở gì nữa. Nhưng ngoài miệng thì vẫn truyền âm nói:
- Dực Không, nếu là sự tình đã ước định, tự nhiên nên tuân thủ lời hứa. Ta cũng dựa theo lời hứa, tìm cho ngươi một thân thể người thích hợp, để cho ngươi phụ thể.